Trong hoàn cảnh của đất nước như hiện nay, là một công dân VN, tôi xin gởi đến quý vị bức thư này với ước mong là quý vị sẽ biết được những khổ đau mà toàn dân đang gánh chịu và ước nguyện của toàn dân cho tương lai của đất nước. Sỡ dĩ tôi mạnh dạng ngồi bên máy tính để đánh những dòng chữ này gởi cho quý vị là vì, trong bức thư gởi các lực lượng quân đội và công an vừa qua của tôi đã nhận được sự đồng tình của một số chiến sĩ đã đọc được, mặc dù họ không biết bức thư đó là của tôi, nhưng đây là một tín hiệu đáng mừng.
Kính thưa quý vị
Tôi cũng biết là quý vị không rãnh thời gian cũng như không cần đọc bức thư này của tôi đâu. Nhưng tôi hy vọng là thân nhân và con cháu của quý vị sẽ đọc được và qua họ, quý vị sẽ hiểu được lòng dân trong giai đoạn cực kỳ nguy hiểm này. Tôi nghĩ rằng, không có một người nào nhẫn tâm chống lại người ân của mình nếu họ thật sự tốt, càng không thể nào chống lại một chính quyền đã đem cơm no áo ấm, đem hạnh phúc và tự do dân chủ cho toàn dân trong đó có mình nữa, cũng như giữ vững được nền độc lập, chủ quyền của đất nước, giữ vững được niềm tự hào của dân tộc trước ngoại xâm. Trong lúc quý vị đang sống một cuộc đời đầy uy quyền, giàu sang bật nhất và con cái của quý vị thì ăn chơi không thua kém các nhà giàu có trên thế giới, có khi nào quý vị nghĩ lại những cảnh oan ức của hàng trăm ngàn người dân oan đang chịu cảnh màn trời chiếu đất trong suốt cuộc hành trình đi tìm công lý, vì đất đai và tài sản của họ đã bị các quan chính quyền tìm đủ mọi cách, cấu kết với gian tham để làm giàu trên xương máu của người dân trong đó, vẫn có những gia đình liệt sĩ hoặc cựu chiến binh đã từng hy sinh xương máu cho chủ trương và đường lối của đảng để cho quý vị có được ngày hôm nay. Có khi nào quý vị tự hổ thẹn với lương tâm khi dâng đảo, dâng biển, dâng đất của đất nước cho kẻ thù truyền kiếp của dân tộc, có khi nào quý vị tự nghĩ là những chủ trương lớn của quý vị như: cho kẻ thù TQ được tự do khai thác quặng Bô xít Tây nguyên, cho kẻ thù TQ thuê trên 300 ngàn km2 rừng chiến lược dọc biên giới trong thời hạn 50 năm, cho các công ty TQ trúng thầu gần hết những công trình trọng điểm quốc gia, cho người TQ được tự do ra vào VN như nhà của chúng…v.v… đó là những lý do để kẻ thù TQ có đủ điều kiện chiếm VN sau này, có khi nào quý vị tự thấy rằng mình đã hèn nhát và bất lực không dám hành động hoặc phản đối mạnh mẽ trước việc TQ ngang nhiên bắt bớ, đánh đập, tịch thu tài sản và đòi tiền chuộc đối với ngư dân của mình?, có khi nào quý vị tự thấy rằng, hành động ra lệnh cho công an thẳng tay đàn áp các cuộc biểu tình của sinh viên, thanh niên và các thành phần khác trong xã hội chống kẻ thù TQ là hành động của kẻ phản quốc?,
Có khi nào quý vị cãm thấy đau lòng khi nghĩ đến trên 60 ngàn chiến sĩ quân đội nhân dân đã hy sinh trong trận chiến xâm lăng của TQ tháng 2/1979?, có khi nào quý vị tự nghĩ là sự trung thành với phương châm 16 chữ vàng 4 tốt của quý vị là nằm trong kế hoạch xâm lăng mềm của TQ?, có khi nào quý vị tự xấu hổ khi những hành động trù dập, bắt bớ, đánh đập, vu khống, cắt đứt đường kinh tế đối với các nhà yêu nước đấu tranh ôn hòa cho nền tự do dân chủ và nhân quyền phù hợp với trào lưu tiến bộ của nhân loại, phù hợp với hiến pháp do chính quý vị đề ra (điều 69HP) và phù hợp với ước nguyện của toàn dân mà lực lượng công an vì theo lệnh của quý vị đã hành xử thô bạo không có tình người?, có khi nào quý vị nghĩ rằng với những đòi hỏi và góp ý chân thành là đảng phải thay đổi tư duy theo chiều hướng đa