Một Ngày Tháng 12
Trên trang mạng này, chưa đầy một tháng trước vào ngày 12 tháng 11 năm 2011, chúng tôi đã báo cáo về một cuộc bố ráp do khoảng 200 nhân viên Công An tỉnh Quảng Nam thực hiện tại một căn hộ nhỏ ở Tam Kỳ, Quảng Nam. Đó là căn hộ của nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn, 58 tuổi, cô con gái Huỳnh Thục Vy, 26 tuổi, và cậu con trai Huỳnh Trọng Hiếu, 23 tuổi. Bề ngoài, cuộc bố ráp ngày 12 tháng 11 có mục đích là thu gom tài liệu về các hoạt động “phản động” có thể phương hại đến “tình đoàn kết dân tộc.” [1]. Thật ra, và đó là một điều bây giờ ai cũng biết, cuộc bố ráp này thực sự là một cuộc tiến công “gây sốc và sợ hãi” nhằm khủng bố, ngăn ngừa, và rốt ráo là tước đoạt các quyền tự do tư tưởng và ngôn luận của toàn gia họ Huỳnh. Dù rằng những quyền đó đã được quy định trong điều 69 của Hiến Pháp nước Cọng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam [2] và điều 19 của Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền công bố vào năm 1948 [3].
Ngày hôm nay, chúng tôi tiếp nối bài báo cáo trước và trình bày cùng quý bạn đọc một cuộc bố ráp nữa cũng do khoảng 200 nhân viên sở Công An Quảng Nam thi hành cũng tại căn hộ đó.
Lần này thì họ đến vào 2 giờ trưa ngày 2 tháng 12, 2011, khi mà trong nhà chỉ có hai người đàn bà yếu đuối và không có khả năng kháng cự, cô Huỳnh Thục Vy và bà cô là bà Huỳnh Thị Thu Hồng, em gái bố cô Huỳnh Thục Vy . Ở đây chúng tôi xin cám ơn phóng viên Thanh Quang của Đài Phát Thanh Á Châu Tự Do qua bài phỏng vấn xuất sắc và đầy tình tiết dành cho cô Huỳnh Thục Vy đã cống hiến cho mọi người những chi tiết độc đáo về những gì đã xảy ra. Chúng tôi xin nhường lời lại cho anh Thanh Quang và cô Huỳnh Thục Vy. [4]
Thanh Quang: Theo Huỳnh Thục Vy thì tại sao lần này họ lại nặng tay như vậy?
Huỳnh Thục Vy: Dạ. Có lẽ là do con quay phim chụp hình đưa lên mạng nhiều quá nên người ta cảm thấy nhục nhã với người dân hay sao đó nên lần này người ta bố ráp người ta làm rất là kinh khủng. Người ta nói chỉ cần rút điện thoại ra là người ta tịch thu, cuối cùng thì người ta tịch thu của nhà con tới 6 cái điện thoại.
Thanh Quang: Chúng tôi được biết là người anh họ của cô, tức là con của bác cô tên Huỳnh Ngọc Lễ đã bị bắt trong vụ này, thì tình trạng của anh Lễ như thế nào ạ?
Huỳnh Thục Vy: Tình hình của anh ấy bây giờ rất là khẩn cấp, tại vì con không biết bây giờ ra sao. Gia đình con rất là lo lắng vì không biết bây giờ anh ấy ở đâu nữa. Người ta bắt anh ấy đi mất luôn. Sáng mai mới đi tìm người, mới đi hỏi thăm coi bị nhốt ở đâu, chớ con cũng không biết bây giờ anh ấy như thế nào. Gia đình rất là lo lắng!
Thanh Quang: Thế thì tình trạng cha của cô là anh Huỳnh Ngọc Tuấn và em của cô là Huỳnh Trọng Hiếu hiện giờ ra sao?
Huỳnh Thục Vy: Dạ. Cả nhà con hiện tại vẫn được bình an tuy là người ta vào người ta có đánh đập, người ta đánh, người ta khóa tay lại phía sau người ta đánh, tại vì người ta rất đông người, chú ạ. Nhà con chỉ có 2 cô, có ba với con, với Hiếu, mà trong khi họ cả mấy chục người, cả trăm người, người ta làm mình rất là hoảng sợ. Bây giờ người con tay chân bầm hết. Họ xé cả áo đến rạch toạc áo của cô và áo của con, áo của em trai con nữa.
Nhưng mà dù cho tất cả những việc đó thì nhà con vẫn vững tâm, chỉ có một điều rất là lo lắng cho anh Huỳnh Ngọc Lễ. Con mong là RFA có thể đưa tin về anh Huỳnh Ngọc Lễ để anh ấy được bảo vệ, tại vì công an vu cho anh ấy là “chống người thi hành công vụ”, tại vì có hai công an nữ xông vào đánh con nên anh ấy mới vì bảo vệ cho con mà xông vào can ngăn thì mấy người công an mới xông vào bắt anh ấy đi, tại vì họ vu cáo anh ấy là “chống người thi hành công vụ”. Hôm trước anh ấy đã giúp gia đình con chụp hình về vụ ngày 8 tháng 11 thì anh ấy cũng mặc áo No-U, áo chống đường lưỡi bò, hôm nay anh ấy cũng mặc áo No-U giống như người đi biểu tình vậy cho nên người ta ghét vì mặc áo đó nên người ta đã bắt đi với vu cáo là “chống người thi hành công vụ”.
