Hơn lúc nào hết, Việt Nam đang đứng trước một nguy cơ nghiêm trọng.
Các cuộc gây hấn của Trung Cọng tăng gia trên lãnh thổ và lãnh hải, đặc biệt trên vùng đặc quyền kinh tế, chiếm cứ quần đảo Hoàng sa và một phần quần đảo Trường Sa.
Trên lục địa, từ Bắc chí Nam, từ Cao nguyên Trung Phần đến vùng Duyên hải, các xí nghiệp Trung Cọng phát triển hoạt động, lập thành những cộng đồng tự trị hành chính trên thực tế như họ đang ở trên đất nước họ.
Nhiều chục nghìn mẫu rừng ở những khu vực có tính cách chiến lược vùng biên giới đã được cho họ thuê dài hạn gần cả trăm năm khiến cho những cựu tướng lãnh cộng sản cũng phải lo ngại cho nền an ninh quốc gia.
Nước Việt Nam đã tự đặt mình trong một tình trạng gần như phân chia quyền lực với chúng, tệ hại hơn cả thời triều cống Trung Hoa các thế kỷ xưa và nhắc nhở lại một nghìn năm bị Tàu đô hộ cho đến năm 1428 được Lê Lợi – trở thành vua Lê của triều đại Hậu Lê – giải thoát sau một cuộc trường kỳ mười năm chiến đấu oai hùng đánh đuổi quân Minh ra khỏi bờ cõi.
Mưu toan tái chiếm nước ta cũng bị vua Quang Trung (tức Nguyễn Huệ) đánh bại năm 1789, đại quân Thanh – triều đại Mãn Thanh- tan nát. Nhắc lại lịch sử chỉ để nhấn mạnh đến mối đe dọa ngày càng trầm trọng do chính sách bành trướng của Trung Cọng ở Đông Nam – Á, nơi mà nước ta bởi vị trí địa lý có thể trở thành nạn nhân đầu tiên.
Trước tình trạng khẩn trương này, đồng bào ta biểu tình chống lại chúng, đòi hỏi giới lãnh đạo quốc gia phải bảo vệ hữu hiệu toàn vẹn lãnh thổ. Nhưng đồng bào đã được chính thức trả lời mà không, phải chờ đợi : một cuộc đàn áp thô bạo.Mọi người đều kinh ngạc bởi thái độ của nhà cầm quyền, một thái độ không thể hiểu khác hơn là một sự khuất phục hoàn toàn kẻ thù.
Trong lúc ấy, bộ máy Nhà Nước tiếp tục khống chế dân chúng, chà đạp các dân quyền và nhân quyền căn bản.Tệ nạn tham nhũng vẫn được hệ thống hóa, hố sâu được đào sâu hơn giữa những nhà « tư bản đỏ », triệu phú, tỉ phú đô la Mỹ, và các tầng lớp nông dân, thợ thuyền sống dưới mức nghèo khổ, các thị dân không có việc làm khốn cùng, tuyệt vọng.
Nền kinh tế quốc gia được tóm thu thành một nước cung cấp nhân công rẻ tiền may quần áo và đóng giày cho các nhà đầu tư ngoại quốc trong lúc các nước dân chủ trong vùng Đông Á đã thực hiện những bước tiến vượt bực đến tương lai như Thái Lan, Tân- Gia- Ba, Mã –Lai, không kể Nhât bản, Đại Hàn đã được liệt vào những nước phát triển lớn của thế giới. Giữa Việt Nam ngày nay – một thời được gọi là Hòn ngọc Viễn Đông – và những nước láng giềng không cộng sản, sự so sánh thật não lòng : áp bức và nghèo khổ ở nước ta, dân chủ và thịnh vượng ở nước bạn!
Chúng tôi, những người yêu nước, yêu dân chủ ở hải ngoại, cương quyết và liên đới kết hợp với đồng bào trong nước, đã chịu đựng trong 70 năm ách cộng sản ở Miền Bắc, hay 40 năm một chế độ lỗi thời lạc hậu ở Miền Nam, chúng ta tất cả, quyết định cùng đứng lên tranh đấu chống lại chế độ cộng sản đặng giành lại quyền tự quyết của dân tộc.
