Bất cứ cuộc chiến tranh nào, dù dưới hình thức cổ điển hay không quy ước, thì những yếu tố thông tin từ phía địch đều giữ một vị trí thật quan trọng. Trước kia, những nguồn tin thu nhặt từ hệ thống gián điệp được chuyển thành mật mã và ám số để gởi về trung ương nhằm giúp bộ tham mưu đủ yếu tố thảo kế hoạch dàn binh bố trận. Đồng thời dựa vào một vài dữ kiện nào đó để cổ võ có lợi cho mình cũng như tuyên truyền nhằm đánh lừa địch. Ngày nay, dưới thời đại điện tử, việc truyền thông trở nên dễ dàng, nhanh chóng và chính xác, thì ảnh hưởng tuyên truyền càng thuận lợi và có hiệu quả hơn. Vậy, tất cả mọi người có thể đóng vai trò truyền thông, riêng với Việt Nam, một số đồng bào tại quốc nội cũng như khối người Việt Quốc Gia đang định cư tại hải ngoại có thể làm công việc truyền thông một cách dễ dàng. Nhưng vấn đề quan trọng là người xử dụng truyền thông phải ý thức việc làm của mình để kết quả không bị phản ứng ngược, nghĩa là nếu không khôn khéo thì hành động truyền thông sẽ có ảnh hưởng chống lại đường lối của chúng ta và vô tình làm lợi cũng như nối giáo cho giặc.
Trước kia, muốn phổ biến đóng góp một quan niệm chính trị hoặc chuyển đi một bản tin, người làm truyền thông, đa số, phải là nhân viên đài truyền hình, đài phát thanh hay một cơ quan ngôn luận như báo chí nhà nước cũng như hay tư nhân. Đôi lúc người viết báo, viết tin còn bị gò bó bởi chủ trương đường lối của các cơ quan truyền thông, do đó một số tin tức có thể bị bóp méo hay đổi chiều theo chỉ thị của người chủ. Ngày nay dưới chế độ tự do, người muốn tham dự vào hoạt động truyền thông thì chỉ cần một máy vi tính để có thể nối mạng vào theo dõi tin tức hằng ngày, đóng góp ý kiến cũng như phổ biến bài vở. Có thể nói, việc tham gia vào lãnh vực truyển thông trong thời buổi nầy thật quá dễ dàng. Một ví dụ đơn giản, qua điện thoại di động, người ta có liên lạc kêu gọi bạn bè người thân trong những lúc cần thiết, như chúng ta đã thấy, những người biểu tình tại Tunisie, Ai Cập và Libye đã xử dụng điện thoại di động để liên lạc với nhau giữa các thành phần xuống đường cũng như làm phương tiện đối thoại, thương thuyết với thành phần chống biểu tình (quân đội và cảnh sát) trong các cuộc nổi dậy vừa qua.
Từ chỗ xử dụng hình thức truyền thông quá dễ dàng, một số người đã lợi dụng phương tiện hiện đại nầy với nhiều mục đích khác nhau. Họ biến một phương tiện đại chúng là ‘diễn đàn chính trị’ của nguời Việt hải ngoại thành cái chợ tranh chấp, bôi xấu, chụp mũ và đâm chém nhau bằng những danh từ tận cùng của bỉ ổi. Hành động cố ý của một số người nầy đã làm hoen ố mục đích tốt đẹp các diễn đàn. Mặc dù gọi là ảo nhưng diễn đàn chính là những tổ chức văn hóa chính trị để tất cả mọi người vào đó thông tin, trao đổi, học hỏi và chia sẻ lẫn nhau. Nhưng trên thực tế, người ta bắt gặp trong ‘chốn giang hồ’ nầy những người bịt mặt giấu tên, xuất thân là thành phần cộng sản nằm vùng, nhận lệnh Hà Nội để đánh bất cứ ai. Ngoài ra cũng phải nói thêm, diễn đàn còn là nơi tụ tập của một số người bất tài, điên khùng, những ông bà ‘trời đánh’ ít học, xuất thân từ Chú Ía hoặc Cầu Muối… nhưng lại muốn một sớm một chiều nổi danh trong thiên hạ bằng nghề chưởi mướn hoặc lợi dụng diễn đàn để phóng ra những chuyện động trời gây xáo trộn cộng đồng… chẳng hạn như bịa chuyện xấu xa rồi post vào diễn đàn để nhục mạ các Đấng Tối Cao… Là loài quỷ, chúng không sợ phạm thượng khi đem Chúa đem Phật chưởi bới và phịa những giai thoại bôi bác để vu khống những vị lãnh đạo tinh thần. Trước những chuyện chướng tai gai mắt nầy, tức nhiên sẽ có người Quốc Gia chân chính ra tay ‘cho bọn chúng một bài học’. Nhưng hành động nầy đã vô tình dính vào âm mưu của địch. Chúng biết rằng khi đưa những vấn đề nầy ra vừa mục đích nhục mạ tôn giáo, đồng thời sẽ gây ồn ào và tranh cải trong dư luận, là cơ hội tốt để thiên hạ chú ý đến dù là chú ý với thái độ khinh bỉ. Có thể xem đây là một thành quả truyền thông của bọn việt gian cộng sản vì chúng đã biến các diễn đàn chính trị của người Tỵ Nạn thành chiến trường để người Việt hải ngoại tự đánh nhau, gây chia rẽ đúng theo âm mưu các nghị quyết phá hoại của chúng.
Ngoài ra, trên các diễn đàn cũng xuất hiện nhiều trường hợp của bọn cộng sản nằm vùng, những tay đâm thuê chém mướn hoặc những tên phá hoại mà trước năm 1975 chưa có một ngày phục vụ dưới chính thể Việt Nam Cộng Hòa (dù công chức hay quân đội), nay lại bịt mặt giấu tên qua nhiều nick name ‘dao to búa lớn’ rồi phóng lên diễn đàn những bài viết phản chiến của bọn đầu cơ trong nước cũng như ngoại quốc trước năm 1975, hoặc trích đoạn trong các hồi ký láo lếu của những tên tướng đã dốt, vừa ngu lại phản chủ (như Đỗ Mậu…) để bôí nhọ đạo Công Giáo, Quân Đội và luôn cả hai chính thể VNCH.
Hơn nữa, nói đến diễn đàn ảo thì cũng phải nhắc đến những băng đảng, khi bị điểm mặt dù bóng bẩy hay chỉ đích danh, chúng hùng hổ bịt mặt, đội nhiều tên giả hoặc nhờ những người ngu ngơ, bệnh hoạn, nhưng lại ham danh, để nhờ post hộ dưới tên của họ những chuyện bôi xấu không đầu không đuôi, mục đích đánh trả lại những ai dám ‘đụng’ đến họ. Phải thành thật ghi nhận rằng, trên các diễn đàn đã có nhiều người cầm viết can đảm, dám đưa ra công luận những vấn đề có hại cho tập thể cũng như tố cáo đích danh nhóm người phá hoại công cuộc tranh đấu chung. Đó không phải là trò chụp mũ mà chính là một hành động can đảm để làm sạch cộng đồng và phải được hoan nghênh. Vậy đến giờ nầy Người Việt Quốc Gia hải ngoại cần phải có thái độ với những thành phần kể trên để trong sạch lành mạnh hóa cộng đồng, và việc trước nhất, xin lưu ý diễn đàn nào đã vô tình dung dưỡng thành phần nầy trong thời gian qua thì phải có thái độ. Vậy nếu có can đảm loại bỏ những thành phần phá hoại nầy thì lúc đó các diễn đàn mới có thể chính danh đảm trách công việc truyền thông trung trực và đem lại niềm tin cho người Việt hải ngoại khi vào các diễn đàn net.
