Thưa các bạn trẻ Việt Nam,
Hôm nay, nhân ngày kỷ niệm 4 năm thành lập Khối 8406 (mùng 8 tháng 4 năm 2006), tôi muốn chia sẽ với bạn một vài suy nghĩ tản mạn của tôi sau khi CS chiếm đóng miền Nam sau 35 năm. 35 là một thời gian dài có thể tính cho một thế hệ. Tuy nhiên, dưới sự cai trị của đảng CS, Đất Nước chúng ta không thể phát triển một cách tuần tự tiệm tiến như các quốc gia trong vùng. Tôi muốn nói đến Thái Lan, Mã Lai, Đại Hàn , Phi luật Tân, Miên và Lào…
Các quốc gia vừa kể trên ở vào thời điểm trước năm 1975, mức phát triển còn kém so với miền Nam Việt Nam. Vào thời điểm nầy, lợi tức trung bình của người miền Nam là vào khoảng $150/đầu người, so với Nhật Bản là $180, Thái Lan $120, Mã Lai $100. Còn Miên và Lào thì chỉ vào khoảng $60/đầu người. Còn ngày hôm nay thì sao? Nhật Bản và Đại Hàn có lợi tức gấp 20 lần của người Việt trong nước; còn Thái Lan và Mã Lai, Tân Gia Ba cũng xấp xỉ hàng chục lần.
Có bao giờ các bạn hỏi lý do tại sao hay không? Tôi tin chắc chắn là có, cũng như các bạn cũng đã có câu giải đáp trong đầu từ bao nhiêu năm nay rồi. Không cần phải chứng minh thêm gì nữa, tất cả chúng ta, ngoại trừ những người đảng viên cộng sản, điều thấy là đất nước ngày hôm nay đang đi thụt lùi là do sự quản lý và phát triển đất nước không ứng hợp với chiều hướng toàn cầu hóa, không bảo vệ môi trường, phát triển không chính sách. Đó là những lý do căn bản mà đất nước phải gánh chịu ngày hôm nay.
Người dân Đồng bằng sông Cữu Long, một vựa lúa của Việt Nam, xuất cảng hàng năm gần 6 triệu tấn gạo…mà người dân luôn luôn sống trong nghèo đói, phải ăn gạo nhập lậu từ Cambodia hay Thái Lan. Còn giáo dục nơi đây đã sụt giảm từ lớp 7,5 cho lứa tuổi từ 14 đến 25 vào năm 1975 theo thống kê của UNESCO, xuống còn 5,5 mà thôi vào năm 2005! Trong lúc đó người dân Hà Nội trong cùng điều kiện và thời điểm tăng từ lớp 5 lên tới lớp 7!
Để trả lời và giải thích hiện tượng trên, không gì hay hơn và thấm thía hơn là 4 câu thơ trích đoạn trong bài thơ của Hoàng Tường Phong, giải nhứt cuộc thi thơ Đồng bằng sông Cữu Long, nhưng bị “truất” chỉ vài ngày sau khi công bố kết quả. Đó là:
Đồng bằng quê hương tôi nhiều cái rất ngậm ngùi:
Sản lượng lúa nhiều, vùng cá basa lớn nhất,
Đầu tư văn hóa thấp và khó nghèo cũng nhất,
Và cũng dẫn đầu, những cô gái lấy chồng xa.
Để rối anh kết luận bằng:”Vầng trăng nghẹn ngào, chưa tỏa sáng một vùng quê”.
Thưa các bạn, qua tuyệt tác trên, tôi chỉ còn biết nói theo “tiếng Tây bồi” của tôi là “finir l’eau dire” (âm là phi nỉ lỗ đía) và có nghĩa là “hết nước nói” mà thôi!Như vậy, nếu ai hỏi rằng “Tương lai Việt Nam 35 năm sau cuộc chiến sẽ như thế nào”?
Xin thưa, đây là một câu hỏi mà mỗi người trong chúng ta tự hỏi nhau hàng ngày, Không cứ gì phải đợi sau 35 năm. Tôi muốn trình bày nơi đây với tư cách của một người Việt bình thường, một người Việt “tout court” không cần học vị, không chức vụ kèm theo. Tôi hy vọng nói ra đây những suy nghĩ cùng nhận định của tôi về hiện tại và viễn ảnh tương lai. Xin quý vị cùng tôi vào đề.
Như quý vị đã biết, yếu tố con người là một trong những yếu tố quyết định trong mọi chuyễn dịch của sinh vật trên quả địa cầu nầy, trong đó thế hệ trẻ hiện tại càng là một thành tố quyết định cho tương lai của từng quốc gia. Tôi muốn thưa với anh các nhận xét của riêng tôi về các chuyễn biến tư tưởng và sinh hoạt của người Việt, nhất là tuổi trẻ trong quá trình 35 năm sau cuộc chiến để có một dự phóng về tương lai Việt Nam. Tôi không muốn nhắc đến cuộc chiến Việt Nam đã qua, không phải vì đã quên hay vì mặc cảm mà chỉ muốn chia xẻ qua bài viết nầy những thay đổi tâm lý, hành động, cùng các suy nghĩ của thế hệ trẻ hiện tại trong suốt thời gian 35 năm qua, nhứt là sau 4 năm, Khối 8406 đã mang lại một sinh khí mới cho tuổi trẻ Việt Nam.
Tôi chỉ đặt trọng tâm vào tuổi trẻ hôm nay, ở cả quốc nội và hải ngoại, vì tôi thấy tuổi trẻ đã báo hiệu cho thấy nhiều chuyễn mình rất lạc quan. Tại hải ngoại, tuổi trẻ đã có tầm nhìn khai phóng, can đảm cáng đáng việc cộng đồng trong tinh thần vô vị lợi, điển hình là việc tổ chức Hội chợ Tết ở Cali nhiều năm qua. Thật phấn khởi vì nhìn đâu cũng đều thấy sự hiện diện của tuổi trẻ.
Nhìn qua các trung tâm dạy tiếng Việt ở rãi rác khắp nơi có đông người Việt cư ngụ, tuổi trẻ chiếm đa số, năng động và bền bĩ theo đuổi công cuộc bồi đắp và gìn giữ tiếng Việt tại hải ngoại. Tôn chỉ “Tiếng Việt còn, nước Việt còn” chắc chắn vẫn là một nền tảng bền vững để bảo tồn văn hóa Việt Nam.
Ở quốc nội, mặc dù phải chịu đựng khó khăn muôn vàn về mọi mặt, mất nhiều thì giờ cho sinh kế, nhưng tuổi trẻ cũng nêu lên ý chí vươn lên trong học tập, và tinh thần từ bi bác ái trong các công tác từ thiện và xã hội mỗi khi Đất Nước có biến động do thiên tai. Những đóng góp nầy là phần nhiệm của chính những người quản lý đất nước; nhưng chính vì bất lực, vì vô cảm họ đã không đảm trách được phần nhiệm làm giản bớt đau khổ của đồng bào cật ruột.
Dù sống trong hoàn cảnh kinh tế khó khăn trong nước hay đứng trước những cám dỗ của một xã hội thiên về cá nhân và vật chất trên thế giới, tuổi trẻ Việt Nam ở hải nơi đều thể hiện nghị lực phấn đấu với một tinh thần quả cãm và một ý chí tuyệt vời. Tuổi trẻ Việt Nam không ngại những phiêu lưu trong hành xử dù phải chịu nhiều vấp ngã. Học hỏi trong kinh nghiệm, trong thất bại, tuổi trẻ Việt Nam đã và đang mạnh dạn đi tới tương lai.
Tuổi trẻ Việt Nam trong sáng hội nhập vào xã hội với niềm tinh vững mạnh cho tương lai, không mặc cảm, không vướng bận quá khứ, không có những rào cản, vết hằn từ các oan nghiệt của lịch sử như các tuổi cha anh, không ràng buộc vào những thành kiến bảo thủ và ý tưởng cực đoan. Với thêm tinh thần dân chủ cao đã được un đúc do học tập và kinh nghiệm trong cuộc sống hàng ngày, tuổi trẻ càng khiến cho chúng ta tin tưởng hơn khi dự phóng về tương lai.
Chắc quý vị không quên rằng quá trình tiến lên dân chủ của con người là do kết quả của bao thế hệ, kéo dài hàng bao thế kỷ? Những hiện tượng phân hóa trong cộng đồng ở hải ngoại, những hình ảnh tiêu cực thường thấy ở quốc nội…chỉ là một giai đoạn chuyễn tiếp, giai đoạn lột xác của từng cá nhân để hội nhập vào một xã hội trong đó mọi người đều bình đẳng và được đối xử như nhau.
