Nếu ai là công dân Hoa Kỳ cũng đều biết rằng ngày 4 tháng 7 là ngày Lễ Độc Lập và hàng năm chính phủ Hoa Kỳ tổ chức kỷ niệm ngày này, nhưng có nhiều nguồn tin cho rằng ngày này không chính xác. Kiến nghị đầu tiên trong Quốc Hội Lục Địa (tên của Quốc Hội Hoa Kỳ khi 13 tiểu bang đồng lòng tham gia cách mạng để giành độc lập) được đưa ra trong ngày 8 tháng 6 năm 1776. Trước đó, trong ngày 2 tháng 7, đại biểu của các thuộc địa đã bỏ phiếu chấp thuận giành độc lập từ Đế Quốc Anh (sau nhiều ngày tranh luận sôi nổi). Sau đó, họ làm việc với nhau để sửa đổi văn bản Tuyên Ngôn Độc Lập cho đến sau 11 giờ ngày 4 tháng 7, khi đại biểu của 12 thuộc địa bầu chấp nhận và đưa ra một phiên bản chưa ký cho các nhà in. Đại biểu của New York không bầu trong cả hai cuộc hội nghị đó. Riêng Philadelphia thì đón mừng Tuyên Ngôn Độc Lập bằng cách công bố cho công chúng và đốt lửa mừng ngày 8 tháng 7. Mãi đến ngày 2 tháng 8, thì một phiên bản sạch mới được các thành viên trong hội nghị ký, nhưng Quốc Hội Lục Địa vẫn giữ bí mật để họ khỏi bị quân Anh đánh trả.
Ông John Adams, một trong những “khai quốc công thần” được ông Thomas Jefferson cho là rất quan trọng trong phong trào đấu tranh giành độc lập, viết thư cho vợ là bà Abigail trong ngày 3 tháng 7. Trong thư đó, ông tin rằng ngày 2 tháng 7 sẽ được Hoa Kỳ tương lai kỷ niệm là ngày độc lập. Ông đã sai hai ngày. Tuy biểu quyết dành độc lập được 12 thuộc địa bầu chấp thuận ngày 2 tháng 7, nhưng ngày 4 tháng 7 mới là ngày bản tuyên ngôn độc lập chính thức ra mặt. Văn bản của ông Jefferson, sau khi được Hội nghị hiệu đính, được chấp nhận trong ngày 4 tháng 7. Đó cũng là ngày đầu tiên dân chúng Philadelphia được biết là đại đa số các thuộc địa đồng ý đòi độc lập và có ra tuyên ngôn chính thức.
Theo phong tục Mỹ, Lễ Độc Lập được chào đón với những biểu ngữ yêu nước. Nhiều vị dân cử trong chính phủ đọc diễn văn ca ngợi các di sản và người dân của Hoa Kỳ. Người dân thì thường họp mặt để liên hoan ngoài trời. Khá nhiều người đi thăm thân nhân ở xa, vì họ xin nghỉ phép mấy ngày kèm với ngày nghỉ Lễ Độc Lập. Nhiều tổ chức tham gia các cuộc diễn hành được diễn ra trong nhiều đô thị và thành phố từ nhỏ đến lớn sáng ngày 4 tháng 7. Buổi tối thường có bắn pháo bông ngoạn mục trong nhiều thành phố. Nhiều gia đình treo cờ Hoa Kỳ ở trước nhà cả tuần khi gần đến ngày lễ.
Chính phủ các tiểu bang đều cho phép các thành phố và các tổ chức thuê chuyên gia bắn pháo bông vào ngày Lễ Độc Lập. Một số tiểu bang đã ra lệnh cấm tư nhân không được tự mình mua pháo bông để bắn (nếu không có chuyên gia) vì lý do an toàn. Trong một số tiểu bang khác, người dân vẫn được phép mua pháo bông nhỏ để đốt mà không cần đến chuyên gia. Trong các tiểu bang đã ra lệnh cấm, có khá nhiều người dùng pháo bông mà họ mua từ những tiểu bang không cấm – tuy nhiên họ đốt lén, khi không thấy bóng dáng của cảnh sát!
Hàng năm Hoa Kỳ tổ chức nhiều cuộc diễn hành mừng Lễ Độc Lập. Cuộc diễn hành lớn nhất tại thành phố New York có sự tham dự của 50 tiểu bang. Ngoài ra còn có các cộng đồng của di dân từ Châu Âu, Á, Phi, Úc và Trung Mỹ/Nam Mỹ tham dự và phô trương truyền thống theo sắc tộc. Sắc tộc nào cũng có những niềm tự hào về truyền thống văn hóa, ngôn ngữ của họ. Sau ngày 30/4/1975, dân chúng miền Nam Việt Nam đã vượt biển đi tìm tự do sau khi bị Cộng Sản miền Bắc áp chế, hành hạ hoặc giết hại. Trong ngày Lễ Độc Lập, nhiều đoàn thể đại diện cộng đồng người Việt tham dự diễn hành và nhiều liên hoan khác.
Tuấn Nguyễn
The Declaration of Independence
By the Representatives of the UNITED STATES OF AMERICA, In General Congress assembled
WHEN in the course of human events, it becomes necessary for one people to dissolve the political bands which have connected them with another, and to assume among the powers of the earth, the separate and equal station to which the laws of nature and of nature’s God entitle them, a decent respect to the opinions of mankind requires that they should declare the causes which impel them to the separation.
