MẶT TRỜI TRONG TA
phải chăng chúng ta là những con chim về muộn
vỗ cánh trong đêm qua bờ nguyệt thực
tới chốn biến thiên bừng bừng kiếp cũ
mà nay trí nhớ bỗng xa xa
phải chăng chúng ta là những cánh dạ ưng nhào vút
hứng đam mê mặt trời trong ta chói lọi
mà dấu hiệu ban đầu như mờ ảo
nhập bao la tận cõi bao la
một nhịp sóng trên lưng nhịp sóng
một lặng im cạnh một lặng im
như tiếng cát vọng nhớ biển tuyệt vời
phải chăng chúng ta là những kẻ lữ hành tiền sử
gọi đêm sâu lồng vực đêm sâu
để ánh sáng đổi màu từng mộng dại
khi nghẹn âm nấc giữa nghẹn âm
và bóng tối nhuộm lòng bóng tối
như lòng ta vọng tới trời cao nhớ trời
Lưu Nguyễn Đạt
Vùng Cao Nước Ẩn
[1999]