Qua khảo sát trực tuyến, website Numbeo.com – trang web dữ liệu lớn nhất về các thành phố và quốc gia trên thế giới – vừa công bố đánh giá Việt Nam nằm trong hàng đầu 10 quốc gia có phẩm chất cuộc sống thấp bậc nhất trên thế giới dựa trên các tiêu chí: mức độ an toàn, chăm sóc sức khỏe, giá tiêu dùng, sức mua, giao thông đi lại, mức độ ô nhiễm và giá nhà đất so với thu nhập.
Đại đa số người dân Việt Nam, nhất là người thu nhập trung bình thấp hiện nay có phẩm chất nhà ở rất thấp. 80-90% người dân ở độ tuổi 20-35 đều chưa có nơi ở riêng, phần đông ở nhà cha mẹ hoặc thuê trọ. Họ ở với cha mẹ, ông bà không phải trong một vila mà là nhà phố chia 3-5 phòng, mỗi phòng là 1 gia đình. Còn cảnh ở nhà trọ cũng không khác mấy khi những người trẻ mới lập gia đình phải thuê phòng trọ trên dưới 20m2”. (báo Đất Việt)
Trong khi đó rất nhiều đại gia có cuộc sống nhung lụa, họ ở trong những biệt thự lộng lẫy, mỗi người có đến hàng trăm mét vuông sinh hoạt”!
Qua đó chúng ta thấy được rằng ở Việt nam sự bất bình đẳng đã trở nên nghiêm trọng đến mức độ nào.
Một quốc gia chỉ có thể ổn định, phát triển bền vững và thăng hoa khi nó dung hòa được quyền lợi của các thành phần trong xã hội, tôn trọng sự tồn tại và giá trị của nhau, đó là một xã hội đa nguyên được kiến tạo trên “thế chân vạc”.
Về thể chế chính trị phải là Dân chủ Đa đảng, Hiến định và Tam quyền phân lập.
Về xã hội là sự hài hòa cân đối quyền lực và quyền lợi giữa cá nhân – xã hội- và quốc gia..được điều tiết bởi giá trị và quyền lợi chung.
Một khi thế “chân vạc” này bị phá vỡ thì xã hội đó tất yếu sẽ đi đến hỗn loạn, chỉ còn chờ thời gian và điều kiện chín muồi để sụp đổ.
Trong lịch sử nhân loại chúng ta chứng kiến những triều đại hùng mạnh đã đi vào chỗ diệt vong chỉ vì bất bình đẳng nghiêm trọng dẫn đến sự hài hòa xã hội bị phá vỡ.
Nhà Tần ở Trung hoa hay các triều đại quân chủ chuyên chế tại Việt nam là những điển hình.
Nhà Tần trong lịch sử Trung hoa là một mô hình nhà nước tập quyền sớm nhất , hùng mạnh nhất và thành công nhất trong lịch sử nhân loại giai đoạn đó nhưng nó đã đổ vỡ thê thảm khi sự bất công và bất bình đẳng giữa người dân và những kẻ cầm quyền đã đi đến chổ không thể dung hòa được để hình thành nên một trật tự mới.
Bất bình đẳng và bất ổn xã hội như một cặp song sinh, có quan hệ nhân – quả.
Bất bình đẳng càng sâu sắc thì bất ổn càng nhiều và càng dữ dội.
Trật tự xã hội được tạo lập trong mối tương quan giá trị và quyền lợi của các thành phần giai cấp, và mối tương quan này luôn biến động vừa mang tính hỗ tương vừa mang tính đối kháng.
Trật tự của một xã hội tồn tại khi mối hỗ tương còn hiện hữu vì giá trị và quyền lợi của các giai cấp hài hòa và trật tự đó sẽ đổ vỡ một khi giá trị và quyền lợi của các giai cấp trở nên bất bình đẳng và đối kháng.
Bình đẳng ở đây không đồng nghĩa với chủ nghĩa bình quân chủ trương cào bằng các giá trị và quyền lợi, nó là một sự thăng bằng tinh tế giữa các giá trị và quyền lợi của các thành phần trong xã hội.
Một xã hội hài hòa- lành mạnh và tiến bộ khi thành phần tinh hoa trong xã hội đó có những đóng góp lớn lao cho sự phát triển kinh tế văn hóa và chính trị, có vai trò quyết định và không thể thay thế trong việc lãnh đạo đất nước và đưa đất nước đến ổn định và thăng hoa.
Một khi giai cấp lãnh đạo này không còn là thành phần tinh hoa của đất nước, là lực lượng tiên phong, tiến bộ và ưu việt hơn các thành phần khác trong xã hội, không còn khả năng lãnh đạo khối quần chúng còn lại, khi họ đã trở nên tha hóa, trở thành vật cản đường cho sự phát triển và khai phóng thì tính chính danh của họ cũng không còn.
Lúc tương quan quyền lợi giữa lực lượng lãnh đạo và các thành phần xã hội khác đã trở nên phi lý, bất công mất hài hòa một cách nghiêm trọng thì nó sẽ trở nên đối kháng, xã hội đó cần một cuộc cách mạng để thay đổi cho một trật tự mới hình thành.