We hold these truths to be self-evident, that all men are created equal, that they are endowed by their Creator with certain unalienable rights, that among these are life, liberty, and the pursuit of happiness — That to secure these rights, governments are instituted among men, deriving their just powers from the consent of the governed. That whenever any form of government becomes destructive of these ends, it is the right of the people to alter or to abolish it, and to institute a new government, laying its foundation on such principles, and organizing its powers in such form, as to them shall seem most likely to effect their safety and happiness. Prudence, indeed, will dictate that governments long established should not be changed for light and transient causes; and accordingly all experience hath shewn, that mankind are more disposed to suffer, while evils are sufferable, than to right themselves by abolishing the forms to which they are accustomed. But when a long train of abuses and usurpations, pursuing invariably the same object, evinces a design to reduce them under absolute despotism, it is their right, it is their duty, to throw off such government, and to provide new guards for their future security. Such has been the patient sufferance of these colonies; and such is now the necessity which constrains them to alter their former systems of government. The history of the present King of Great Britain is a history of repeated injuries and usurpations, all having in direct object the establishment of an absolute tyranny over these states. To prove this, let facts be submitted to a candid world.
HE HAS REFUSED his assent to laws, the most wholesome and necessary for the public good.
HE has forbidden his governors to pass laws of immediate and pressing importance, unless suspended in their operation till his assent should be obtained; and when so suspended, he has utterly neglected to attend to them.
HE has refused to pass other laws for the accommodation of large districts of people, unless those people would relinquish the right of representation in the legislature, a right inestimable to them and formidable to tyrants only.
HE has called together legislative bodies at places unusual, uncomfortable, and distant from the depository of their public records, for the sole purpose of fatiguing them into compliance with his measures.
HE has dissolved representative houses repeatedly, for opposing with manly firmness his invasions on the rights of the people.
HE has refused for a long time, after such dissolutions, to cause others to be elected; whereby the legislative powers, incapable of annihilation, have returned to the people at large for their exercise; the state remaining, in the meantime, exposed to all the dangers of invasion from without, and convulsions within.
HE has endeavoured to prevent the population of these States; for that purpose obstructing the laws for naturalization of foreigners; refusing to pass others to encourage their migrations hither, and raising the conditions of new appropriations of lands.
HE has obstructed the administration of justice, by refusing his assent to laws for establishing judiciary powers.
HE HAS MADE judges dependent on his will alone, for the tenure of their offices, and the amount and payment of their salaries.
HE has erected a multitude of new offices, and sent hither swarms of officers, to harass our people, and eat out their substance.
HE has kept among us, in times of peace, standing armies, without the consent of our legislatures.
HE has affected to render the military independent of and superior to the civil power.
HE has combined with others to subject us to a jurisdiction foreign to our constitution, and unacknowledged by our laws, giving his assent to their acts of pretended legislation:
FOR quartering large bodies of armed troops among us;
FOR protecting them by a mock trial from punishment for any murders which they should commit on the inhabitants of these states;
FOR cutting off our trade with all parts of the world;
FOR imposing taxes on us without our consent;
FOR depriving us in many cases of the benefits of trial by jury;
FOR transporting us beyond seas to be tried for pretended offences;
FOR abolishing the free system of English laws in a neighboring province, establishing therein an arbitrary government, and enlarging its boundaries, so as to render it at once an example and fit instrument for introducing the same absolute rule into these colonies;
FOR taking away our charters, abolishing our most valuable laws, and altering fundamentally the forms of our governments;
FOR suspending our own legislatures, and declaring themselves invested with power to legislate for us in all cases whatsoever.
HE HAS ABDICATED government here by declaring us out of his protection and waging war against us.
HE has plundered our seas, ravaged our coasts, burnt our towns, and destroyed the lives of our people.
HE is at this time transporting large armies of foreign mercenaries to complete the works of death, desolation, and tyranny, already begun with circumstances of cruelty and perfidy, scarcely paralleled in the most barbarous ages, and totally unworthy the head of a civilized nation.
HE has constrained our fellow citizens, taken captive on the high seas, to bear arms against their country, to become the executioners of their friends and brethren, or to fall themselves by their hands.
HE has excited domestic insurrections amongst us, and has endeavoured to bring on the inhabitants of our frontiers, the merciless Indian savages, whose known rule of warfare is an undistinguished destruction of all ages, sexes, and conditions.
In every stage of these oppressions we have petitioned for redress in the most humble terms. Our repeated petitions have been answered only by repeated injury. A prince, whose character is thus marked by every act which may define a tyrant, is unfit to be the ruler of a free people.
Nor have we been wanting in attentions to our British brethren. We have warned them, from time to time, of attempts by their legislature to extend an unwarrantable jurisdiction over us. We have reminded them of the circumstances of our emigration and settlement here. We have appealed to their native justice and magnanimity and we have conjured them by the ties of our common kindred to disavow these usurpations, which would inevitably interrupt our connexions and correspondence. They too have been deaf to the voice of justice and of consanguinity. We must, therefore, acquiesce in the necessity which denounces our separation, and hold them, as we hold the rest of mankind, enemies in war, in peace friends.
WE, THEREFORE, the Representatives of the UNITED STATES OF AMERICA, in General Congress, assembled, appealing to the Supreme Judge of the world for the rectitude of our intentions, do, in the name, and by the authority of the good people of these colonies, solemnly publish and declare, That these United Colonies are, and of right ought to be FREE and INDEPENDENT STATES; that they are absolved from all allegiance to the British crown, and that all political connexion between them and the state of Great Britain is, and ought to be, totally dissolved; and that as FREE and INDEPENDENT STATES, they have full power to levy war, conclude peace, contract alliances, establish commerce, and to do all other acts and things which INDEPENDENT STATES may of right do. And for the support of this Declaration, with a firm reliance on the protection of DIVINE PROVIDENCE, we mutually pledge to each other our lives, our fortunes, and our sacred honour.
Signed by ORDER and in BEHALF of the Congress.
John Hancock, President
Attest: Charles Thomson, Secretary