Chủ nợ của Vinashin “cảm thấy bị lừa”
Vinashin đã đầu tư vào nhiều khu vực không liên quan tới ngành đóng tàu.
Giới chủ nợ ngày càng thất vọng về việc Vinashin không trả được nợ đáo hạn vào năm ngoái trong bối cảnh chính phủ tảng lờ quan ngại của chủ nợ.
Bài viết trên báo tài chính The Wall Street Journal ra ngày 16/05 nhận định diễn biến này nhiều khả năng sẽ gây ảnh hưởng tiêu cực tới những kế hoạch cải thiện kinh tế của Việt Nam.
Các vấn đề xảy ra với Vinashin cho thấy những rủi ro khi đầu tư vào một trong những thị trường hấp dẫn nhất trong các nước mới nổi lên trên thế giới, ít nhất là những gì có thể nhìn thấy trên bề mặt.
Chính phủ Việt Nam lập ra Tập đoàn Công nghiệp tàu thủy Việt Nam, cốt để trở thành tập đoàn có vị thế lớn trong thị trường đóng tàu quốc tế nhằm có thể cạnh tranh với các tập đoàn đóng tàu lớn mạnh của Trung Quốc, Nam Hàn và Nhật Bản.
Trong năm 2007, chính phủ Việt Nam viết thư bảo lãnh cho tập đoàn này để rồi họ có được thêm khoản vay 600 triệu đôla vốn bổ sung, thông qua hợp đồng đi vay được ngân hàng ở nước ngoài thu xếp.
Nhưng khi Vinashin vỡ nợ vào cuối tháng 12 năm ngoái, chính phủ đã từ chối trả nợ thay.
Đã có hàng chục định chế tài chính đầu tư vào các khoản cho Vinashin vay.
Chủ nợ bị lừa
Một số chủ nợ của Vinashin nay phàn nàn rằng họ đã ‘bị lừa gạt’.
Đối với nhiều công ty tài chính khác, thư bảo lãnh của chính phủ là lý do duy nhất mà họ cảm thấy đủ an toàn để cho tập đoàn này vay.
Trong tháng này, một nhóm gồm hơn phân nửa các chủ nợ đã gửi một lá thư cho chính phủ của Việt Nam đòi thanh toán khoản nợ đầu tiên là 60 triệu đôla vốn đáo hạn từ tháng 12 năm ngoái.
“Đây luôn là khoản vay được chính phủ bảo lãnh theo cách hiểu của giới chủ nợ,” một người thạo tin liên quan tới diễn biến này nói với The Wall Street Journal.
The Wall Street Journal cho biết các quan chức tại Vinashin và giới chức chính phủ Việt Nam không phản hồi lại yêu cầu bình luận của báo này.
Các vấn đề với Vinashin cho thấy rõ những rủi ro mà các nhà đầu tư phải lĩnh hội khi họ bỏ tiền vào những thị trường nhỏ.
Bế tắc về việc Vinashin không trả được nợ có thể gây ra một mối đe dọa đáng kể đối với triển vọng của Việt Nam.
Chính phủ đã và đang phải vật lộn với mức lạm phát ngày càng tồi tệ.
Thực trạng chỉ số giá tiêu dùng của Việt Nam tăng ngưỡng 17,51% vào tháng Tư và có thể tăng cao hơn nữa trong những tháng tới làm phức tạp thêm triển vọng kinh tế trước mắt.
Thêm vào đó là những vấn đề liên quan tới niềm tin đối với tiền đồng, vốn bị phá giá năm lần kể từ giữa năm 2008.
Mục đích của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng Mục đích là biến Vinashin thành một cỗ máy chế tạo có thể giữ cho ngành công nghiệp đóng tàu nằm trong tay nhà nước.
Thế nhưng dự án này đổ bể khi cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu xảy ra trong năm 2008, để lại gánh nặng về nợ cho Vinashin với khoảng 4,4 tỉ đôla.
Các đơn hàng của công ty bị cắt giảm, làm tê liệt vốn hoạt động.
Mùa hè năm ngoái, nhà chức trách đã bắt một số quan chức hàng đầu của Vinashin, bao gồm cả cựu Tổng Giám đốc Phạm Thanh Bình, và cáo buộc họ khai man báo cáo tài chính để che dấu tình trạng thật về tài chính của tập đoàn này.
‘Chính phủ tảng lờ’
‘Chính phủ tảng lờ’
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã chuyển một số đơn vị kinh doanh của Vinashin sang các tập đoàn khác.
