Cuối tuần, chúng tôi nhận được vài cú điện thoại cằn nhằn chúng tôi về bài viết trong tuần qua của chúng tôi, trách chúng tôi đã quá lời, đụng chạm đến nền văn hóa Việt Nam cổ truyền Khổng-Mạnh- Nho-giáo (Chệt-Tàu). Trách rằng chúng tôi đã quá lời và quá khích khi dám ví hai ông Tàu râu dài Khổng Tử và Lão Tử với hai ông Tây râu xổm Các Mác-Karl Marx và Lê Nin-Lénine. Trách chúng tôi sao dám để bốn ông râu dài nói trên ngang hàng nhau, bằng buộc bốn ông cùng một tội phá hoại nền văn hóa Đại Việt của Dân tộc Việt, viện lý rằng : tuy hai ông Tàu râu dài, đã một thời gian dài gần 2000 năm (với riêng một 1000 năm hoàn toàn do Tàu đô hộ), được dùng làm vũ khí để Hán hóa nền Văn hóa và Văn minh Đại Việt – đây phần đồng ý với chúng tôi -, nhưng lại buộc chúng tôi phải nhìn nhận công trạng hai ông tàu râu dài ấy, vì nó to lắm, vì đó là công trình tạo và gìn giử cương thường đạo lý người Việt, tạo dựng toàn bộ cả một nền tảng cho Văn hoá Việt ( Làm như người Đại Việt chúng ta không có cương thường đạo lý cho một nền tảng riên biệt, đặc biệt thuần túy Việt vậy !). Trái lại đồng ý với chúng tôi rằng hai tên Tây râu xồm, đã sau thấm thoát tròn trèm 70 năm do Đảng Cộng sản quốc tế dùng bình phong để đô hộ dân Việt ta chỉ có mang hại đến Việt Nam ta thôi ! Hoàn toàn đồng ý, cám ơn và hoan hô quan điểm Chống Cộng của phe ta!
Để trả lời, chúng tôi nhìn nhận quan điểm chúng tôi có thể quá khích đối với cái nhìn của quý vị ấy, nhưng chúng tôi vẫn quả quyết giữ lập luận, khăng khăng nhấn định và ký tên nhất định (nói như tây, je persiste et je signe) giữ quan điểm nêu trên, tiếp tục tố cáo và quả quyết chứng minh rằng nền Văn Hóa Việt Nam, và cả nền Văn Minh Việt Nam trong suốt thời Quân chủ và Phong kiến – để riêng 1000 năm Bắc thuộc đô hộ văn hóa Tàu là chuyện chẳng đặng đừng, xin chỉ nói từ thời Ngô Quyền giải phóng khỏi ách Tàu vào những năm 900 sau Tây Lịch khởi đầu thời đại Độc Lập và Tự Chủ thôi – các tiền nhơn chúng ta, mặc dù yêu nước mặc dù cố gắng giữ và cũng cố tinh thần Đại Việt vẫn bị Hán hóa bởi ảnh hưởng nặng nề của một nền giáo dục do các quan lạimặc dù người ại Việt, mặc dù có thể yêu nước, nhưng thường thường nhầm lẫn bởi được giáo dục trong văn hóa Tàu-Chệt-Khổng-Mạnh, chỉ biết phục vụ Chúa hay Vua, lẫn lộn Chúa Vua – Chánh quyền và Tổ quốc, dùng quan niệm và đầu óc Hủ-Nho-Tàu-Chệt áp đặt, kềm chế và chi phối từ tinh thần trí tuệ đến tập tục,. lễ nghi của người Đại Việt, từ trong Triều đình, Lăng Miếu đến Đình làng, Chùa Miểu. Suốt từ những năm 900 đến những năm 1900, gần 1000 năm, mặc dù nước nhà đã độc lập, tự chủ, các quan lại Hủ Nho Tàu Chệt, qua nhiều thế hệ, qua nhiều triều đại, lắm khi có cả triều đình, hoặc triều đại sử dụng Nho học làm vũ khí chánh trị, thậm chí có cả những Nhà Vua tự mãn tự tôn tự đại dùng cả thuyết Nho học để trị dân (thí dụ Vua Tự Đức, một ông Vua vốn tự hào và được ca tụng là một ông Vua hay chữ vì giỏi làm thơ chữ …Nho tức là chữ Tàu !) …dùng chữ viết Tàu, tư tưởng Tàu để ngự trị đầu óc, tinh thần văn hóa người Đại Việt. Chẳng những dùng chữ viết, văn học (tôi không nói văn hóa) Tàu để cai trị mà còn dùng cả lễ giáo Tàu để giáo dục dân trí và cai trị, quản trị dân tộc Việt ta nữa. Lịch sử chúng ta, may quá, cũng có một vài thời gian khác may mắn hơn được vài vị anh vương biết dùng đạo lễ Phật Giáo đễ làm dịu phần nào ảnh hưởng của lý thuyết Khổng Nho – đó những dấu ngoặc dưới hai triều Lý Trần, hay ở Đàng Trong dưới các triều đại các Chúa Nguyễn, hay những cố gắng của triều đình Vua Quang Trung. Các nhà sử học Việt Nam xưa hoặc nay vẫn không công bằng, không đánh giá đúng những cố gắng của vài vị quân vương ái quốc cố tạo sự độc lập của dân tộc Đại Việt bằng khuyến khích sáng tạo chữ Nôm hoặc đặc biệt là dùng chữ Nôm trong các văn kiện hành chánh, Nhà Hồ hay Nhà Tây Sơn thí dụ, nhưng rất tiếc không được đánh giá đúng tầm vóc!
1. Từ một tài liệu xưa chứng minh sự bán nước:
Vừa qua một anh bạn gời cho chúng tôi một tài liệu dưới đây :
Đọc xong, chúng tôi nghẹn ngào, hết nói, dù tuy bao nhiêu năm vẫn có những nghi ngờ, nhưng nay có bằng chứng rõ ràng càng đau lòng quá ! Xin cám ơn anh bạn đã cho một tài liệu rất quý giá chứng minh rõ ràng Hồ Chí Minh và các đệ tử Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp, Trường Chinh …đúng là những tay bán nước cỏng rắn cắn gà nhà. Lúc trước khi biết tài liệu nầy chúng tôi thường đánh giá Hồ Chí Minh chỉ là một tay phá hoại văn hóa – khi đã cải biến thay thế những chánh tả chữ viết thông dụng bằng kiểu « chảnh tả mới » do lão ta tự chế như f thay ph, z thay d, j thay gi, k thay c… người viết chúng tôi chỉ nghĩ lão ta muốn lập dị thôi ! Nay đọc tài liệu nầy do chính Trường Chinh viết, được báo Tiếng Dội đăng, chúng tôi mới rõ ràng là Hồ Chí Minh và các đồng bọn khi từ chối công trình của các linh mục Dòng Tên – đã tìm ra cách viết chữ Việt bằng mẫu tự la tinh, giúp người dân Việt thoát khỏi chữ viết Trung Hoa, và đặt biệt nhờ mẫu tự la tinh, và cách ráp vần, đánh vần đã giúp cho người dân việt thoát nạn mù chữ dễ dàng tiềp cận với văn hóa – là một kế hoạch chánh trị.
Cộng sản Việt Nam chối bỏ chữ viết quốc ngữ theo mẫu tự la tinh để trở về với chữ Tàu chỉ muốn chúng ta người dân Việt hoàn toàn nô lệ văn hóa Tàu. Tài liệu còn ca tụng, khen cách chửa bịnh kiểu Tàu, gọi Tàu là thầy, khen Tàu là văn minh số một của thế giới. Trường Chinh và đồng bọn quên rằng cũng vì theo nền văn hóa Tàu mà đầu óc các quan lại Hủ-Nho Nhà Nguyễn ngu tối tụt hậu đến nổi phải sắc thuốc cho súng Thần công – Thần công kẹt đạn, hay thuốc súng ướt, không bắn được – trong khi ấy hải quân lục chiến quân Pháp và Y Pha Nho đổ bộ đánh thành Huế, nên mới thua trận, mất Huế, mất thủ đô, mất quê hương, mất Độc lập, nước Nước. ( Chỉ với 40 tên lính thủy quân lục chiến mà Hải quân Pháp đã đánh tan một đạon quân của quân đội của một quốc gia nhứt nhì hùng mạnh của Đông Nam Á lúc bấy giờ).
