Ăn gì uống rượu không say? Ăn gian. Làm nghề gì giàu nhanh và lớn nhứt? Làm chánh trị độc tài, tham nhũng ăn cướp của nước, của dân. Trường hợpTổng Thống Mubarak cai trị độc tài Ai cập trong 30 năm, đã tham nhũng ăn cướp của nước, của dân được từ 40 đến 70 tỷ Mỹ Kim, mới bị dân chúng biểu tình lật đổ đây, là thí dụ điển hình. Từ đó có thể phỏng tính CS Hà nội độc tài ở Việt Nam gần 100 năm nếu tính Miền Bắc và Miền Nam, Bộ Chánh Trị có tới 15 người ăn cướp của nước, của dân VN dân số nhiều hơn Ai cập cả chục triệu, của nổi của chìm bất chánh của “đại cán” của CS phải gấp nhiều lần hơn.
Tin sơ khởi của báo Guardian của Anh trích dẫn nguồn tin không tiết lộ danh tánh ở Trung Đông, nhà độc tài Mubarak trong 30 năm cai trị, đã cướp của nước, của dân Ai cập, thu thập được một tài sản từ 40 đến 70 tỷ Mỹ Kim. Nều tính trung bình mỗi năm nhà độc tài Mubarak kiếm được trên 2 tỷ, cao hơn số tiền 1.5 tỷ Mỹ viện trở hàng năm cho Ai cập.
Người Việt có câu, “cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan”. TT Mubarak đã ăn cướp của nước, của dân, một cách vô tội vạ, khiến nhà độc tài Mubarak trở thành người giàu hơn những người giàu nhứt thế giới. Dù tên không có trong tạp chí Forbes, Ô Mubarak vẫn là người giàu hơn nhà kinh doanh của Mễ tài sản 54 tỷ, người kế là Bill Gates vua ngành Tin học ở Mỹ 53 tỷ.
Người Tàu có câu “phi thương bất phú”. Ông Mubarak là một nhà độc tài nên buôn dân, bán nước là mặt hàng quí hiếm nhứt nên giàu mau, giàu lớn nhứt. Ông bóc lột được 70 tỷ của 80 triệu dân Ai cập và của nước Ai cập đã có nền văn minh cổ đại rực rỡ, đang là nước đông dân nhứt trong Khối Á rập gồm 22 nước, có Kinh đào Suez mà tàu bè Đông Tây thề giới thường phải qua lại và là đồng minh ở Trung Đông thân cận với Mỹ nhứt. Ông cầm thế sinh mạng quốc gia dân tộc cho Mỹ; Ông cướp cạn nước và dân. Riết rồi lớp trẻ Ai cập là thành phần đầu tư tốn kém cho tương lai nhứt, học hành nhiều nhứt lại là thành phần bị thiệt thòi nhứt, không việc làm, bị chén ép nhứt.
Còn tổng sản lượng quốc gia, tính trên đầu người mỗi năm chỉ $6,200. Ông đã biến Ai Cập thành nước kinh tế đứng hạng thứ 136 trên thế giới dù là nước có dân số lớn thứ 16 của thế giới. Nhưng Ngân Hàng Thế Giới cho con số còn thê thảm hơn: mỗi ngày người dân Ai cập chỉ kiếm được 2 Đô la Mỹ để sống: ngang ngửa người dân Việt.
Việc xác định số tài sản của nổi của chìm của nhà độc tài Mubarak và chứng minh y đã cướp cạn của nước và dân để tịch thu sung đương vào ngân sách quốc gia để của đất nước và nhân dân thì dùng để phục vụ đất nước và nhân dân – là một thử thách của Hội Đồng Tối Cao Quân Lực Ai cập đang tiếp quản chánh quyền sau khi Ô Mubarak từ chức tổng thống do áp lực của cuộc biểu tình 18 ngày, có 300 người chết và 2000 bị thương, bị cảnh sát, côn đồ do nhà độc tài và đảng độc tài của Mubarak mướn để chống biểu tình.
Tài sản chưa chuyển đi cất dấu ở ngoại quốc, chắc còn một số, trong kho, ngân hàng, hay các công ty ở trong nước Ai cập. Việc TT Mubarak trì hoãn ra đi viện lẽ chuyển tiếp chánh quyền suông sẽ êm thấm có thể hiều là hoãn binh chi kế của Ông để “thu vén cuối đòi như TT Võ văn Kiệt của CS VN nói” và tẩu tán cuối đời như nhà độc tài Mubarak muốn mà dân chúng biểu tình tạo áp lực quá mạnh Ông phải ra đi. Nhưng chưa thấy Quân Đội đưa vấn đề ấy ra là chuyện phải làm ngay.