Chỉ từ khi ấy chúng ta mới thiết lập được một chính thể dân chủ đủ khả năng vận dụng tất cả sinh lực quốc gia để bảo vệ và tái thiết xứ sở.
1- Chế độ « Xã Hội chủ nghĩa » của đảng CSVN đã chứng tỏ vô cùng tồi tệ cần phải được thay thế bởi một chế độ dân chủ qua một cuộc tổng tuyển cử tự do, do một thẩm quyền độc lập với chính quyền hiện hữu tổ chức và đặt dưới sự giám sát quốc tế. Tất cả mọi người Việt ở trong hay ở ngoài nước đều đương nhiên có quyền tham dự vô điều kiện.
2- Chúng tôi giới thiệu với đồng bào cử tri tương lai chính thể Cộng Hòa để đồng bào chọn lựa, một chính thể đã được áp dụng tại các cường quốc dân chủ từ hơn hai thế kỷ nay, tại hầu hết các quốc gia trên thế giới từ ngày đệ nhị thế chiến chấm dứt, và được luôn luôn công nhận là một bảo đảm hoàn hảo nhất cho sự thể hiện ý muốn của nhân dân, của nền dân chủ, tự do, bình đẳng,của tình đồng bào huynh đệ.
3- Xuất hiện sơ khai từ hai-mươi- lăm thế kỷ trong thời cổ La – Mã, Hy –Lạp, chính thể Cộng Hòa đã trải qua bao nhiêu thăng trầm của lịch sử thế giới, định đoạt số phận của nhiều quốc gia lớn nhỏ, cứu thoát nhiều dân tộc khỏi sự tàn bạo của các nhà độc tài.
Dù bị Cộng Sản gây chiến, chính thể Việt Nam Cộng Hòa ở Miền Nam đất nước đã bảo đảm được cho dân một thời kỳ dân chủ, tự do, thịnh vượng cho đến cuối tháng tư định mệnh 1975, bị các đồng minh bỏ rơi, phải ngả gục dưới hỏa lực của quân thù cộng sản Việt và cộng sản quốc tế.
4- Nhưng Việt Nam Cộng Hòa không vĩnh biệt. Như con phượng hoàng thần thoại sống lại từ tro tàn của nó, Đệ Tam Cộng Hòa sẽ ra đời vì ngày tàn của chế độ cộng sản đã gần kề. Một sự cáo chung không tránh được vì uất hận, dân chúng sẽ nổi lên chống những kẽ đã áp bức họ, vì yêu nước đồng bào sẽ nổi lên chống những kẻ đặt quyền lợi của đảng trên sự tồn vong của đất nước, vì bị bỏ rơi những người vô sản sẽ nổi dậy chống những đồng chí cũ đã phản bội và bỏ mặc họ trong khốn cùng và tệ hơn nữa, còn phô bày khoe khoang trước mắt họ khối tài sản không kể xiết của chúng.
5- Một đời sống mới sẽ khai mở với chính thể Đệ Tam Cộng Hòa, xây dựng trên nền tảng đồng tâm nhất trí của toàn dân, kết hợp tất cả các tầng lớp xã hội, không phân biệt tín ngưỡng, nguồn gốc, không phân biệt quá khứ tập thể hay cá nhân, cùng nhau xiết chặt hàng ngũ bảo vệ tổ quốc, tái thiết quốc gia.
Nhằm thực hiện mục đích tối thượng này, một quyết định « Tha Thứ toàn thể » -ngoại trừ những kẻ đã mưu toan nhuộm máu cuộc cách mạng dân chủ của toàn dân –sẽ được ban bố như quốc gia Nam Phi đã khôn ngoan hòa giải được dân tộc của họ, tránh được sự tự hủy sau những thế kỷ người da đen bị người da trắng đô hộ và kỳ thị nặng nề.