2. Đến những sự kiện ngày nay của sự bán nước:
Từ ngay những ngày đầu của Triều đình Cộng sản Việt Nam, ngay những năm 1946, không năm nào không có những đi lại, xin xỏ, khi đi sứ, khi cầu cạnh, mua quan bán tước, xin ghế, xin tiền, xin súng, xin đạn … của các nhà đầu xỏ Đảng Cộng sản Việt Nam đi sứ sang chầu Triều đình Cộng sản Tàu. Mỗi mỗi hành động, mỗi mỗi quyết định đều phải được Quan thầy Trung Cộng bật đèn xanh. Vì vậy tháng năm, năm nay 2014, khi giàn khoan được đặt vào lãnh hải Việt Nam, ấy là chuyện ép buộc đã rồi, hay chuyện đã được thỏa thuận? Chuyện đã rồi? do Công ty Quốc doanh CNOOC Tàu, do Đảng Cộng sản Tàu làm chủ làm ẩu? Chánh quyền Cộng sản Tàu không biết? – Xạo! Đại Xạo! Láo khoét! một giàn khoan to như một sân đá banh, nặng không biết bao nhiêu ngàn vạn tấn, không tự động di chuyển, không tự điều khiển trên biển được, phải do nhiều tàu kéo, cả một đoàn tàu kéo, và kéo rất chậm, đi từ hải phận gần Hong Kong xuống Nam vào hải phận Việt Nam gần Quảng Ngải, đi cả tuần lễ, có thể nhiều tuần lễ, không thể một sớm một chiều là đến. Nhưng tại sao chỉ đến sáng ngày 2 tháng năm ngủ dậy Đảng Cộng sản Việt Nam mới la hoảng và bớ hàng xóm láng giềng, thế giới Đông Tây : giàn khoan đến nhập nhà tôi rồi ! ối bà con ơi ! Nhưng tại sao phải la làng ? Có phải la làng để chửa thẹn bán nước ? Hay la làng để vừa đánh trống vừa ăn cướp ? Tâm lý, lý luận Việt Cộng, Tàu Cộng, của người phương Bắc quá phức tạp và cầu kỳ đối với cái giáo dục văn hóa bộc trực và lương thiện của đất Nam Việt dạy cho cá nhơn chúng tôi, nên chúng tôi xin miễn bàn ! Xin trả cái tâm lý phức tạp ấy cho những người phức tạp. Xin trả lý luận Cộng sản cho người Cộng sản ! Xin trả tất cả việc ấy cho các người miền Bắc ! Hà nội và Bắc Kinh
Chúng tôi chỉ tố cáo hành động xâm lược của Tàu cộng và thái độ đồng lỏa cùng hành động
Bán nước của Đảng Cộng sản Việt Nam thôi! Bán hai lần:
[1] Việt Cộng đã bán nước Việt Nam bằng nhờ quân Tàu đánh Tây giùm mình cướp được nửa nước Việt Nam năm 1954 – anh hùng quân đội Việt Minh bấy giờ là anh phu dân quân đẩy xe thồ tiêp tế, là anh dân quân làm phu kéo pháo, là người anh hùng xung phong biển người, là người anh hùng dùng thân bịt đầu súng địch, là những anh hùng vắt mình trên hàng rào giây thép gai, hay phơi thây nơi chiến hào ; chứ anh bộ đội bắn, anh nhân quân pháo, anh chiến sĩ giết thù, anh sĩ quan tham mưu, anh tướng lãnh chỉ huy bày binh bố trận là các đại đồng chí …Tàu. Tất cả những hình ảnh oai hùng được Ban tuyên truyền tổng hợpđội lốt cải trang thành người Việt Nam dưới tên tuổi của Đại tướng Võ Nguyên Giáp, người anh hùng Điện Biên Phủ.