Thanh Quang: Thế công an vào nhà cô lần này thì họ cho biết lý do là gì?
Huỳnh Thục Vy: Dạ. Người ta vào nhà người ta đọc 3 quyết định xử phạt ba con là 100 triệu, con là 85 triệu, em trai con là Huỳnh Trọng Hiếu cũng 85 triệu. Người ta nói là sau khoảng 10 ngày, trong thời gian 10 ngày phải đi nộp tiền vào kho bạc nhà nước, nếu không thì sẽ bị cưỡng chế.
Thanh Quang: Cô và người thân sẽ ứng phó ra sao trước sự cưỡng chế như vậy ?
Huỳnh Thục Vy: Dạ. Gia đình con đang rất là lo lắng, không biết biện pháp cưỡng chế của họ là gì đây. Chắc là họ sẽ niêm nhà, tịch thu hết nhà, tịch thu hết dụng cụ, đồ đạc trong nhà con, mà thực ra nhà con bây giờ có còn gì để họ tịch thu đâu! Máy tính thì người ta đã tịch thu rồi. Con không biết nhưng mà hai cô con lúc chiều khi người ta ra về hết rồi thì lục tủ tiền thì thấy tiền mất hết. Cả mười ngày nay thì có đồng bào cô chú bác ở hải ngoại gửi về được 3 ngàn đô, thời gian này nhà con cất trong tủ mà chiều nay khi họ về rồi, mở ra thì thấy không còn tiền đâu, chú ạ, rất là lo lắng, rất là căm phẫn.
Thanh Quang: Tất cả những gì họ tịch thu như vậy là họ có giấy tờ, họ có biên bản đúng thủ tục hay không?
Huỳnh Thục Vy: Dạ không ạ. Người ta không lập biên bản gì cả. Không giống như hôm trước người ta tịch thu máy tính, máy in thì người ta lập biên bản đường hoàng cho mình ký và mình có thể giữ lại một biên bản cho riêng mình, hôm nay thì người ta lấy hết dồ của mình mà không có một biên bản gì, không có cái gì làm bằng chứng hết, chú ạ.
Con rất là lo lắng tại vì mình không có gì làm bằng chứng để chứng tỏ sự khủng bố của người ta đối với gia đình con. Con không chụp được một bức hình nào luôn, tại vì người ta tịch thu hết điện thoại và máy ảnh của con, tại vì người ta đánh con rất là đau cho nên con cũng sợ.
Thanh Quang: Nói chung thì cô có nhận xét tổng quát như thế nào về hành động vừa rồi của công an?
Huỳnh Thục Vy: Con thấy việc đưa 3 quyết định xử phạt vi phạm hành chính cho 3 cha con của con thì chỉ cần một người của xã của phường đến đưa là được rồi, hay là gửi qua đường bưu điện cũng ổn rồi, chớ không cần phải một trăm người ập vào nhà như vậy. Người ta ập vào nhà như vậy thì mục tiêu thứ nhứt là để khủng bố tinh thần gia đình con, làm cho gia đình con bấn loạn hết cả, rồi người ta vào người ta đánh đập mình, người ta lợi dụng tình thế khẩn cấp người ta cướp hết tiền bạc của mình nữa.
Thứ hai, người ta xông vào nhiều người như vậy để cho thấy lực lượng hùng hậu của họ, chứng tỏ sức mạnh của họ đối với người dân ở khắp vùng này để làm cho người dân sợ hãi qua cái gương của 3 cha con của con mà im hơi lặng tiếng, không dám nói gì cả.
Thanh Quang: Hiện giờ thì công an như thế nào? Họ có còn bao vây chung quanh nhà hay là như thế nào?
Huỳnh Thục Vy: Dạ. Cách nhà con khoảng 500 mét thì có mấy quán cà phê để các người trẻ đánh bi-da đó chú ạ, người ta trực ở đó, mấy công an trẻ trực ở đó, người ta đánh bi-da, người ta uống cà phê, rồi còn xe cảnh sát thì hú còi thỉnh thoảng chạy qua chạy lại trước nhà con hoài mà thôi.
Thanh Quang: Nhân đây Huỳnh Thục Vy có muốn lên tiếng gì với công luận hay không?
Huỳnh Thục Vy: Dạ. Con cảm ơn Đài đã cho con được lên tiếng với thính giả của Đài Á Châu Tự Do, con rất là mừng. Nhân đây con xin mọi người giúp đỡ cho gia đình con về phương tiện truyền thông và vận động dư luận quốc tế, vận động các tổ chức bảo vệ nhân quyền quốc tế như RSF để công luận quốc tế bảo vệ cho gia đình con, vì trong tình trạng này con không biết là người ta sẽ tiếp tục giở thủ đoạn gì tiếp theo đối với gia đình con nữa. Gia đình con rất là lo lắng, mà cái lo lắng nhiều nhất vẫn là lo lắng cho anh Huỳnh Ngọc Lễ.