6- Nước Việt Nam mới sẽ xây dựng tương lai của mình theo khuôn mẫu một nền dân chủ tân tiến đã được thế giới nhìn nhận như một bảo đảm cho các quyền tự do cá nhân, nhân quyền và dân quyền, và sẽ chọn lựa một thể chế chính trị khả dĩ duy trì được ổn định chính trị mà không hạn chế các quyền chính đáng của đối lập ngõ hầu ngăn chận mọi mưu toan chuyên chế độc tài của một người hay một đảng phái.
Một tổng- thống -chế hay đại-nghị-chế hay một công thức hỗn hợp phù hợp với các thực tại của xứ sở sẽ được quốc dân chọn lựa.
7- Về tái thiết quốc gia, trách vụ hàng đầu sẽ là biến đổi tình trạng thoái hóa hiện tại của xứ sở, một nước chuyên cung cấp nhân công rẻ tiền may quần áo và đóng giày thành một nền kinh tế sản xuất kỹ nghệ và dịch vụ, đặc biệt về kỹ thuật mới khả dĩ tạo được nhiều giá trị thặng dư, tăng gia lợi nhuận đáng kể cho nhân công và đẩy mạnh công cuộc canh tân và tiến bộ.
Chính sách kinh tế quốc gia sẽ là tự do kinh doanh, khích lệ cạnh tranh, khả năng sản xuất hoàn hảo và sáng tạo cùng lúc quyền tư hữu được tuyệt đối tôn trọng.
Quốc gia đặc biệt tạo mọi điều kiện thuận lợi cho các giới nông dân, thợ thuyền trở thành sở hữu chủ ruộng đất, nhà cửa và phương tiện sản xuất của riêng mình đặng chấm dứt tình trạng nghèo khổ kinh niên và kiến tạo một kiểu mẫu tư sản đại chúng cho đại đa số đồng bào.
8- Là một nước sản xuất gạo, Việt Nam phải nổ lực nhiều để gia tăng phẩm chất của gạo, cải thiện việc tồn trử, lưu giử và chuyên chở. Việc nghiên cứu và nắm vững thị trường quốc tế ngũ cốc cũng như kỹ thuật thương mải hóa khối lượng gạo sản xuất phải là mối quan tâm hàng đầu của các cơ cấu trách nhiệm của công quyền và tư nhân. Nhờ những nỗ lực này, lợi nhuận của nông dân chắc chắn sẽ tăng gia.
Về ngành ngư nghiệp, vấn đề chính yếu hẳn nhiên là sách lược gây hấn của Trung Cọng mà giải pháp sẽ nằm trong khuôn khổ chính sách đối ngoại và quốc phòng tóm lược sau đây.
9- Yêu chuộng hòa bình và mong muốn thắt chặt quan hệ hữu nghị với tất cả các quốc gia trên thế giới trên căn bản cùng tôn trọng quyền lợi và chủ quyền của mỗi bên, phù hợp với luật pháp quốc tế, nước Việt Nam tương lai sẽ góp phần tối đa của mình vào công cuộc duy trì an ninh và hòa bình trong vùng Đông- Nam- Á, Á Châu và thế giới.
10- Đối vời Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc (CHNDTQ), quốc gia Việt Nam tái khẳng định long trọng chủ quyền của mình trên hai quần đảo Hoàng sa và Trường Sa, đã được thế giới -kể cả Trung Hoa Dân Quốc- công nhận từ nhiều thế kỷ. Sự chiếm cứ bởi Trung Cọng, bất hợp pháp bằng vũ lực, quần đảo Hoàng Sa năm 1974 và một phần quần đảo Trường Sa năm 1988 phải chấm dứt và nguyên trạng trước đấy phải được tái lập.
Mọi tranh chấp trên biển phải được giải quyết chiếu theo Định ước Liên Hiệp Quốc về luật biển 1982 chứ không phải bằng bạo lực.
Dân tộc Việt Nam luôn luôn muốn làm bạn với các dân tộc trên thế giới, đặc biệt với các nước láng giềng, đương nhiên với dân tộc Trung Hoa mà Việt Nam sẵn sàng hợp tác một cách ngay thẳng vì quyền lợi chung của hai nước. Chính như vậy màTrung Hoa Dân Quốc và Quốc Gia Việt Nam và tiếp theo là Việt Nam Cộng Hòa đã có những tương quan ưu đãi với nhau trong lợi ích chung cho đến năm 1975.