[2] Việt Cộng cũng đã bán nốt toàn bộ nước Việt Nam khi nhờ quân Tàu đánh Mỹ giùm mình. Quân đội Nhơn dân Việt Nam thật sự chủ yếu là dân quân gồng gánh vượt núi vào Nam, sanh Bắc tử Nam. Nào là những anh hùng dân phu xẻng cuốc xẻ Trường Sơn, đắp đường mòn Hồ Chí Minh. Nào là những anh hùng chiến sĩ, chân xích vào đại liên để « chết hôm qua, chết nghẹn ngào ( cf Trịnh Công Sơn) trên những bìa chiến hào, dọc theo biên giới ». Nào những anh hùng xung phong biển người phơi thây, bỏ xác, vắt thân trên những hàng concertina, hay nát thân bởi mìn claymore hay đạn chụp… Chứ thật sự, chủ lực quân đội, phi pháo, xạ thủ Sam, phi công Mig, tên lửa, hải quân, đại pháo, đánh cho Mỹ cút, đánh cho Ngụy nhào là quân đội Cộng sản … Tàu. Đó là sự thật ! Sự thật do những tài liệu mới nhứt do Tàu giải mật vừa qua để tính sổ kết toán chi phí chiến tranh (hai lần). Đảng Cộng sản Tàu đã dùng nhân dânTàu giúp cho Đảng Cộng sản Việt Nam hy sanh nhân dân Việt Nam, hai miền – cướp toàn bộ chánh quyền và nhuộm đỏ, Hán hóa miền Nam, vựa lúa Đông Nam Á để dâng cho Thiên Triều Hán tộc – khắc chi Tân Đế Quốc Nga Hoàng Poutine ngày nay đang chiếm đoạt Ukraine là vựa lúa miền Tây vùng Caucase vậy. Vì món nợ ngập đầu nầy, gần 1000 Tỷ Mỹ Kim, nên ngày nay phải mất nước phải dâng đất, phải dân biển chỉ vì phải:
Trả nợ: Từ bấy lâu, những cuộc đi sứ, đi hầu, những ký kết, tuyên bố, từ khẩu hiệu 4 Tốt 16 Chữ vàng, đến cả công hàm Phạm Văn Đồng chỉ là những làm hào dáng bề ngoài chẳng đặng đừng nói cho có vẽ, nói để bịp dư luận quốc tế, bịp dư luận người dân Việt ta thôi ! Ra dáng tưởng rằng Việt Tàu là hai quốc gia, nói để mà nói, nói cho vui miệng thôi !. Sự thật, Trung Cộng đã toàn bộ chinh phục Việt Nam từ lâu rồi, Tàu và Việt Nam tuy hai là một, tuy một mà hai.. Đảng Công sản Mác Lê, là một. Staline, Mao, Hồ là những chi nhánh. Staline bị hạ bệ, nay chỉ còn Mao Hồ mà Hồ là Lý Thụy, là cán bộ Cộng sản Tàu! Làm sao dối trá được ! Làm sao trốn tránh được! Thật là nợ tình, nợ nghĩa, Đảng là cha mẹ, nên nợ cả cái trung, nợ cả chữ hiếu, cái khó cho Đảng sản Việt Nam ngày nay là vậy!
Công Đảng như Núi Thái Sơn, Nghĩa Tàu (Mẫu quốc) như nước trong nguồn chảy ra!
Hội Nghị Thành Đô năm xưa với 4 Tốt, 16 Chữ Vàng chỉ là cái hâm nóng, cái xào lại, của một cuộc tình duyên dang dỡ sau cuộc ly dị giữa cha Nga mẹ Tàu và thằng con lai Việt Cộng, và để làm một cái giao kèo buộc chặc thằng con vào bà mẹ. Cuộc chiến, bài học năm 1979, thật sự chỉ là những cái tát tai để trị thằng con vốn con riêng của mẹ Tàu – đã hy sanh bao xương máu – mà bày đặt phản mẹ, vọng ngoại, vọng thằng cha ghẻ phương tây, chạy theo phú quý của thằng Nga cưởng lại bà mẹ ruột Tàu đó thôi ! Hội nghị Thành Đô là nhắc nhở, là đặt lại, là nói rõ những ràng buộc, điều lệ, bổn phận cho các lãnh tụ mới của Cộng sản Việt Nam lớp đàn em vừa lên ngôi (Nguyễn Văn Linh và tiếp theo), và cũng là bài học nhắc nhở lại những gì những thằng lớp đàn anh trước ( nhóm Lê Duẩn, Lê Đức Thọ …) đã quên. Nhắc nhở nhưng cũng tiện tay đưa cái bill-cái facture-cái giấy tính tiền cho các lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam mới luôn thể. Và theo bill, theo giấy tính tiền, giá nợ to lắm – gần một ngàn tỷ dollars Mỹ – ấy là chỉ tính sơ sơ từ thời Điện Biên Phủ đến lúc chiếm miền Nam thôi ! Trước đó và sau đó cho không, miễn phí, free… miễn không tính, không tính những ngày nuôi ăn nuôi ở Hồ Chí Minh, không tính tiền tặng gả cô Tăng Tuyết Minh để sưởi ấm tấm