– Phương tiện truyền thông đại chúng hiện nay hoạt động dưới nhiều hình thức, xin nêu ra hai loại chính :
Các cơ sở báo chí, truyền thanh, truyền hình với sự có mặt của hàng triệu thính khán giả hằng ngày, thì những bản tin, những bài bình luận ảnh hưởng thật sâu đậm và rộng rãi từ hải ngoại vào tận trong nước. Một điều không thể chối cãi: người Việt hải ngoại trên các lục địa đã có biết bao nhiêu báo, từ lá cải, báo biếu không, đến nhật báo, tuần báo và nguyệt báo cũng như nhiều đài phát hình và phát thanh… đó chưa kể đến những tổ chức truyền thông văn hóa tuyên bố không liên quan đến vấn đề chính trị và một số khác thì mục đích phục vụ cho quyền lợi cá nhân, phe nhóm hay đã bị địch mua chuộc. Một số trong những cơ quan truyền thông nầy đã mai phục sẵn và sẽ ra quân khi đèn xanh bật lên, do đó, chúng ta vẫn thường gặp một vài cơ sở trở cờ, giả vờ nhầm lẫn đổ lỗi cho nhau khi đăng những bài có lợi cho cộng sản. Chúng tôi đồng ý rằng muốn tạo dựng một cơ sở truyền thông thì cần phải có khả năng tài chánh, nhưng một khi ai đó đã ngữa tay nhận tiền của kẻ thù, là một hành động ‘dính chàm’ thì xem như tự buộc dây vào cổ, chắc chắn không bao giờ thoát khỏi âm mưu ma giáo của bọn cộng phỉ mà phải ngậm miệng thi hành những chỉ thị của chúng.
Các diễn đàn net và diễn đàn Paltalk chính trị cũng là nơi thu hút những người thường trăn trở cho quê hương dân tộc. Nhưng đây là những diễn đàn ảo, người tham dự đủ các thành phần và khuynh hướng chính trị khác nhau, họ vào đây có thể để xây dựng cũng như phá hoại. Các diễn đàn nầy là con dao hai lưỡi, nếu các chủ diễn đàn muốn đông khách, không kiểm soát và kềm chế những phần tử phá hoại thì các diễn đàn nầy sẽ mất tính cách trang nghiêm đối với những ai thực tâm muốn đóng góp cho công cuộc tranh đấu chung của dân tộc. Các diễn đàn net là những diễn đàn ảo với một số người mang nick name, có kẻ nhiệt tâm với cộng đồng nhưng cũng là nơi để những tên nằm vùng, phá hoại có môi trường hoạt động.
Mỗi lần vào diễn đàn net, bắt gặp vài ba trăm mail gởi đến, nhưng thật buồn vì một số ít người mục đích vào đây để đấu đá chưởi nhau với những lời lẽ bậc thầy của dân Chú Ía và cầu Muối. Hoặc còn nữa, trên các diễn đàn net thông tin chính trị, nhiều vị ngày nào cũng vào post cả chục lần những chuyện riêng tư thăm hỏi giữa hai người hay mời gọi đi xem các trang web văn thơ của họ… Cũng như lúc vào diễn dàn Paltalk thì gặp không ít người đến để nghe diễn giả nói chuyện mà mục đích để ‘chat’ với nhau hoặc hát một vài bài xong rồi nhảy qua diễn đàn khác ! Cá nhân tôi nghĩ rằng, có rất nhiều diễn đàn văn thơ phi chính trị dành riêng, xin mời họ vào đúng chỗ để tha hồ tâm sự hay quảng cao cá nhân. Xin dành các diễn đàn chính trị cho những ai đang cần theo dõi thông tin cần thiết trong giai đoạn dầu sôi lửa bỏng nầy.
Trong vài năm vừa qua xuất hiện thêm nhiều hình thức truyền thông, tuy gọi là cá nhân nhưng đã mang lại nhiều kết quả tốt đẹp qua các hệ thống nối mạng và kết bạn với nhau : Đó là các blog, facebook hoặc youtube. Các hình thức truyền thông nầy có thể trung thực vì người viết cũng là chủ, họ bộc lộ tình cảm, quan niệm riêng và được chuyển đến rất nhiều người. Cũng nhờ những blog, facebook hoặc youtube, trong nước cũng như hải ngoại đã tiếp nhận được những tin tức cũng như hình ảnh trung thực và kịp thời về những biến cố vừa xảy ra tại quốc nội cũng như trên thế giới. Và phải ghi nhận thêm rằng, nhờ các blog và facebook người Việt hải ngoại hiểu được những trăn trở của thành phần bị trị trong nước cũng như những ưu tư thầm kín của đồng bào tại nội địa. Ba hình thức truyền thông blog, facebook và youtube cần được phổ biến và bành trướng, vì đây là một lối tuyên truyền hữu hiệu và kín đáo, công an việt gian cộng sản khó kiểm soát nhất là dưới hình thức facebook và youtube.