Xin mọi người lên tiếng can thiệp để bảo vệ cho trường hợp anh Huỳnh Ngọc Lễ tại vì anh ấy chỉ mặc áo No-U và can thiệp vào việc của gia đình con mà người ta ghét nên người ta chụp mũ là “chống người thi hành công vụ” rồi người ta bắt đi mất, gia đình không biết tung tích anh ấy gì cả. Con mong vì gia đình con một phần mà vì anh Huỳnh Ngọc Lễ là phần quan trọng hơn, xin mọi người giúp lên tiếng để bảo vệ anh Huỳnh Ngọc Lễ ạ.
Thanh Quang: Cảm ơn Huỳnh Thục Vy rất nhiều.
Huỳnh Thục Vy: Dạ. Con cảm ơn chú.
Sau cuộc phỏng vấn trên, một số chi tiết mới đã xuất hiện. Theo một số nhân chứng, khi cụ bà Mai Thị Yến, (mẹ của nhà văn Trần Ngọc Tuấn) cô Huỳnh Thị Hường (em gái của nhà văn Trần Ngọc Tuấn) về lại nhà, họ cũng đã bị hăm dọa và lục soát. Về phía nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn và con trai là Huỳnh Trọng Hiếu, hai người này đã bị bắt, bị bạo hành tại một nơi khác, và sau đó mới được dẫn độ về nhà để sắp hàng đứng nghe đọc các quyết định hành chính.
Các quyết định này có thể tóm lưọc như sau. Nhà nước kết tội nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn và các con đã vi phạm câu a), đoạn 7, điều 6 của Nghị định số 63/2007/NĐ-CP ngày 10/4/2007 của Chính phủ quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực công nghệ thông tin [5] nguyên văn như sau:
Điều 6. Hành vi vi phạm các quy định về lưu trữ, cho thuê, truyền đưa, cung cấp, truy nhập, thu thập, xử lý, trao đổi và sử dụng thông tin số
……
7. Phạt tiền từ 70.000.000 đồng đến 100.000.000 đồng đối với một trong các hành vi sau:
a) Cung cấp, trao đổi, truyền đưa hoặc lưu trữ, sử dụng thông tin số để chống Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam, phá hoại khối đoàn kết toàn dân mà chưa đến mức truy cứu trách nhiệm hình sự;
Số tiền phạt chiếu điều khoản trên như sau:
1. Ông Huỳnh Ngọc Tuấn phải đóng một số tiền phạt là ở mức tối đa là 100 triệu đồng (tương đương với $USD 4.761,90 theo thời giá)
2. Cô Huynh Thục Vy phải đóng một số tiền phạt là 85 triệu đồng (tương đương với $USD 4.047,62 theo thời giá). Ta lưu ý 85 triệu này chính là con số ở giửa 70 và 100 triệu.
3. Ông Huỳnh Trọng Hiếu phải đóng một số tiền phạt là 85 triệu đồng (tương đương với $USD 4.047,62 theo thời giá)
Các số tiền phạt trên rất lớn, vì lợi tức đầu người tại Việt Nam vào năm 2010 bình quân là $USD 3.100. [6]. Ông Huỳnh Ngọc Tuấn, cô Huỳnh Thục Vy, và anh Huỳnh Trọng Hiếu sẽ có 10 ngày để nộp tiền phạt tại sở Ngân Khố Quảng Nam. Nhà nước sẽ áp dụng những biện pháp cưỡng chế nếu họ không nộp tiền phạt đúng thời hạn [7]. Hiện nay chưa có chi tiết nào về các biện pháp cưỡng chế này.
Trong một bức thư ngỏ gởi cộng đồng người Việt Hải Ngoại, nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn đã tuyên bố là về mặt nguyên tắc ông và các con sẽ không đóng tiền phạt. Ngược lại, họ sẽ kháng cáo các quyết định hành chính đó và kêu gọi công luận quốc tế hãy hỗ trợ khi họ phải đương đầu với một nhà nước lạm quyền và áp bức. [8]
Và như thế, bây giờ thì cả nước, và cả thế giới, đã biết Cọng Hòa Chủ Nghĩa Xã Hội Việt Nam thông báo cho người nhận một quyết định hành chính không có tính hình sự về việc vi phạm một điều khoản rất nhỏ của một nghị định chính phủ như thế nào. Quyết định đó sẽ phải được trao tận tay người nhận qua một cuộc tiến công và xâm nhập căn hộ nơi họ ở bởi một lực lượng Công An vũ trang hùng hậu trên hai trăm người. Việc tiến công và xâm nhập căn hộ này sẽ chỉ được tiến hành sau khi tình báo Công An đã làm việc hết sức cần mẫn để nắm chắc tình hình trong nhà sẽ chỉ có đàn bà con gái không có bất cứ khả năng kháng cự nào. Khi vào được trong nhà, lính Công An làm tác vụ bố ráp đó sẽ phải đánh các người ở trong nhà cho đến khi các người đó bầm tím khắp người. Nếu những người đó có mặc áo, trước khi đánh sẽ cần phải xé toạc các áo đó để đánh cho có hiệu quả hơn. Và cuối cùng, căn hộ của người tiếp nhận các quyết định hành chính đó phải bị lục soát một cách gắt gao và thô bạo: mọi đồ đạc sẽ bị lật ném tung tóe và bất cứ những gì có chút giá trị: điện thoại di động, máy chụp hình, vật dụng trong nhà, và đương nhiên là mọi tiền bạc, đếu phải bị tich thu mà không cần có giấy tờ biên nhận gì cã.