thân và cỏi lòng tên Lý Thụy- Hồ Chí Minh trong những ngày giá lạnh mùa đông Hoa Lục ! Rồi nào công cứu khỏi bị người Anh bỏ tù, rồi huấn luyện, rồi chi phí huấn luyện và nuôi cả bầy các đệ tử đàn em …cho súng, cho tiền, cho bạc, …cho nhiều thứ lắm. Nhưng Đảng Cộng sản Việt Nam là dân vô tình, hay vô hậu, xem chẳng ra gì những giúp đở đấy, và quên hết. Trái lại còn la hoảng ba cái chuyện Hoàng Sa và Trường Sa mà tay Thủ tướng Phạm Văn Đồng, tên ấy là tên biết ơn biết nghĩa đã ký tặng và nhìn nhận là của Tàu. Đáng lý ra, Việt Nam phải biết xem thường, xem như pha, nhằm nhò gì ba cái lẻ tẻ ấy, chỉ vài quần đảo san hô đầy cức chim – thật sự là phosphate một của báu có thể xuất cảng lấy ngoại tệ được ( bà con nhớ hảng Phosphate d’Alsace thời tây với hình con cò) – mà còn trái lại bày đặt, đặt thành một vấn đề quốc sự ! Tàu chết cả vạn dân, tốn gần ngàn Tỷ dollars Mỹ và cả chục vạn quân không than vãn. Việt Nam chỉ hai lần -1974 và 1988, hy sanh chưa đầy 200 hải quân – mà gần phân nửa là của phe miền Nam- mà càm ràm xuống đường biểu tình chống Tàu đòi đảo.
3.Vì thế, người Việt thật sự Việt Nam, thật sự yêu Nước, hãy cảnh giác:
Chúng ta đừng thấy những tuyên bố ngày nay của Thủ tướng Nguyễn Tân Dũng vừa qua mà tưởng bở, chúng ta đừng vội mừng khi phó Thủ tướng Phạm Bình Minh « được » tên Ngoại trưởng John Kerry, tên cộng sản Mỹ điện thoại thông cảm và chia sẻ đau khổ và nổi nhục mất nước, hay hí hửng khi được biết Tập Hoàng đế Tàu « chê » không tiếp Vua Phú Trọng của triều đình ta ! Tất cả là tuồng hát, tuồng hát đang được viết từng hồi, đây là chuyện dài nhiều hồi, loại feuilleton, được viết theo từng hồi một, và theo dõi thị hiếu người dân và bạn đọc. Nguyễn Tấn Dũng, Thủ tướng và Ngoại Giao đoàn Việt Cộng được phân công, lãnh vai trò «nhiệm vụ phản đối». Còn các thành phần khác? vai trò gì ? ở đâu ?làm nhiệm vụ gì ? Giàn Khoan ngoài biển leo thang, cấm đến gần 1 hải lỳ, 3 hải lý, 7 hải lý, Trong bộ, quân Tàu đem 300 ngàn quân ép sát biên giới. Phe Hà nôi cũng chuẩn bị ra quân rầm rộ. Và vì nước nhỏ được thương được cảm tình, và cũng dịp mượn luồng gió « ghét Tàu », Hàn, Nhựt, Phi, Tây, Mỹ, « hội đồng » ủng hộ Việt Nam. Thế là phe ta, từ người Việt Hải ngoại tỵ nạn ở xứ tự do, đến người Việt quốc nội ở tù trong nhà tù lớn Cộng sản « hồ hởi-phấn khởi » kháu nhau rằng kỳ nầy thằng Tàu thua tio rồi ! Coi chừng, còn lâu mà các quốc gia bạn ta thương ta đến sẳn sàng thí con, thí dân « chết cho Việt Nam »! Chỉ có người Việt thương người Việt, vậy ta phải sẳn sàng chết cho quê hương mình! Nhìn Đảng Cộng sản Việt Nam đang giở trò hai mặt, một mặt la hoảng, một mặt nằm im, chờ thời, hay thương thuyết. Cũng đừng quên, ngày nay Tàu đang có cả một đạo quân thứ năm nằm trong lòng Việt Nam. 40 năm xâm nhập, người, nhà máy, công trường …Mặt nổi thợ thuyền, công nhơn, hiệu buôn lớn…Mặt chìm, người dân Tầu Kiều, tiệm tạp hóa, tiểu thương, người bạn Tàu, người rễ Tàu, cô dâu Tàu…
Tóm Lại Để Kết Luận:
Đó là lực lượng thứ năm của Tàu ! Nhưng ai cấm? Đó cũng là những hostages-con tin-bình phong của Việt Nam. Và Việt Nam Ta có thể :
Một mặt bắt một ít – có khi cũng có những Hoa Kiều tự nguyện – xin cám ơn trước, lập một nhà tù lớn một doanh trại, nằm ngay biên giới, làm bình phong hàng rào chống xe tăng Trung Cộng. Một mặt đuổi về nước trục xuất tất cả (tất cả là tất cả) Tàu Kiều, kể cả những tập đoàn thương mại, công xưởng, công trường kỹ nghệ, nhà máy,. . Trục xuất luôn Sứ quán, đoạn giao.