Nguyên tắc “cùng tất biến- biến tất thông” luôn tồn tại bất cứ thời đại nào.
Đảng CSVN giành độc quyền lãnh đạo đất nước nhưng chưa bao giờ họ là một lực lượng tinh hoa, họ chỉ là con tốt của quốc tế cộng sản, họ được các thế lực ngoại bang giúp để chiếm quyền lực, tự thân sự cai trị này đã phá vỡ tính hài hòa xã hội, ngán trở sự phát triển của Việt nam.
Chế độ CSVN đã từ lâu là nguyên nhân của tất cả mọi sự phi lý, bất công trầm trọng khi tập đoàn lãnh đạo đảng CS và những chính sách thực thi của họ đã trở thành vật cản đường cho sự phát triển đất nước, họ không hề có tính chính danh khi dùng vũ lực để áp đặt sự toàn trị, trở thành một thế lực phản tiến bộ vì không đáp ứng được nhu cầu của thời đại, sự đòi hỏi của dân tộc và đất nước trong hơn nữa thế kỷ qua và cả trong tương lai.
Đảng CSVN hiểu rõ điều đó nhưng họ cố tình chống lại nhân dân và thời cuộc để áp đặt sự lãnh đạo của họ lên đầu dân tộc hòng giữ gìn quyền lực và tài sản bất hợp pháp đã vơ vét được.
Họ dùng công an, quân đội và các thành phần bất hảo để đàn áp những cuộc đấu tranh và những nhà dân chủ đối lập, dập tắc những đòi hỏi chính đáng của người dân .
Họ dùng những công cụ pháp lý như Hộ khẩu, Chứng minh nhân dân, Sổ đỏ để “nắm đầu” “nắm bao tử” của người dân, hầu triệt tiêu mọi sự phản kháng.
Đảng CSVN và gia tộc đã hình thành một giai cấp thống trị với đặc quyền đặc lợi không giới hạn, họ độc quyền kiểm soát mọi hoạt động từ chính trị, kinh tế, văn hóa, giáo dục, truyền thông trong cả nước.
Những thành phần xã hội khác chỉ là kẻ làm thuê, bị gạt ra bên lề mọi vấn đề trọng đại của đất nước. Chính điều này đã phá vỡ sự hài hòa xã hội, tạo nên bất công trầm trọng, triệt tiêu lòng yêu nước và niềm tự hào dân tộc.
Nếu nguyên tắc ổn định xã hội được đặt trên “thế chân vạc” thì chế độ CSVN là một chế độ không ổn định vì sự độc tôn, độc tài được chống đở bằng công an và quân đội, nếu hai lực lượng này bị vô hiệu hóa vì lý do nào đó thì chế độ sẽ sụp đổ thê thảm.
Xã hội Việt nam ngầm chứa nhiều bất ổn, mặc dù bị kiểm soát nghiêm ngặt nhưng đâu đó trên cả nước vẫn xảy ra nhiều vụ đấu tranh.
Đấu tranh của giai cấp công nhân, của dân oan, của những người yêu nước.
Đây là những cuộc đấu tranh ôn hòa có tổ chức, còn những vụ phản kháng mang tính cá nhân vì bất bình thì khó thống kê được và mang tính bạo động.
Khoảng cách giàu nghèo ở Việt nam hiện nay vô cùng lớn, khi giai cấp thông trị đã chiếm hầu như toàn bộ tài nguyên và tài sản quốc gia, còn lại 90% dân số sống dưới mức nghèo khổ, không có nhà ở, không có việc làm ổn định, không có tương lai; điều này đã đánh đổ mọi “huyền thoại” về một chế độ “tốt vạn lần hơn chế độ tư bản giẫy chết”, nó phô bày một chế độ tham nhũng thối nát và một xã hội bất công, phi lý, vô tình vô cảm ở Việt nam hôm nay.
Chính vì vậy người Việt nam đã không còn coi đất nước này là của họ, đồng bào này là của họ để chịu trách nhiệm về nó, vì đảng CSVN đã cướp đi của họ lòng yêu nước và yêu thương đồng bào mình sau hơn 60 năm “độc quyền yêu nước” độc quyền lãnh đạo.
Lòng yêu nước không còn hiện hữu trong tâm thức người Việt, nguyên khí quốc gia suy kiệt thì dân tộc này chỉ tồn tại như bầy đàn.
Huỳnh ngọc Tuấn
Quality of Life in Vietnam
More about Vietnam:
Index | |
---|---|
Quality of Life Index: | -22.79 |
Quality0200-22.79
|
Purchasing Power Index | 30.08 | Very Low |
Safety Index | 43.40 | Moderate |
Health Care Index | 37.21 | Low |
Consumer Price Index | 39.14 | Very Low |
Property Price to Income Ratio | 27.24 | Very High |
Traffic Commute Time Index | 38.27 | Moderate |
Pollution Index | 87.58 | Very High |
Quality of Life Index: | -22.79 | Very Low |
Minimum contributors for an underlying section: 13
Maximum contributors for an underlying section: 198
Last update: July, 2015
Our data for each country are based on all entries from all cities in that country.