nguyên của các nhà trí thức, các tướng lãnh lão thành cách mạng, các sử gia, các nhà khoa học và trí thức trong mọi thành phần của đất nước…v.v…. là sức mạnh tổng hợp không có một thế lực nào có thể cưỡng lại được?, có khi nào quý vị tự thấy rằng: sự giàu có tột cùng của quý vị trước đại bộ phận nhân dân bần cùng, nghèo khổ cùng với sự bao che tham nhũng của quý vị là sự ngăn cách không thể nào hàn gắn nỗi sự phẫn uất của nhân dân?, Có khi nào quý vị tự thấy rằng: kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa là không có điểm đến, là quá sai lầm và mơ hồ đúng như sự nhận định trong biên bản của cựu phó thủ tướng Trần Phương và 22 nhà trí thức của đảng trong cuộc họp ngày 7/10/2010 gởi TW đảng trước thềm đại hội đảng thứ XI, cũng như lời yêu cầu thẳng thắn của cựu chủ tịch QH Nguyễn văn An là hệ thống của đảng đã sai từ gốc, từ trung ương xuống tận địa phương cần phải đổi mới tư duy một cách triệt để về dân chủ, nhân quyền?,
Có khi nào quý vị tự thấy có tội lỗi với nhân dân khi dùng tiền đóng thuế của nhân dân để phục vụ riêng cho đảng, phục vụ riêng cho sự giàu sang của các thành phần lãnh đạo xí nghiệp, tập đoàn quốc doanh để rồi nhân dân phải oan ức gánh chịu một món nợ khổng lồ hàng trăm ngàn tỷ đồng cho những việc làm vô đạo đức của họ?, có khi nào quý vị dám đụng tới những tài sản kếch sù của các quan tham trong bộ máy chính quyền lãnh đạo, các tập đoàn quốc doanh mà nhân dân phải còng lưng gồng gánh những món nợ khổng lồ của họ?, có khi nào quý vị nghĩ rằng: quý vị vẫn còn mang một món nợ rất lớn với nhân dân khi các vụ án tham nhũng long trời lở đất, không thua kém gì cuộc cải cách ruộng đất và Nhân văn giai phẩm ( 1953-1957 ) ở miền bắc như: TC2, PMU18, PCI, ODA, vụ in tiền tiền Polymer, vụ sập cầu Cần thơ và nhất là con tàu không bến Vinashine…v.v… vẫn chìm vào quên lãng?
Có khi nào quý vị tự thẹn với lương tâm khi vì trung thành với chủ nghĩa CS Marx-Lenin, với định hướng XHCN, với sự lệ thuộc vào kẻ thù TQ mà đất nước ngày nay mới quá te tua và vẫn còn nằm trong danh sách các nước nghèo của thế giới?, có khi nào quý vị tự suy nghĩ lại vì sao mà các đảng viên trí thức, các tướng lãnh về hưu và các cán bộ lão thành
cùng đa số các nhà khoa học, các sử gia lại quay lưng phê bình quý vị?.
Tin chắc rằng những nhân vật và các thành phần này sẽ không phải là những thành phần phản động, hoặc nghe theo các thế lực nước ngoài để chống đảng hay thực hiện diễn tiến hòa bình theo sự suy diễn của quý vị. Về cá nhân, tôi xin quý vị hãy lắng đọng tâm tư của mình để biết rằng sỡ dĩ quý vị bị quá nhiều sự phản đối từ trong nhân dân, từ trong hàng trí thức ưu tú của đảng, của đất nước là vì quý vị cứ khăng khăng kiên định lập trường CNCS Marxs-Lenin mà cả thế giới đã phế bỏ hơn 20 năm rồi, quý vị đã quá độc tài trong chủ trương kinh tế thị trường định hướng CNXH mà thực chất của CNXH là hoang tưởng, là những mơ ước ảo huyền chỉ có trên giấy tờ để mọi người nghiên cứu. Chính vì thế cho nên, 4 nước duy nhất theo CNXH còn sót lại trên thế giới là Việt Nam, Cu ba, Bắc hàn và TQ đều phải áp dụng hình thức kinh tế thị trường của tư bản để phát triển và được sống còn.
Một thực tế quá rõ ràng là trên thế giới, các nước có nền dân chủ đa nguyên từ kinh tế lẫn chính trị thì đều là các nước giàu, còn nước nào theo CNCS hoặc không cộng sản, nhưng độc tài, độc đoán về chính trị không chấp nhận sự tồn tại của đối lập, của tự do và công bằng thì đều là những nước nghèo thua rất xa các nước có nền dân chủ đa nguyên, điển hình là nước VN.