Từ hơn 25 thế kỷ trước, khái niệm tự do cá nhân mà chúng ta đang hưởng đã được manh nha ở Athens Hy Lạp. Trước đó chưa có xã hội nào nghĩ đến khái niệm công bằng và tự do! Quan niệm xưa lại cho rằng, nếu có tự do, xã hội sẽ đi đến hỗn loạn.
Và qua bao nhiêu thế kỷ, tự do cá nhân và trật tự xã hội vẫn được xem như là hai thực thể đối kháng, không thể hiện diện hài hòa trong cùng một xã hội được. Người Hy lạp 25 thế kỷ trước đã nhận định sáng suốt rằng sự tự do vô giới hạn sẽ kéo theo những biến loạn cho trật tự xã hội. Nhưng cuối cùng cũng chính người Hy Lạp đã tự soi sáng rằng nếu con người có được tự do cá nhân, họ sẽ tự thích ứng và tự chế để ổn định trật tự mà không cần phải có một quyền uy tối thượng để ban bố và tái lập trật tự xã hội. Từ đó cung cách tự chế của người Hy Lạp ở giai đoạn trên rất cao trong việc hành xử quyền tự do cá nhân. Và thành phố Athens đã là căn cứ địa đầu tiên cho nền tự do trên thế giới, trong đó mọi cá nhân đều được tham gia vào guồng máy của chính phủ từ anh nông dân đến kẽ chăn chiên lẫn các thương gia, phú hào… Pericles đã thốt lên câu nói bất hủ “ Mọi cá nhân đều đáng được tin cậy – The individual can be trusted”.
Ngày nay, Đức Dalai Dama, trong diễn văn chào mừng thiên niên kỷ mới đã chia sẻ, tin tưởng và tôn vinh tuổi trẻ trong việc xây dựng và tái lập trật tự xã hội cho tương lai. Với kiến thức thu thập được từ những kinh nghiệm về xây dựng và hủy diệt của các bậc cha anh, cộng thêm niềm tự tin, tính cả quyết cùng nhận thức hướng thượng, tuổi trẻ sẽ biến cải xã hội tương lai thành một môi trường hạnh phúc hơn, hòa bình hơn trong đó con người sống hài hòa với nhau hơn.
Thưa Các bạn,
Để kết luận cho bài viết hôm nay, tôi thấy tuổi trẻ Việt Nam ở hải ngoại và quốc nội đã trưởng thành và đang mạnh dạn đi vào cuộc hành trình mới làm cho xã hội Việt Nam ngày càng tốt thêm. Trong tiến trình dân chủ hóa tư tưởng và xã hội…dĩ nhiên tuổi trẻ cũng sẽ gặp phải muôn vàn cản ngại, thất bại vì thiếu kinh nghiệm. Nhưng những điều đó sẽ không làm tuổi trẻ chồn bước mà trái lại các rào cản trên chỉ là những thử thách ban đầu. Với cung cách tiếp cận lạc quan, tầm nhìn rộng mỡ và hướng về tương lai, chắc chắn tuổi trẻ có đủ tiềm năng và khả năng để tái lập một xã hội Việt Nam trong đó con người hành xử với nhau với tâm an bình, từ bi và nhân bản hơn.
Qua một chặng đường dài 4 năm của Khốin 8406, có biết bao nhà vận động dân chủ ở Việt Nam vẫn tiếp tục vào tù, nhiều người phải bôn ba nơi hải ngoại. Nhưng điều đó đã không làm chùn lòng những nhà vận động dân chủ trong nước.
Và, tiếng nói dân chủ vẫn tiếp tục liên tục ở trong nước, cũng như ngày càng nhận thêm nhiều khuôn mặt mới tham gia vào, đặc biệt là những khuôn mặt trẻ sinh viên, học sinh, công nhân và đủ mọi thành phần khác trong xã hội.
Dù đã áp dụng rất nhiều biện pháp từ củ cà rốt đến chiếc gậy, từ nhẹ đến nặng, đôi khi hăm doạ đến tính mạng, cường quyền vẫn không chận đứng được tiến trình vận động dân chủ trong nước đang trào dâng.