Tất cả các hãng đánh giá tín nhiệm như Investors Service của Moody’s, Standard & Poor’s và Fitch Ratings đều đã hạ điểm xếp hạng tín dụng của Việt Nam trong những tháng gần đây, đa phần do các vấn đề tại Vinashin.
Các nhà đầu tư bị dính vào khoản cho Vinashin vay 600 triệu đôla nói họ rất ngạc nhiên về sự thờ ơ của chính phủ Việt Nam trước những quan ngại của họ.
Những chủ nợ đã cố gắng rất nhiều lần trong vài tháng qua để biết xem điều gì đang xảy ra với Vinashin.
Mặc dù vậy, chính phủ Việt Nam đã nhiều lần nói rằng các khoản nợ của Vinashin không thuộc trách nhiệm của nhà nước, khiến chủ nợ của Vinashin không hiểu nổi làm sao để có thể lấy lại được tiền đã cho tập đoàn này vay mượn.
Trong khi đó, tình hình tài chính tại Vinashin dường như ngày càng bấp bênh hơn.
“Chúng tôi không kiếm thêm được tiền tự hoạt động đóng tàu và chính phủ đang yêu cầu các ngân hàng trong nước cho Vinashin vay thêm cũng như yêu cầu các nhà cung cấp hỗ trợ thêm,” một người nắm rõ diễn biến tại Vinashin nói.
Người này nói thêm rằng “Nhưng người ta sẽ không thể biết chuyện gì đang xảy ra. Mọi thứ đều hết sức vẩn đục”.
Nguồn BBC
Faith in Vietnam Falls With Shipmaker
Frustration over Vietnamese state-run shipbuilder Vinashin’s failure to repay loans it defaulted on last year is intensifying among creditors, potentially jeopardizing Vietnam’s plans to draw more investment to improve its infrastructure and reduce the bottlenecks that threaten its growth.
Agence France-Presse/Getty Images. A ship under repair in Hai Phong city in May 2009, before state-run shipbuilder Vinashin defaulted on loans.
The problems at Vinashin point to the risks of investing in what, on the face of it, is one of the world’s most attractive emerging markets. Vietnam’s Communist-run government built up the firm, formally known as Vietnam Shipbuilding Industry Group, to be a major player in the global shipbuilding market to compete with heavyweight manufacturers in China, South Korea and Japan. The entire $750 million proceeds of the country’s first-ever sovereign bond were channeled to Vinashin in 2005.
In 2007, the government provided a letter of support for the company to enable it to secure an additional $600 million syndicated loan to make the most of a rapid economic boom in the country.
But when Vinashin defaulted on that debt last December in the aftermath of the global economic crash,, the government refused to step in to help pay off the debt, which, in an indication of the boom in emerging markets, had been bought by investors around the world. Dozens of financial institutions invested in the loan, including, among others, Standard Chartered PLC, Credit Suisse AG, Depfa Bank PLC and hedge fund Elliott Advisers Ltd.
Some of Vinashin’s lenders now complain that they have been deceived. For many, the government’s letter of support was the only reason they felt sufficiently secure to lend to the company. This month, a group comprising just over half the lenders’ group sent a letter to Vietnam’s government demanding payment on the first $60 million, which was due in December.
“This was always a government-supported loan as far as the lenders are concerned,” one person familiar with the situation told The Wall Street Journal. “Going forward, capital won’t go to places where it isn’t treated fairly.”
Officials with Vinashin and the Vietnamese government didn’t respond to requests for comment.
The problems with Vinashin highlight the risks investors take when they invest in these small markets. U.S. investors seeking higher yields have poured $5.6 billion into funds that invest in emerging-market bonds so far this year, though that is about half of last year’s pace.
The standoff could pose a significant threat to Vietnam’s prospects. The government already is struggling to come to grips with worsening inflation. The increase in Vietnam’s consumer price index hit 17.51% in April and could reach further peaks in the months to come, complicating the immediate economic outlook for the country.
At the same time, analysts say Vietnam needs to attract more foreign investments to build up overburdened road and rail networks and to build power plants to provide the energy Vietnam needs to keep its economy briskly expanding. Deputy Prime Minister Hoang Trung Hai said earlier this month at the annual Asian Development Bank meeting in Hanoi that the country hopes to attract as much as $300 billion in investment and aid to fund an infrastructure effort that he said is needed to push the country onto a more robust growth path.
Some economists say the government is trying to get its macroeconomic policy in order to help revive confidence, setting to one side its customary pro-growth policies to better combat the loss of confidence which inflation can bring. Vietnam last week scaled back its growth target for the year to 6.5% from 7% to 7.5% in an effort to focus more tightly on restraining credit growth to better contain inflation.