Về phía Huỳnh Thục Vy, cô gái trẻ đã bị xé toạc áo và chân tay vẫn còn bầm tím qua một trận đòn của Công An Quảng Nam, khi được Đài Phát Thanh Á Châu Tự Do phỏng vấn, cô đã tỏ ý rất ngạc nhiên và đã lên tiếng tự hỏi tại sao nhà nước Việt Nam, hay cụ thể hơn là Công An tỉnh Quảng Nam, lại không gởi các quyết định hành chính không c1o tính cách hình sự đó qua bưu điện, hay cho một viên chức nào đó trong thôn đến tận nhà nói chuyện và chính thức chuyển giao các giấy tờ đó cho gia đình cô. Nếu họ đã làm như thế, có đúng là mọi sự sẽ rất giản dị, và rất ít tốn kém hay không?
Trong tình hình lúc này, và vì chúng ta đang sống trong thời của mạng internet toàn cầu, các tin tức về cuộc bố ráp tại Tam Kỳ, Quảng Nam, đã và đang nhanh chóng lưu truyền trên khắp thế giới. Số người biết đến trạng huống nguy ngập của gia đình họ Huỳnh và muốn hỗ trợ và ủng hộ gia đình đó gia tăng từng ngày. Những người đó ở trong và ngoài nước và thuộc mọi thành phần xã hội. Họ là những người dân quan tâm đến vấn đế nhân quyền, nhưng cũng có thể là những viên chức chánh quyền, những nhà lập pháp, và nhất là những người thuộc các tổ chức bảo vệ nhân quyền quốc tế vốn dĩ đã rất quan tâm đến gia đình họ Huỳnh từ những ngày tháng Sáu năm 2011, khi các tin tức liên hệ đến việc gia đình này bị Công An khủng bố bắt đầu được lưu truyền trên mạng. Đặc biệt chỉ riệng tại Mỹ, trong vài ngày, Tổng Thống Mỹ Barack H. Obama và đa số các thượng nghị sĩ và dân biểu quốc hội đều đã nhận đuợc thỉnh nguyện thư từ trên 2166 người (tính vào ngày 11 tháng 12 2011) kêu gọi họ quan tâm và can thiệp với nhà nước Việt Nam về tình trạng gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn [9]. Vào những ngày sắp đến, nhận thức và ước muốn giúp đỡ và hỗ trợ gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn sẽ gia tang bội phần, nhất là khi các nhà hoạt động về nhân quyền trên toàn địa cầu tiếp tục sát cánh ra sức tạo dựng nên nên một làn sóng công luận thế giới nhằm hỗ trợ và bảo vệ gia đình họ Huỳnh.
Tuy thế, bí mật vẫn bao trùm quyết định của Công An Quảng Nam khi họ dùng vũ lực hết sức thô bạo để tấn công gia đình họ Huỳnh. Công An Quảng Nam là một cơ quan trực thuộc Bộ Công An ở Trung Uơng, một bộ vốn dĩ sống chết với khẩu hiệu không chính thức là “Còn Đảng Còn Mình”, đồng thời cũng là một bộ tối quan trọng trong vai trò tuyến đầu bảo vệ đảng khi đối kháng với quần chúng. Vậy thì, một lý do có phải là Công An Quảng Nam đã muốn ra sức làm vừa lòng cấp chỉ huy của họ sau khi đã bị khiển trách vì đã thất bại trong những nổ lực đe dọa và khủng bố gia đình họ Huỳnh vào những tháng trước? Hay là Công An Quảng Nam đã chỉ thi hành lệnh trên từ Trung Ương, từ các cơ quan cao nhất trong đảng và nhà nước, và – điều này mới thực là đáng quan ngại – khi những cơ quan này thực sự đã chỉ thi hành các mệnh lệnh, hay các hướng dẩn, của các đồng chí cố vấn chủ nhân ông Trung Quốc? Hay có thể nào họ muốn lấy tiền, nhưng mà số tiền ba ngàn đô đã ăn cướp được có là gì so với hằng tỷ hằng tỷ đô mà họ và các quan thầy đã từng đánh cắp được? Hay là họ muốn qua cuộc bố ráp này hồi phục lại thể diện anh chị tướng cướp của họ, đã từng bị sứt mẻ một phần nào khi người dân Quảng Nam, đã hai lần trong một ngày tháng Mười Một, biểu dương được sức mạnh tiềm ẩn của quần chúng khi họ thành công trong việc giải cứu và ngăn chặn Công An Quảng Nam bắt giữ nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn? [10] Hay là, họ đang tìm cách đẩy gia đình họ Huỳnh vào con đường bỏ nước lưu vong? Hay là, trong trường hợp đen tối nhất, họ muốn truyền đạt một lời cảnh cáo trơ trẽn cuối cùng? Có thể có cả tỷ câu trả lời. Nhưng sự thật thì khó ai biết.
