Chào Mừng Hội Nhà Báo Độc Lập Việt Nam!
“Khởi thủy là Lời.” (Tân Ước theo Gioan 1:1). “Lời” là tiếng nói của Thượng Đế đến với con người. “Lời” còn có thể diển giải là tiếng nói của con người đến với con người.
Không có tiếng nói con người sẽ không có xã hội loài người. Không có tiếng nói thật thà của con người, sẽ không có xã hội loài nguời công bằng. Không có xã hội loài người công bằng, sẽ không ai có tự do. Sẽ có áp bức, sợ hãi và đấu tranh. Các bạo chúa khi tìm cách thu gom và tích lũy quyền lực và của cải, tức là tạo dựng một xã hội không công bằng sâu sắc, thường bắt đầu sự nghiệp thô bỉ của chúng qua việc tìm mọi cách dập tắt mọi tiếng nói thật thà đồng thời biến những lời nói dối trá thành sự thật. Y như Cựu Ước đã dạy chúng ta: “Khi nói lên sự thật, công lý hiện thành, nhưng dối trá mang đến bất công.” (Tục Ngữ 12:17)
Vì sống trong bất công và dối trá là một điều bất hạnh cho bất cứ ai, việc bảo vệ quyền được nói của con người – vì phải được nói mới nói được sự thật – là một trong những ưu tiên cao nhất của những xã hội văn minh. Sau hai kỳ đại thế chiến, sau khi đã trả một giá kinh hoàng về số tử vong, nhân loại hình như đã thấy được tận mắt hậu quả của dối trá và bất công.
Do đó, Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền (TNQTNQ) được Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc thông qua vào ngày 18 tháng 12 năm 1948, bốn năm sau Đệ Nhị Thế Chiến (1/9/1939-2/9/1945) chấm dứt, đã quy định:
Ðiều 19: Mọi người đều có quyền tự do ngôn luận và bày tỏ quan điểm. Quyền này bao gồm sự tự do quan điểm mà không bị xen vào quấy rầy và được tự do tìm kiếm, thu nhận và quảng bá tin tức và tư tưởng qua mọi phương tiện truyền thông bất kể biên giới.
Sáu mươi sáu năm sau ngày TNQTNQ được công bố, sự ra đời của Hội Nhà Báo Độc Lập Việt Nam vào ngày lễ hội Độc Lập thứ 238 của Hoa Kỳ – một nước có một nền dân chủ không gián đoạn lâu dài nhất của loài người – tuy chậm, nhưng không thể nào được xem như là quá muộn.
Không thể nào quá muộn, khi đất nước đang rơi sâu vào thời kỳ Bắc Thuộc lần thứ năm và một nước láng giềng ngang nhiên cướp biển cướp đất với sự đồng lõa khốn nạn của đảng và nhà nước cầm quyền.
Không thể nào quá muộn, khi xã hội Việt Nam đang cùng cực băng hoại vì suốt 75 năm qua đảng cầm quyền đã cố tình xoi mòn và tiêu hủy tất cả các giá trị nhân bản và dân tộc cơ bản nhất.
Không thể nào quá muộn, khi hàng triệu trẻ em vẫn thiếu ăn thiếu mặc thiếu học hành.
Không thể nào quá muộn, khi hàng vạn phụ nữ vẫn còn bị xua vào con đường nô lệ tình dục ở nước ngoài.
Và không thể nào quá muộn, khi dân oan vẫn còn mất nhà mất đất dưới tay bọn tham quan, khi những người tranh đấu cho các quyền làm người, khi những tù nhân lương tâm, khi tín đồ các tôn giáo lớn như Phật Giáo và Thiên Chúa Giáo, khi người thiểu số miền núi theo đạo Tin Lành, và khi biết bao nhiều người cùng khổ khác vẫn còn đó, vẫn còn sống hoặc vất vưởng hoặc trong áp bức và bần cùng.
Không thể nào quá muộn, nhưng cũng vì thế, sẽ có biết bao nhiêu lời và bao nhiêu việc mà Hội Nhà Báo Độc Lập Việt Nam phải nói và phải làm và phải bảo vệ!
Xin chúc lành Hội Nhà Báo Độc Lập Việt Nam và nguyện cầu những thành viên của Hội sẽ thành công trong sứ mạng vô cùng cao cả của mình!
Chấn Minh
July 7, 2014
Welcome to the Independent Journalists Association of Vietnam!
“In the beginning was the Word” (John 1:1). “The Word” here means what God wants to tell us humans. “The Word” could also mean human speech, or what we use to speak to each other.
Without human speech, there won’t be any human society. Without truthful human speech, there won’t be a just human society. Without a just human society, there won’t be any free human being. Instead, there will be oppression, fear and struggle. Tyrants, when trying to accumulate power and worldly goods, i.e., when trying to build a profoundly unjust society, start their despicable endeavor by finding ways to extinguish truthful human speech and turn falsehood and lies into truth. Exactly as the Old Testament taught us: When you tell the truth, justice is done, but lies lead to injustice.” (Proverbs: 12:17).
Lies lead to injustice, and to be condemned to live out one’s life in injustice and lies is extremely unfortunate. Thence, to protect the right to speak – for one must be able to speak first before one could even tell or speak up for the truth – is one of the highest priorities of a civilized society. After two world wars, after having paid a terrible price in human lives, humanity might have learned through hard experience the consequences of lies and injustice.
Thus the UN Universal Declaration of Human Rights, which was passed four years after WWII ended (9/1/1939-9/2/1945) by the UN General Assembly on December 18, 1948. Article 19 of the Declaration states:
Article 19: Everyone has the right to freedom of opinion and expression; this right includes freedom to hold opinions without interference and to seek, receive and impart information and ideas through any media and regardless of frontiers.
Coming 66 years after the Universal Declaration of Human Rights, the creation of the Independent Journalists Association of Vietnam on Friday July 4, 2014 – which is also the 238th celebration of the Independence of the United States of America, the longest continuous democracy in the history of humankind – may be very late. But it is never too late.
It can never be too late.
Not when Vietnam is sinking deeper into the Fifth Northern Domination and when her seas and her lands are simply seized by and arrogant neighbor with the miserable complicit acquiescence of the ruling party and its government.
Not when Vietnamese society continues to disintegrate spiritually because the ruling party has deliberately destroyed or undermined all traditional and basic human values for more than 75 years.
Not when millions of innocent rural children are still denied adequate food, shelter and education.
Not when thousands of young women are still lured into sexual slavery overseas.
Not when tens of thousand of peasants are still victims of land grabs by greedy government officials.
And not when human rights activists, prisoners of conscience, Buddhists, Catholics, and Christian believers especially those belonging to the Highland tribes and countless other marginalized people are still out there, all persecuted and all condemned to live in oppression and/or abject poverty.
It can never too late, but this is also the reason why there will be so much for the courageous men and women of the Independent Journalists Association to do, to speak up for, and to protect and defend!
May God bless and protect the Independent Journalists Association of Vietnam and give its members all the strength they will need to carry out their noble mission!
Chấn Minh
July 7, 2014