The authorities also are trying to restore faith in their beleaguered currency, the dong, after a series of devaluations wiped off a fifth of the Vietnamese unit’s value since mid-2008. To encourage people to cooperate, black-market trade in U.S. dollars and gold, once tolerated and widespread, has been severely curtailed in recent months to force people to save and invest in dong instead.
Citigroup economist Johanna Chua notes that the dong has risen by around 2% against the dollar over the past month and that the central bank appears “on track” to meet its target of keeping credit growth below 16% this year, compared with nearly 30% in 2010. UBS, meanwhile, still includes Vietnam among its most favored frontier markets.
The Vinashin crisis, though, is an ongoing drag on Vietnam’s prospects, damaging both its reputation among international lenders and potentially slowing the inflow of foreign investments that have helped drive the country’s economy in recent years.
Prime Minister Nguyen Tan Dung’s goal was to turn Vinashin into a manufacturing powerhouse that would keep the shipbuilding industry in state hands, but the project fell apart when the global economic crisis hit in 2008, leaving Vinashin with around $4.4 billion in debts. The company’s order book was slashed, crippling its cash flow. Last summer, police investigators arrested several top officials, including former chief executive Pham Thanh Binh, and accused them of falsifying financial statements to mask the true extent of the company’s problems.
Moody’s Investors Service, Standard & Poor’s and Fitch Ratings have all downgraded Vietnam’s credit ratings in recent months, in large part because of the problems at Vinashin. The prime minister apologized for his role in Vinashin’s mismanagement in a nationally televised session of the country’s legislature.
Investors involved in the $600 million syndicated loan say they have been surprised by the unresponsiveness of the Vietnamese government to their concerns. Lenders have tried numerous times over the past several months to get an idea of what is happening at Vinashin. Among other things, the government has transferred some Vinashin units to other state-run enterprises without seeking the approval of the company’s creditors.
The government, though, has repeatedly said that Vinashin’s debts aren’t the state’s responsibility, leaving Vinashin’s lenders unclear on how to get their money back.
In the meantime, the financial situation at Vinashin itself appears to be growing more precarious. “They’re not making any money on the ships and the government is asking local banks to extend more loans and asking suppliers to lend more support,” says the person familiar with the situation at Vinashin. “But you just can’t tell what’s going on. It’s so opaque.”
James Hookway
james.hookway@wsj.com
2 Comments
nguyen tuong ba
Không trả nổi nợ ,phá sản rất đáng trách.Nhưng lừa tiền của các thế lực tài chánh trên thế giới không thể xem thường và sẽ lãnh các hậu quả lớn không lường trước.
Chúng ta hãy coi xem .
Nguyễn Tường Bá
Tr. Tuệ
Tạp đoàn (đoàn thề tạp nhạp) “Đỉnh Cao Trí Tuệ” đang lèo lái vận mệnh VN, nghỉ là quản lý kinh tế thị trừơng không cần đến giai cấp trí thức chuyên ngành, tỏ ra khinh thường đạo đức và uy tín trong việc kinh doanh, áp dụng lối cai trị chuyên chính cường quyền (quen thói cai trị người dân, lâu ngày thành lệ mà không ý thức được) vào việc điều hành kinh tế. Cứ nghỉ là mình vốn có chút ít kinh nghiệm tiếp liệu trong những năm kháng chiến trong rừng, lại thêm hiểu biết về xảo thuật “mượn đầu heo nấu cháo”, mượn đầu này trả đầu kia, khi cần thì “đá cá lăng dưa” cho qua lề…. kiểu làm ăn cướp giựt của bọn con buôn chợ Cầu Ông Lảnh, lại có Mafia Năm Cam hậu thuẩn thì phe đảng ta nhứt định phải giàu thôi….còn nạn nhân là ai không cần biết đến.
Con buôn là toàn ban bộ chánh quyền vc, Mafia là bộ chánh trị và CA….nạn nhận là nhân dân VN và tiền đồ Tổ Quốc.
Thực tế điều hành kinh tế thị trường vô cùng phức tập, phải nói là khó khăn nhứt. Ngoài học vấn cao, kiến thức rộng, kinh nghiêm chuyên môn thuộc bậc tối thượng thừa, lảo làng về luật chơi trong thương trường, thành văn và bất thành văn, v.v…và v.v…. đó là điều kiện kỷ thuật căn bản tối thiểu ắt có… chưa phải là đủ, người đó phải thật là thông minh, trong sạch, biết phục vụ trong tinh thần Tứ Ân, lịch thiệp của một nhà ngoại giao, ứng xử mọi người liên hệ như một nhà làm chánh trị trong sáng không bị nhiễm ô bởi bản chất cộng sản.