Nhưng có một điều mà chúng ta biết rất rõ: đó là, trong khi toàn gia họ Huỳnh, trong đó có bà cụ nội các cháu và hai bà cô –có thể nói là một trong những gia đình nghèo khổ và cô thế nhất trong những gia đình nghèo khổ và cô thế trên đất nước Việt – vẫn bình tâm thanh thản và không hề cúi đầu trước các quyết định hành chính và các hành vi bạo lực và cướp bóc đang dồn dập đổ lên đầu lên cổ họ, những gì Công An tỉnh Quảng Nam đã làm chỉ có thể đánh giá được là điên khùng.
Và tập thể loài người, qua hàng ngàn năm kinh nghiệm, cũng đã biết đôi điều về những kẻ điên khùng và những nhà nước điên khùng, đặc biệt là về ngày tàn của chúng. Chúng ta hảy ôn lại những gì người Hy Lạp đã nói, khoảng 2580 năm trước vào thời triết gia Euripides: Với những người mà các Thượng Đế muốn tiêu diệt, trước tiên họ sẽ làm cho chúng điên khùng.” [11]
Chấn Minh
Ngày 5 Tháng Mười Hai, 2011
www.vietthuc.org
Chú Thích
[1]. Chấn Minh, 2011, “Hảy Để Người Dân Nói! – Sự Cố Tại Tam Phú!” http://www.vietthuc.org/2011/11/12/h%E1%BA%A3y-d%E1%BB%83-ng%C6%B0%E1%BB%9Di-dan-noi-s%E1%BB%B1-c%E1%BB%91-t%E1%BA%A1i-tan-phu/ (12 tháng 11 2011) Truy cập ngày 11/12/2011
[2]. Cọng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, 1992, “Hiến Pháp Nuớc Cọng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam (1992)” http://www.vietlaw.gov.vn/LAWNET/docView.do?docid=2394&type=html, Truy cập ngày 11/12/2011
[3]. Liên Hợp Quốc, 1948 “Tuyên Ngôn Toàn Thế Giới Về Nhân Quyền Của Liên Hợp Quốc”, http://www.ohchr.org/EN/UDHR/Documents/UDHR_Translations/vie.pdf, Truy cập ngày 11/12/2011
[4]. Thanh Quang, 2011, “Blogger Thục Vy kể về cuộc bố ráp của công an”, http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/qn-police-crackdown-tvy-tq-12022011213933.html Truy cập ngày 10/12/2011
[5]. Cọng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, 2007, “Nghị định số 63/2007/NĐ-CP ngày 10/4/2007 của Chính phủ quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực công nghệ thông tin.” http://vanban.moet.gov.vn/?page=1.15&script=viewdoc&view=16023&opt=brpage, Truy cập ngày 10/12/2011
[6] Central Intelligence Agency, 2011, “The World Fact book – Vietnam” https://www.cia.gov/library/publications/the-world-factbook/geos/vm.html, Truy cập ngày 11/12/2011
[7] Nguyển Tường Tâm, 2011, “Huỳnh Thục Vy bị công an lấy cắp 3000 Đô la Mỹ” http://www.danchimviet.info/archives/47504, Truy cập ngày 10/12/2011
[8]. Huỳnh Ngọc Tuấn, 2011, “Thư Huỳnh ngọc Tuấn Gửi Chấn Minh và đồng bào Hải ngoại”, http://www.vietthuc.org/2011/12/03/th%C6%B0-hu%E1%BB%B3nh-ng%E1%BB%8Dc-tu%E1%BA%A5n-g%E1%BB%ADi-ch%E1%BA%A5n-minh-va-d%E1%BB%93ng-bao-h%E1%BA%A3i-ngo%E1%BA%A1i/ ,Truy cập ngày 10/12/2011
[9]Petition2Congress, 2011, “Please urge the Vietnamese government to cease their harassment towards Mr. Huynh Ngoc Tuan and his children immediately and unconditionally” http://www.petition2congress.com/5616/please-urge-vietnamese-government-to-cease-their-harassment-towar/
[10]. Op cit. 1
[11]. Wikiquotes, 2011, “Euripides”. http://en.wikiquote.org/wiki/Euripides, Truy cập ngày 10/12/2011
A Day In December 2011
On this website, not even a month ago on November 12, 2011, we reported the 08:00AM raid conducted by a 200-men contingent of the Quảng Nam Provincial Public Security Forces on a little house in Tam Kỳ, Quảng Nam. It was the house of writer Huỳnh Ngọc Tuấn 58, his daughter Huỳnh Thục Vy, 26, and his son Huỳnh Trọng Hiếu, 23. Ostensibly, the purpose of the November 12 raid was to look for evidence of “reactionary” activities that that could “undermine national unity.” [1]. In reality, and as everyone now knows, it was a “shock and awe” attack meant to terrorize, deter and ultimately deprive members of the Huynh family their rights to think and to speak freely. Never mind that such rights are firmly established and granted to all citizens of Vietnam in Article 69 of the Constitution of the Socialist Republic of Vietnamese [2] as well as Article 19 of the Universal Declaration of Human Rights that The United Nations adopted in 1948 [3].
Today we follow-up with a report on yet another raid on the same house by the same 200 or so members of the Quảng Nam Provincial Public Security Forces.