11- Hoa Kỳ ở bên kia bờ Thái Bình Dương cũng như hầu hết các quốc gia Á Châu – Thái Bình Dương luôn luôn là thân hữu của Việt Nam dù bao nhiêu biến động của lịch sử đã xẩy ra. Nền an ninh và thịnh vượng của cả vùng rộng lớn này của thế giới đòi hỏi sự liên kết của tất cả các quốc gia trong vùng, một sự liên kết mà hình thức và nền móng cần được tìm kiếm, thích ứng với các đặc tính địa phương và tránh được những hiểm trở phức tạp của công cuộc lớn lao này.
12- Đã có một thời chiến tranh thì phải có một thời hòa bình ngự trị.Tuy vậy, bởi tình trạng địa lý chính trị của mình và với kinh nghiệm đầy những biến cố bi thảm, Việt Nam hậu cộng sản sẽ làm hết sức mình để duy trì hòa bình đồng thời nỗ lực tối đa để bảo vệ tổ quốc trên lãnh thổ và trên biển khơi. Một nền quốc phòng hữu hiệu sẽ được thực hiện đồng thời với một hệ thống kháng chiến sẽ được tổ chức bao trùm cả nước, từng làng xã, từng đô thị, khiến cho sự chiếm đóng của quân thù không tồn tại được bởi chúng phải trả giá quá đắt về nhân mạng.
Dù rằng được xây dựng trên chính thực lực của mình, nền quốc phòng của ta sẽ có lợi ích lớn nếu trở thành một thành tố cơ hữu của một tổ chức phòng thủ chung cho vùng Đông – Nam – Á hoặc Đông – Á Châu đặng bảo đảm tập thể và hữu hiệu an ninh và hòa bình cho vùng đất tương lai này của địa cầu.
13- Thế nhưng, một trọng trách khác nữa là tái thiết Việt Nam, nhằm tái kiến trúc mô hình xã hội, một xã hội tha hóa và thoái hóa đến cực điểm bởi chế độ cộng sản độc tài toàn trị mà mục đích cuối cùng của cuộc đời là « làm tiền ».Tất cả mọi phương cách làm được tiền đều tốt, từ tệ nạn tham nhũng hệ- thống-hóa từ cấp cao nhất đến cấp thấp trong bộ máy chính quyền cho đến vô số trọng tội và khinh tội không bị trừng phạt vì can phạm là cán bộ đảng ta. Khỏi cần nói đến sự phân quyền vì chỉ có một quyền lực độc nhất : Cộng đảng mà điều 4 quái đản của hiến pháp Việt Nam đã khẳng định quyền lực tối cao và duy nhất của nó trên cả quốc gia và dân tộc ! Một nước không luật pháp nếu không kể những văn bản lập pháp và lập qui được ban hành thuận lợi cho những người lãnh đạo hay cần thiết để trừng trị dân chúng, Việt Nam Xã Hội Chủ Nghĩa không phải là một quốc gia pháp trị. Những bọn côn đồ được chính phủ tuyển dụng để hành hung những người đối lập hay bị nghi là đối lập, gợi lại cảnh tượng bọn đâm thuê chém mướn (mafiosi) ngày nào ở Nữu -Ước. Những phiên tòa chỉ có bề ngoài rải rác nhiều nơi để xử nhanh chóng tu sĩ, sinh viên, nghệ sĩ, nhà báo đã bày tỏ ý kiến của họ không thuận lợi cho chính phủ hay cho Đảng hoặc chỉ nói lên sự bất bằng của họ.Tấm ảnh của linh mục Nguyễn văn Lý bị bịt miệng bởi bàn tay trơ trẻn của một tên cảnh sát trước viên « thẩm phán » làm cho linh mục không thể tự biện hộ, đã được truyền đi khắp thế giới và nói lên rõ ràng thế nào là tự do tín ngưỡng và công lý ở nước Việt Nam.