Trên paltalk hàng tuần, quốc nội và hải ngoại vẫn liên tục kết nối với nhau và mang tiếng nói dân chủ trải rộng cả trong và ngoài nước, nói lên thao thức của những tâm hồn Việt mưu cầu cho một ngày mai tươi sáng trên dảy non sông gấm vóc của cha ông để lại.
Nhìn lại bốn năm qua, phong trào càng lớn mạnh, không những lớn về số lượng mà lớn cả về nhận thức. Họ nhìn thấy rất rõ tình trạng của nước nhà hiện tại từ kinh tế, xã hội, quân sự, chính trị và những nguy cơ làm kiệt quệ đất nước vẫn còn tồn động do chính sách cai trị độc đảng của cường quyền.
Tất cả đều nhận thức một cách rốt ráo là nguyên nhân của sự tụt hậu, đói nghèo của Đất và Nước cả về vật chất lẫn tinh thần là do Cộng sản Việt Nam đem lại sau 65 năm ở miền Bắc và 35 năm ở miền Nam.
Đã đến lúc Việt Nam cần phải thay đổi, và thay đổi theo trào lưu dân chủ trên thế giới.
Đã đến lúc, cộng sản Việt Nam phải cáo chung, vì những việc làm sai trái trong quá khứ và gần đây nhất là việc chấp nhận hay đồng lõa với Trung Cộng để cho hàng ngàn quân nhân dưới dạng công nhân xâm nhập và khai thác nguồn tài nguyên phong phú còn lại của Việt Nam, vùng Cao nguyên Trung phần và nhiều nơi khác ở Việt Nam. Nơi đây có nhiều chỉ dấu cho thấy, đó là âm mưu Hán hoá dân tộc và biến mãnh đất nầy thành một Tây Tạng thứ hai với sự đồng thuận hay tiếp tay của Cộng sản Việt Nam.
Một lần nữa, phong trào 8406 sẽ không ngừng trao đổi, bình luận và chuyển tải những thông tin cập nhật nhất để người dân trong nước và hải ngoại tiếp tục vận động ngõ hầu chấm dứt công cuộc tiến chiếm Việt Nam dưới một hình thức “hợp tác phát triển” như cả Trung Cộng và Việt Cộng đã rêu rao.
Kỷ niệm năm thứ tư còn đánh dấu cho sự trưởng thành của nhiều nhà dân chủ trẻ trong nước cũng như họ phải chấp nhận thêm nhiều hy sinh từ thề xác đến tinh thần do những đòn thù của độc tài đánh trả.
Sự tham gia của tuổi trẻ và phát triển liên tục của Khối 8406 sau 4 năm đã đánh động vào tâm thức tuổi trẻ ở hai nơi,và khiến cho tôi có được một tầm nhìn lạc quan và tích cực hướng về tương lai cũng như rất tin tưởng vào Tuổi Trẻ Việt Nam sẽ làm được việc là tái lập một nước Việt Nam an bình qua chủ trương của nhà chí sĩ Phan Chu Trinh là :” Nâng cao Dân trí – Chấn hưng Dân khí – Cải tiến Dân sinh”.
Ngày đó sẽ không còn xa!
MaiThanhTruyết
Kỷ niệm sinh nhựt lần thứ tư của Khối 8406
8/4/2010
One Comment
Trần Tư Bình
Cảm ơn tác giả MTT đã dẫn ra đoạn thơ thật hay của Hoàng Tường Phong.
—–
“…Đã đến lúc Việt Nam cần phải thay đổi, và thay đổi theo trào lưu dân chủ trên thế giới.
Đã đến lúc, cộng sản Việt Nam phải cáo chung,…”(Tác giả MTT)
Vâng, rất nhiều người thấy điều này, kể cả khá nhiều người CS. Nhưng thay đổi bằng phương thức nào:
– Chờ 1 hiện tượng “Gorbachev” như Liên xô xảy ra ở VN?
– Tiến hành phong trào “Diễn tiến bất tuân dân sự” như bài của tác giả Lưu Nguyễn Đạt ở số ra tuần trước?
– Cần có nhiều trang web như bauxitvietnam của GS Nguyễn Huệ Chi, v.v.?
– Cần có các hoạt động từ các khối như khối 8406, …? Hoặc
– …??
Càng tự hỏi càng thấy nhức đầu.