This time, they came in the afternoon of December 2, 2011 and around 2PM, when there were just two defenseless women, Huỳnh Thục Vy and her aunt, Huỳnh Thị Thu Hồng, a younger sister of her father. We thank reporter Thanh Quang from Radio Free Asia for a very detailed account of what transpired when he interviewed Ms. Huỳnh Thục Vy on the same day that the raid happened. We have taken the liberty to translate his account into English from the original Vietnamese, as seen below [4].
Thanh Quang: According to you, Huỳnh Thục Vy, why are they so heavy handed this time around?
Huỳnh Thục Vy: Yes. Maybe it was because I made and released on the web too many videos and photos of the last raid that caused them to feel bad or ashamed, whatever, and so this time around they pulled all the stops and acted in a very horrific manner. They said that if you even pull out a phone it will be confiscated; in the end, they confiscated six phones from our home.
Thanh Quang: We understand that your cousin, Mr. Huỳnh Ngọc Lễ, the son of an older brother of your dad, was arrested during the raid, what is Lễ’s situation right now?
Huỳnh Thục Vy: Currently, his situation is very critical. This is because I don’t know what’s happening to him. Our family is very worried because we don’t have any clue as to his whereabouts. They took him away and kept him out of sight. We will start looking for him tomorrow morning, we will be asking people to help us find out where is he is being detained, but right now we don’t even know how he is doing. Our family is very worried!
Thanh Quang: What is the status of your father Huỳnh Ngọc Tuấn and your younger brother Huỳnh Trọng Hiếu at this moment?
Huỳnh Thục Vy: Yes. Everyone in our family is safe now, even though they did beat us up, they did strike us, they did twist our arms behind our back to beat us up, because there were so many of them, you know. In our household, we have just two aunties, my dad, my brother and me. Yet tens, even hundreds of them came, and they caused us to panic and to be very frightened. Right now, my arms and legs are all black and blue. They even pulled and ripped open my aunt blouse as well as mine. They did the same to my brother’s shirt.
But, despite all the things that happened, our family spirit is high, but we do have one very big worry, and that concerns our cousin Huỳnh Ngọc Lễ. I hope that RFA could spread the news about the arrest of Huỳnh Ngọc Lễ so that he could be protected, because the Public Security Forces have falsely accused him of “obstructing a public official who was carrying out his official duty,” because when two female members of the same Public Security Forces rushed toward me and proceeded to beat me up, he jumped In trying to stop them from beating me so as to protect me, thus causing several other members of the Forces to move in to arrest and take him away, and then to falsely accuse him of “obstructing a public official who was carrying out his official duty.” Previously, at the last raid on November 8, 2011, when he was supporting us by taking pictures of the raid, he was wearing a “No-U” tee-shirt to protest against [China’s] cow tongue [claims in the South China Sea], today he is wearing the same No-U tee-shirt just like the protesters who demonstrated on the streets and so they hated him and they arrested him by falsely accusing him of “obstructing a public official who was carrying out his official duty.”
Thanh Quang: So, did the Public Security Forces tell you why they are entering your home this time around?
Huỳnh Thục Vy: Yes. They came to our house to read to us the decisions that imposed a fine of 100 million VND on my father, 85 million VND on me, and 85 million VND on my younger brother Huynh Trọng Hiếu. They also told us that if we don’t pay the fines at the state Treasury Office within 10 days, they will subject us to enforcement actions.
Thanh Quang: How would you and your loved ones deal with such enforcement actions?
Huỳnh Thục Vy: Right. Our family is very worried, we just don’t know what these enforcement actions are, what they will do. It is very likely that they will seal off the house, confiscate the entire house, confiscate the tools, and confiscate the household goods inside the house. But to be truthful, right now in our home there is nothing worth confiscating! They already confiscated all the computers. I didn’t know it at the time it happened but when my two aunties got back and checked the cabinet where they kept their cash; they found that all the cash was gone. In the last ten days, Vietnamese from overseas sent us around three thousands US Dollars, and we put that cash we received in that cabinet, but, you know, when my aunties came back and opened the cabinet, the entire hoard of cash was gone. You know, we are very worried, and now we are also very outraged.
Thanh Quang: Were there any paperwork for confiscated items, did they create proper records?
Huỳnh Thục Vy: Oh no! They didn’t create any records. The first time they raided our house and confiscated the computers and the printer, they did give us proper paper records to sign and we were allowed to keep a copy for ourselves. In today’s raid, they just took everything without any records, without anything paperwork to document what they took, you see… I am very concerned because we have nothing to prove that they came and terrorized our family. I couldn’t even take a single photo because they confiscated both my cell phone and my camera, and because I was hurting so much from the beating that I was kind of afraid.
Thanh Quang: In general, what is your overall assessment of the recent actions of the Public Security Forces?
Huỳnh Thục Vy: As I see it, if they want to convey to us the administrative rulings against the three of us in our family, all they needed to do was to have a hamlet representative hamlet come by our house and drop them off, or mail the rulings to us using the post office, but they really didn’t have to send hundreds of people swarming into our home as they did. The way they stormed and raided our home meant that their first objective was to terrorize and utterly confuse us, to strike fear in our mind, and then to beat us up, and then to take advantage of the dire state we were in to rob us of our cash.