Ngoài biển Tàu đòi 7 hải lý xa giàn khoan.Trên bộ Ta buộc 7 dặm xa biên giới Ta. Đảng Cộng sản Việt Nam chớ quên hồi xưa đã dùng dân chúng miền Nam Việt Nam làm bình phong để xung phong cướp trại quân đội Việt Nam Cộng hoà. Quên sao trong những biểu tình Sài gon, bao nhiêu lần Việt Cộng xúi dân, núp sau dân, để phá bỉnh phường xóm, chợ búa an lành? Nghề bình phong là nghề của các Người, ngày nay các Người Việt Cộng hãy làm đi!
Ít ra sau bao nhiêu năm cầm quyền các Người hãy làm một việc hữu ích, can đảm.
Đừng dùng đòn kinh tế hù dọa dân chúng! Dân Việt Nam nghèo, nhưng Đảng Cộng Sản và đảng Viên Cộng sản rất giàu. Tất cả tài sản Đảng Cộng sản Việt Nam ngày nay đủ sức nuôi toàn dân Việt Nam ăn uống cần kiệm trong vòng ít nhứt một năm.
Và …quan trọng hơn Các Người Cộng sản hãy từ chức, để người Dân chủ cầm quyền. Từ chức thì hết nhiệm vụ (nhưng không hết trách nhiệm đâu nhé ! vì tội phá phách vẫn còn trừ phi … ?) Đảng Cộng sản Việt Nam từ chức thì Việt Nam HẾT NỢ. Nờ nần do Hồ Chí Minh, nợ nần do Phạm Văn Đồng, 4 Tốt 16 Chữ Vàng là giữa Hai Đảng cam kết ký với nhau ở Thành Đô. Hết Đảng Cộng sản Việt là hết đối tượng thiếu nợ.
Còn nếu sợ Việt Nam và dân Việt Nam tiếp tục mang nợ, vì kế vị, phải tiếp tục gia tài?
Thì Xin Người Dân Lật Đổ Các Người Đi! Hãy Làm Một Cuộc Cách Mạng (Muốn Ôn Hoà? Nên tổ chức một cuộc Cách Mạng thì may ra kiểm soát được đấy !).
Nhưng nếu chẳng may, gặp dân quá giận, hay quá khích thì Xin Ba Anh Đầu Xỏ ngày nay Hy Sanh cho Tý Máu Tý Huyết, gọi là Hy Sanh Cho Đại Nghĩa. Rủi Có Chết, Xin Thay Mặt Người Dân, Chúng Tôi Xin Đề Nghị Người Dân « Hứa Cho Phép Bà Con Cúng Mấy Anh, Gọi Là Trả Cái Lòng Cải Thiện Của Các Anh».
Mong lắm ! Đây là mong muốn của một thằng con già trên đất người. Mong cho Đại Nghĩa! Mong cho Đại Việt ! Mong cho Toàn Vẹn Lãnh Thổ!
Hẹn ngày mai ở Sài gòn, Tomorrow, See You in Saigon!
Hồi Nhơn Sơn, (đã) cuối tháng năm, năm mất nước thứ 40 (rồi!)
TS Phan Văn Son