Dưới thời đại điện tử nầy ai cũng có thể làm truyền thông, nhất là người Việt hải ngoại. Vậy xin đưa ra vài ý kiến đối với hai thành phần chính : Sáng tác và phổ biến (cơ sở truyền thông và người chuyển tin).
Sáng tác ở đây xin nói một cách rộng rãi, những người cầm viết (văn thơ, nhà báo, nhà bình luận, người làm phóng sự, nhiếp ảnh gia, ca nhạc sĩ cũng như họa sĩ) hãy dùng ngòi bút, đặt nặng chiều hướng sáng tác của mình làm thế nào để có thể góp phần đắc lực và có lợi cho cộng đồng cũng như phong trào tranh đấu chung của dân tộc. Đối với nghệ sĩ trình diễn, nên dùng khả năng của mình để làm một cái gì cho quốc gia dân tộc, đồng thời chứng tỏ chút ân tình nhằm đền đáp công ơn của đồng bào tỵ nạn, là những người đã một thời ủng hộ và đùm bọc để ngày nay đa số nghệ sĩ gốc tỵ nạn công thành danh toại tại hải ngoại.
Ngoài ra phải khẳng định một điều rằng, người chuyển tin là những chiến sĩ quan trọng hơn kẻ sáng tác, vì chính nhờ thành phần nầy, những bài viết được chuyển đến tận tay tất cả bạn bè, người thân, các diễn đàn, các cơ quan truyền thông, các tổ chức quốc tế và ngay cả trong nội địa. Với một vai trò quan trọng như vậy, người chuyển tin phải chịu trách nhiệm việc làm và phải thận trọng khi chuyển đi một bản tin cũng như bài viết, không thể chuyển đi một cách bừa bãi những bài viết có tính cách đánh phá hoặc có nhiều ẩn ý qua lối hành văn chơi chữ, hậu quả sẽ gây nhiều phản ứng ngược có lợi cho kẻ thù.
Vai trò các cơ quan truyền thông cũng như những diễn đàn chính trị đều phải nhận trách nhiệm của mình, không vì mục đích cá nhân để buông xuôi cho các thành phần phá hoại được an toàn múa gậy vườn hoang. Đồng ý rằng, hải ngoại là xứ tự do, ở đây quyền suy nghĩ và phát biểu là tượng trưng cho chế độ tự do. Nhưng phải nhìn nhận rằng người Việt hải ngoại chúng ta chỉ biết kêu gọi tự do suông đồng thời lạm dụng hành xử quyền tự do ngôn luận không đúng chỗ, nhưng một số đông chưa biết đặt mình vào vị trí của một người tỵ nạn, chưa biết đặt cộng đồng vào vai trò của một tập thể đang tranh đấu, và cũng chưa biết đặt quyền lợi đất nước và dân tộc Việt Nam lên trên tất cả… từ đó chưa có ý thức việc làm của mình và cũng chưa hiểu được thế nào là tự do của một dân tộc đang trong hoàn cảnh chiến tranh.