Secondly, the fact that so many of them participated in the raid on our home means that they want to show to all how strong and numerous they are, and to use what to they did to us as an example of their power, so as to strike fear in the heart of the people of this region and to silence them, to prevent the people from saying anything.
Thanh Quang: As of now, what are the Public Security Forces doing exactly? Are they still surrounding the house?
Huỳnh Thục Vy: Yes. There are several coffee shops about 500 meters from our home, young people play billiard there, they congregate there at all time, several young members of the Public Security Forces are permanent fixtures there, people play billiard, people drink coffee, and once in a while some police cruisers would drive by our house with their sirens blaring.
Thanh Quang: At this point in time, is there anything that Huỳnh Thục Vy would like to say to the public at large?
Huỳnh Thục Vy: Yes, thank you. I would like thank the station for giving me the opportunity to address Radio Free Asia listeners, I am very happy to be able to do so. At this point in time, I would like to ask everyone to help our family communicate with and mobilize international public opinions, mobilize international human rights organizations such as RSF [Reporters Sans Frontieres, or Reporters Without Borders] to get international public opinion to support and protect our family, because given the situation we are currently in, I just don’t know what kind of tricks they will continue to use against our family in the future. Our family is very worried, but our greatest worry is for our cousin Huỳnh Ngọc Lễ.
May I ask that everybody please speak up and intervene to help protect my cousin Huynh Ngoc Le? All he did was to wear the No-U tee-shirt when he intervened to help our family, and that tee-shirt was the reason why they hated him so much. They falsely accused him of “obstructing a public official who was carrying out his official duty”, they arrested him and they took him away, and our family doesn’t have any idea where he is now. I hope that everybody will speak up, partly to help our family, but primarily to help protect my cousin Huỳnh Ngọc Lễ.
Thanh Quang: Thank you very much, Huỳnh Thục Vy.
Huỳnh Thục Vy: Yes, thank you very much too.”
Additional details on the raids have emerged since the above interview. According to witnesses, when the 85 year old mother of writer Huỳnh Ngọc Tuấn, Mrs. Mai Thị Yến, and her other daughter, Ms. Huỳnh Thị Hường returned to the house, they were also intimidated and searched. Writer Huỳnh Ngọc Tuấn and his son Huỳnh Trọng Hiếu were actually arrested elsewhere and brought back to the house and roughed up before the entire family was lined up and made to listen to the administrative rulings.
These boiled down to the following. Writer Huynh Ngoc Tuan and his children were found to have violated subsection a, Paragraph 7, of Article 6 of Decree Number 63/ND-CP Regulating the Communications Industry as issued by the Government on October 04, 2007, because they use tools within the communications industry – i.e., computers, laptop, USB memory sticks, inkjet printers, internet connections, and websites – to disparage the Party and the Government and thus harm national unity [5]. The fines levied against them are staggering, given that annual per capita income in Vietnam in 2010 is estimated at $USD 3100 [6], specifically:
1. Mr. Huynh Ngọc Tuan must pay a fine of 100,000,000 VN Dong (4,761.90 USD at today’s exchange rate)
2. Ms. Huynh Thục Vy must pay a fine of 85,000,000 VN Dong (4,047.62 USD at today’s exchange rate)
3. Mr. Huỳnh Trọng Hiếu must pay a fine of 85,000,000 VN Dong (4,047.62 USD at today’s exchange rate)
They will have 10 days to pay the above fines at the Treasury Office of the Province of Quang Nam. The state will strictly enforce the administrative rulings if they do not meet the above deadline. [7]
In a letter to the overseas community, writer Huỳnh Ngọc Tuấn has declared that as a matter of principle, he and his children will not pay the fines. Instead, they will appeal the rulings and call on the international community to support them in their principled stand against the oppressive and abusive state [8].
And so that was how a simple administrative ruling regarding a non-criminal violation of a tiny one-sentence subsection of a section of an article of a governmental decree has to be delivered in Vietnam. The ruling will be delivered to its intended recipients during a middle-of-the day military-style home invasion requiring two hundred armed and uniformed members of the Public Security Forces. The home invasion will take place after diligent intelligence work has confirmed that only defenseless female members of the targeted household are present. When raiders from Public Security Forces are in the house, they will be required to beat the targets of the ruling until these poor people are black and blue all over their bodies, and if these people were clothed, it is desirable that their blouses and shirts be ripped off prior to the beatings. And finally it will be necessary to ransack the house in a frenzied search for and confiscation of anything valuable: cell phones, cameras, household goods, and of course money.
As Ms. Huỳnh Thục Vy, the young woman whose blouses was ripped off and whose arms and legs are all black and blue from the severe beatings she received, pondered aloud when Radio Free Asia interviewed her, the State of Vietnam, or more specifically the Quang Nam Provincial Public Securities Forces, could simply mail the ruling to them, or send a hamlet official over to tell them the bad news and then hand over the paperwork. It could have been so simple, and infinitely less costly.
But as things are, given that we now live in the age of the internet, news of the raid are spreading worldwide, and international awareness and/or support for the Huỳnh family from individuals inside and outside of Vietnam, foreign governments and legislators, and especially international human rights organizations has increased enormously ever since the first attempt to intimidate the Huỳnh family surfaced in June 2011.