14-Thật vậy, tái kiến trúc xã hội Việt Nam là thiết yếu, cần phải thực hiện ngay sau khi thoát khỏi ách cộng sản. Lành mạnh hóa các tập tục, tái võ trang tinh thần đặng thay đổi bầu khí vẩn đục của xã hội. Nền văn hóa bị siết chặt trong gọng kìm cộng sản sẽ được giải thoát. Tự do ngôn luận và tư tưởng được hoàn trả lại cho toàn dân, sáng tạo nghệ thuật và văn hóa nói chung sẽ được khuyến khích xứng đáng.
Giáo dục sẽ được từ đây giải thoát mãi mãi khỏi các giáo điều tai hại cộng sản – xã hội chủ nghĩa và trở lại với các nền tảng xây dựng từ dưới thời Đệ Nhất Cộng Hòa : nhân bản, khai phóng, khoa học – kỹ thuật, và đại chúng, mục tiêu hàng đầu của bộ môn này.
15-Nhưng một đại công trường công tác xã hội phải nối tiếp sự biến đổi mô hình xã hội vừa kểdù phải vận dụng nhiều nổ lực tài chánh lớn lao mà chỉ có một sự liên đới quốc gia gương mẫu mới thực hiện được và thực hiện trong nhiều giai đoạn kế tiếp. Đây chính là tổ chức an sinh xã hội, không thể thiếu vắng trong một quốc gia của thế kỷ 21 mà nền Đệ Tam Cộng Hòa tương lai không thể chối từ được. Tập tục cổ truyền của nước ta đại gia đình nhiều đời tương trợ nhau thật đáng khâm phục nhưng các khó khăn kinh tế hiện thời không cho phép nhiều gia đình thi hành được. Quốc gia và cộng đồng dân tộc phải cùng nhau gánh vác bổn phận tương trợ các công dân cần được tương trợ : những người cao niên không có lợi tức hoặc đau ốm, những người tàn tật, những người thất nghiệp đang tìm công việc làm hay huấn nghệ.
Sau cùng, một hệ thống y tế bảo vệ sức khỏe cho tất cả mọi người phải được sớm thực hiện và miễn phí cho những người có lợi tức kém. Hơn tất cả các lãnh vực khác, sự liên đới quốc gia có một vai trò quyết định trong công cuộc an sinh xã hội lớn lao này mà phẩm chất của đời sống và phẩm giá của mỗi người Việt Nam sẽ tùy thuộc vào đấy.
16- Trước hiểm họa quân thù xâm lăng và với mục đích cứu quốc, chúng ta yêu cầu các nhàlãnh đạo Cộng Sản Việt Nam phải trả lại, không chờ đợi nữa, quyền tự quyết cho dân tộc, một quyền thiêng liêng mà các chính phủ ký kết Hiệp Định Paris 1973 – gồm chính phủ VN Dân Chủ Cộng Hòa (Miền Bắc), một công cụ của họ, và chính phủ Việt Nam Cộng Hòa (Miền Nam) của chúng ta– đã công nhận và bảo đảm cho Việt Nam Cộng Hòa và toàn thể Việt Nam đặng thực hiện thống nhất đất nước theo một tiến trình dân chủ và hòa bình như minh thị trong Hiệp Định.
Lịch sử sẽ phán xét thái độ của lãnh đạo Cộng sản VN nhưng ngay từ bây giờ toàn dân sẽ phản ứng với tất cả quyết tâm cần thiết đặng cứu nguy tổ quốc và thay đổi số phận của mình.
Paris, ngày 9 tháng 9 , 2014
TM. PHONG TRÀO DÂN TỘC TỰ QUYẾT VIỆT NAM
CHỦ TỊCH,
LS LÊ TRỌNG QUÁT
Quốc Vụ Khanh Chính Phủ Đệ Nhị VNCH
Chủ Tịch Ủy Ban Quốc Phòng,Trưởng Khối Dân Biểu
Liên Minh Xã HộiQuốc Hội Đệ Nhất VNCH
Hội Thẩm Viện Bảo Hiến Đệ Nhất VNCH