Có thể nói rằng tự do thời bình và tự do tại các xứ văn minh khác xa với tự do dưới thời chiến, nhất là với tình trạng đất nước của chúng ta hiện nay. Xin lấy một ví dụ, nước Pháp thường tự hào là nơi nhân quyền tự do nhất thế giới, nhưng nước Pháp đã kẹt cứng với chính sách tự do quá trớn của họ. Chính vì vậy, nước Pháp đã tạo ra một thứ tự do nửa vời : Chính phủ không ra chính phủ, cảnh sát thì sợ băng đảng, nội các chẳng những mị dân để kiếm phiếu mà còn nhu nhược trước một thiểu số sắc dân già mồm ở lậu… Hành động nầy đã hũy hoại tôn ti trật tự tốt đẹp của một xứ tự do nhân quyền nhất thế giới. Hơn nữa, xét cho cùng, thì quyền tự do đúng nghĩa của nó, nếu áp dụng trong thời bình sẽ tốt đẹp, nhưng dưới thời chiến, nếu không biết giới hạn thì đất nước sẽ sinh loạn, rồi tự do đâu chẳng thấy mà chỉ còn là một xã hội bất ổn, mất trật tự và an ninh tối thiểu cho người dân không còn nữa ! Biện pháp ‘thiết quân luật’ hay ‘giới nghiêm’ trong thời chiến là một biện pháp để kiểm soát và bảo đảm an toàn cho người dân, vậy xin đề nghị với các cơ quan truyền thông cũng như diễn đàn chính trị ‘hãy áp dụng lệnh thiết quân luật’ hoặc ban hành ‘giới nghiêm’ để đóng cửa vĩnh viễn những thành phần mang nhiều nick name, gồm bọn cộng sản nằm vùng, các nhóm côn đồ phá hoại tôn giáo… chúng thường trực vào các diễn đàn mục đích phá hoại và chụp mũ người quốc gia. Nếu được như vậy, vấn đề truyền thông của chúng ta sẽ đạt được thành quả tốt đẹp.
Một kinh nghiệm cho thấy trong cuộc tranh đấu cho tự do no cơm ấm áo đối với đồng bào nội địa, người Việt Quốc Gia hải ngoại cần phải tận dụng các phương tiện truyền thông để đánh gục chế độ thối nát đảng cộng sản việt gian. Nhưng thực tế, việc tuyên truyền qua các phương tiện truyền thông, cộng sản việt gian đã vượt xa người Việt Quốc Gia chúng ta, bằng chứng trên các hệ thống google, yahoo và ngay cả những diễn đàn của các cộng đồng chúng ta tại các xứ Âu-Mỹ. Thử mở máy đánh một chữ (bằng tiếng Việt) trên các hệ thống Google hoặc Yahoo thì một hai giây sau sẽ xuất hiện cả triệu bài viết hoặc hình ảnh có liên quan của chữ muốn tìm. Nhưng nếu chịu khó theo dõi, chúng ta sẽ thấy trên một nửa là những bài viết hoặc hình ảnh do các cơ quan của chế độ cộng sản hoặc thành phần ‘đỏ’ trong nước post lên. Cộng đồng chúng ta không thiếu người giỏi về vi tính, vậy xin Quý Vị hãy tìm cách đưa vào Google và Yahoo tất cả những bài viết, thông tin, hình ảnh nào liên quan đến đời sống tại quốc nội cũng như ở hải ngoại và những thành quả tranh đấu nhằm giải thể chế độ cộng sản việt gian để cho thế giới hiểu, cảm thông và ủng hộ hành động của chúng ta.
Vậy có thể kết luận rằng, trong cuộc chiến chống bạo quyền cộng sản hiện nay, diễn đàn hải ngoài là trận địa, truyền thông là vũ khí và tất cả người viết cũng như quý vị chuyển tin là những chiến sĩ anh dũng của trận chiến ngày hôm nay.
Đinh Lâm Thanh
One Comment
Trần Việt
Nói lại cho rõ, từ ngữ Chiến tranh Cổ điển và Chiến tranh Quy ước, là một. Còn Không Quy ước, tôi không hiểu người viết muốn nói gì ? Cần biết rằng, còn một loại Chiến tranh Du kích, cũng đã có binh thư rồi. Bây giờ, chúng ta đang ở thời đại Chiến tranh Bấm nút ( mà có lần ông TT. Ngô Đình Diệm nói đến trong bài diễn văn ngày ấy ). Người đọc rất cảm thông tâm tư của người viết,nhưng đừng quên tôn chỉ của diễn đàn Việt Thức đã nói ở phần đầu, nêu đích danh và xỉ vả nhau, là điều tối kỵ.