In the days to come, such awareness and support are bound to grow as human rights activists from all over the world work tirelessly to create a momentum to spread far and wide the message about the plight of the Huỳnh family and to seek to mobilize international public opinion in their favor.
But the mystery remains why the Quang Nam Provincial Public Securities Forces, which is under the direct control of the Public Security Ministry, which by its unofficial but often cited motto “We Exist Only as Long As the Party Exists” is the first line of defense of the Communist Party of Vietnam (CPV) against the people it is supposed to serve, chose to escalate to an unprecedented level of intensity the violence against a defenseless family of three. Did they do it to please their superiors who could have blamed them as weak and ineffective in their attempt to silence and deprive the Huỳnh family of their rights? Were they ordered to do so from the highest levels of the state or the party? Were they after the money, a mere $USD 3,000 when they and their bosses have already stolen billions and billions? Were they trying to regain their honor of thugs by issuing via the raid a stern warning the people of Quảng Nam who did intervene in a quiet show of community strength to protect writer Huỳnh Ngọc Tuấn from arbitrary arrest, and do so twice in a single day back in November? [9] Were they trying to push the entire Huỳnh family into exile? Or, in the worse case possible, were they trying to send a cynical last warning? There could be a zillion explanations, and there could be none. No one really knows.
But this we know: that while all members of the Huỳnh family, including the old grandmother and the two aunties, are calm, unafraid and unbowed to the absurd and unconstitutional rulings and the violence and the thievery perpetrated upon them, what the Quang Nam Provincial Public Securities Forces did could only be qualified as pure madness.
And mankind, for thousands of years, has known more than enough about mad people or mad governments and especially about how both will end up. We recall here what the Greeks said, around the time of Euripides, 2580 years ago: “Whom the gods want to destroy, they first made them mad.” [10].
Chấn Minh
December 5, 2011
REFERENCES
[1]. Chấn Minh, 2011, “Let My People Speak!” http://www.vietthuc.org/2011/11/12/let-my-people-speak/ , accessed on December 5, 2011
[2]. Socialist Republic of Vietnam, 1992, “Constitution of the Socialist Republic of Vietnam (as Amended 25 December 2001”, http://www.vietnamlaws.com/freelaws/Constitution92%28aa01%29.pdf, accessed on December 5, 2011
[3]. United Nations, 1998, “Fiftieth Anniversary of the Universal Declaration of Human Rights”, http://www.un.org/rights/50/decla.htm, accessed on December 5, 2011
[4]. Thanh Quang, 2011, “Blogger Thục Vy kể về cuộc bố ráp của công an”, http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/qn-police-crackdown-tvy-tq-12022011213933.html accessed on December 5, 2011
[5]. Government of the Socialist Republic of Vietnam, 2007, “Nghị định số 63/2007/NĐ-CP ngày 10/4/2007 của Chính phủ quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực công nghệ thông tin.” (“Decree Number 63/2007/ND-CP dated October 4, 2007 of the Government on the establishment of sanctions for administrative violations in the area of communications industry”). The relevant article in this decree is article 6, section 7, paragraph a), where a fine between 70 millions VND and 100 millions VND is reserved for “providing, exchanging, transmitting, storing, using numerical information to oppose the government of the Socialist Republic of Vietnam, sabotage the national unity, but not at a level that would require a criminal investigation to determine responsibility” http://vanban.moet.gov.vn/?page=1.15&script=viewdoc&view=16023&opt=brpage, accessed on December 5, 2011
[6] Central Intelligence Agency, 2011, “The World Fact book – Vietnam” https://www.cia.gov/library/publications/the-world-factbook/geos/vm.html, accessed December 5, 2011.
[7] Nguyển Tường Tâm, 2011, “Huỳnh Thục Vy bị công an lấy cắp 3000 Đô la Mỹ” http://www.danchimviet.info/archives/47504, accessed on December 5, 2011
[8]. Huỳnh Ngọc Tuấn, 2011, “A Declaration of Principle – Letter to Chấn Minh and the Overseas Vietnamese Community” published on the web here: http://www.vietthuc.org/2011/12/03/a-declaration-of-principle-letter-to-ch%E1%BA%A5n-minh-and-the-overseas-vietnamese-community/, accessed on December 5, 2011
[9]. Op cit. 1
[10]. Wikiquotes, 2011, “Euripides”. http://en.wikiquote.org/wiki/Euripides, accessed on December 5, 2011.
One Comment
nguyen tuong ba
Chúng ta thấy lại hình ảnh đàn áp gia đình Họ Vương trong chuyện Kiều,nhưng nay ác ôn vô lý hơn xưa.Tôi và họ Nguyễn Tường ,nguyên quán Tỉnh Quảng Nam rất thương cảm chia sẽ với gia đình Huỳnh Ngọc Tuấn và ái nữ Huỳnh Thục Vy, mà tôi mến phục vô cùng cả hai vị.
Các Hội đồng hương đất Quảng Nam khắp thế giới đã lên tiếng và ủng hộ.
Sự đồng cảm và ủng hộ ngầm trong nước đang lan mạnh (cụ Huỳnh Thúc Kháng nổi tiếng ).
Nguyễn Tường Bá