Tài sản đã tẩu tán cất giấu ở ngoại quốc rồi, thì chánh quyền Thụy sĩ, quốc gia có hệ thống ngân hàng gởi tiền bí mật nhứt, nhiều nhà độc tài hay gởi ở đây, đã tuyên bố tạm thời bất động hoá tất cả những tài khoản của Mubarak ở ngân hàng. Ngân hàng Anh cũng đang xem xét làm như thế.
Nhưng đó là của nổi, còn của chìm tức tài sản mà nhà độc tài giao cho những tay chân quản lý và làm ăn thì sao? Thông thường tiền bạc của cải bất chánh của những người bất chánh thường ở dưới dạng của chìm.
Nhà độc tài trọc phú Mubarak vốn là một tướng lãnh Không Quân nên theo thói quen phi hành tính toàn kỹ và cẩn trọng. Hai người con trai của y, Gamal và Alaa, không thấy chơi trội, chơi ngông, chơi nổi ở Pháp hay những thành phố ăn chơi khác như các ông hoàng bà chúa của các nhà vua cai trị Á rập. Nhưng thân nhân gia đình bên vợ, bên chồng của Ông đều có có dinh thự ở Luân đôn, Nữu Ước, Hollywood và ở Ai cập như ở thành phố du lịch và nghỉ mát Sharm El Sheikh, nơi có tin Ô Mubarak về đó.
Tướng tá, bộ trưởng, dân biểu, lãnh tụ tôn giáo có thế lực hàng đầu đều có trong bảng lương bổng ngầm mà Mubarak trả hàng tháng dưới dạng ban ân sủng, phóng tài hoá thu nhân tâm. Việc truy hoàn của nổi của chìm từ 40 đến 70 tỷ Mỹ Kim của Mubarak để sung đương vào ngân sách quốc gia hầu của dân phục vụ nhân dân là thước đo Hội Đồng Quân Lực Tối cao đang nắm chánh quyền quân quản có minh bạch, có chí công vô tư, có vì dân, có đáng cho dân tin cậy hay không.
Dù Ông Mubarak tuy đã hết cầm quyền, việc Hội Đồng Quân Lực, các tướng lãnh có để yên Ông ở trong nước hay ra hải ngoại, đường dây kinh tài 30 năm của Ông cũng còn ảnh hưởng. Trừ khi Ông bị bất động hoá trong để điều tra nhiều loại tội ác mà Ông đã làm trong đó có việc ăn cướp của nước, của dân.
Thủ Tướng Thái Lan hối mại quyền thế, trốn thuế, độc quyền kinh tế một vài lãnh vực, làm giàu bị lật đổ và tại đào ở ngoại quốc. Từ ngoại quốc, Ông dùng số tiền bất chánh để mua chuộc một số người trong nước tổ chức biểu tình đã gây vô vàn khó khăn cho chánh quyển mới, rất lâu.
Có cách mạng thì cũng có phản cách mạng; có đảo chánh thì cũng có chỉnh lý. Đó là điều người dân biểu tình lật đổ và chánh quyền mới ở Ai cập cần rút kinh nghiệm. Tunisia cũng gặp không ít khó khăn để bảo vệ tinh thần cách mạng, nguyện vọng của người dân trong cuộc biểu tình.
Còn ở VN thời CS, CS Hà nội đã độc tài ở Miển Bắc 75 năm và Miền Nam 35 năm. Tham nhũng trở thành quốc nạn suốt 25 năm mở cửa cho nước ngoài vào đầu tư. Số tài sản mà cán bộ đảng viên cầm cán Đảng Nhà Nước CS Hà nội đã cướp, cắp của nước và dân VN gần 90 triệu chắc chắn phài nhiều hơn 70 tỷ của nhà độc tài Mubarak. Số tư bản đỏ nằm trong Bộ Chánh Trị và Chánh Phủ và số cường hào ác bá đỏ Bí thư và Chủ Tịch Đô Tỉnh Thị gởi đi cất dấu ở ngoại quốc phải nhiều hơn của nhà độc tài Ai cập. Chắc những nhà độc tài CS này đang run trong bụng trước làn sóng biểu tình lật đổ độc tài ởTrung Đông.
Chắc những người Việt trẻ đang chiếm hơn phân nửa dân số ở VN phải nhìn lớp trẻ ở Tunisia và Ai cập quyết sanh tử với độc tài để cứu nước, cứu dân trong đó có mình.
Đầu thế kỷ 21, thiên niên kỷ thứ 3, “thanh niên là người Tổ Quốc mong cho mai sau”, dân tộc Việt là dân tộc với tinh thần bất khuất, từng chiến thắng Nguyên Mông không lý do gì cam phận bị nhốt trong gọng kềm CS độc tài đảng trị toàn diện. Nếu Trời cao có mắt, không lý do gì để 90 triệu người VN lương thiện bị CS gian ác đè đầu đè cổ quá lâu như vậy.
Vi Anh