Quý vị đừng nên lấy sự giàu sang của quý vị cùng các quan tham trong sự độc quyền quốc doanh của hệ thống XHCN để rồi tự hào, cái thực tế cho chỉ số GDP tăng trưởng mà quý vị báo cáo hàng năm là kết quả của một đại bộ phận nhân dân đang dở sống dở chết trong nền kinh tế quá bấp bênh hiện nay của đất nước, thử nhìn lại món nợ khổng lồ mà VN đang thiếu các ngân hàng thế giới, cùng với vật giá sinh hoạt leo thang hàng ngày so với đồng lương chết đói chỉ có trên dưới 1triệu rưởi tiền VN đối với công nhân, viên chức cấp nhỏ và giáo viên mới ra trường thì sẽ thấy rằng sau hơn 60 năm của miền Bắc và hơn 35 năm của cả nước xây dựng theo mô hình kiên định CNCS và CNXH là đúng hay
sai.
Có lần khi tôi đối chất với một cán bộ chính quyền, ông ta đưa ra mô hình độc đảng lãnh đạo của Singapore để dẫn chứng là VN không nhất thiết phải đa đảng đất nước vẫn văn minh và tiến bộ, tôi đã thẳng thắn nói với ông ta rằng: nếu các nhà lãnh đạo ĐCSVN mà điều hành đất nước có tầm nhìn và tư duy trí tuệ như các nhà lãnh đạo Singapore điển hình là ông Lý Quang Diệu thì toàn thể nhân dân VN không bao giờ phản đối. Nên nhớ là tuy đất nước Singapore là độc đảng lãnh đạo, nhưng nhân dân vẫn có quyền phê phán chính phủ, vẫn có tự do ngôn luận và các thành phần lãnh đạo đất nước trong nội các cũng có sử dụng những người có tài có trình độ ở ngoài đảng, chính quyền biết lắng nghe và trọng dụng nhân tài. Còn tại VN thì sao, hầu hết những người lãnh đạo các ban ngành trong chính quyền kể cả cơ quan nhỏ nhất nước đều phải là đảng viên, mà trình độ đảng viên thì đa số (tôi không nói hầu hết) đều bất tài chỉ biết có quyền lợi riêng cho cá nhân và gia đình, không phù hợp với chủ trương vì dân, vì nước cũng như công bộc và đầy tớ của nhân dân như đảng thường tuyên truyền.
Kính thưa quý vị
Hiến pháp là cơ quan pháp luật tối cao do chính quý vị đặt ra, BLHS vẫn phải dưới HP và phải phù hợp với HP. Tại sao điều 69HP quy định: công dân có mọi quyền tự do như: ngôn luận, báo chí, phát biểu và tiếp nhận thông tin, lập hội, tín ngưỡng và biểu tình theo quy định của pháp luật…v.v…, nhưng BLHS lại có điều 79 và 88 quá mơ hồ và hoàn toàn có ý nghĩa ngược lại điều 69 của HP để triệt tiêu các thành phần yêu nước bất đồng chính kiến với quý vị.
Tại sao điều 2HP quy định: VN là nhà nước của dân, do dân, vì dân, nghĩa là nhà nước phải do nhân dân quyết định. Nhưng tại sao điều 4 HP lại quy định chỉ có ĐCSVN độc nhất giữ vai trò lãnh đạo đất nước.
Tại sao điều 6HP quy định: Quốc hội và Hội đồng nhân dân là những cơ quan đại diện cho ý chí và nguyện vọng của nhân dân, do nhân dân bầu ra và chịu trách nhiệm trước nhân dân. Nhưng trên thực tế, nhân dân chỉ có thể bầu các đại biểu QH trong danh sách mà trước đó đã được chọn sẵn từ UBMTTQ của đảng, còn trong suốt quá trình làm việc của QH thì lúc nào QH cũng phải tuân theo chủ trương của đảng. Do đó, khi có vấn đề lớn ảnh hưởng đến chủ quyền quốc gia, ảnh hưởng đến cuộc sống an lành của toàn dân và sự mất còn của đất nước, QH cũng không dám vì nhân dân mà cuối cùng rồi cũng phải vì chủ trương lớn của đảng, như trường hợp HS-TS, Ải Nam Quan, bãi Tục Lãm, thác Bản Giốc, khai thác quặng Bô xít Tây nguyên …v.v… là những điển hình.
Tại sao điều 8HP quy định: các cơ quan nhà nước, cán bộ, viên chức nhà nước phải tôn trọng nhân dân, tận tụy phục vụ và lắng nghe ý kiến của nhân dân. Nhưng trên thục tế, có tôn trọng nhân dân không khi hàng ngày có hàng trăm ngàn dân oan khiếu kiện trên khắp miền đất nước, khi hàng ngày còn đầy dãy những bất công và không ít trường hợp lực lượng công an ngang nhiên đánh chết người trong lúc điều tra hoặc vì một lỗi vi phạm nhỏ như ở Bắc Giang, Thái Nguyên và Cồn Dầu trong thời gian qua…v.v…, có lắng nghe ý kiến của nhân dân không khi gần 3000 nhà trí thức, khoa học ưu tú của đất nước trong đó có đại tướng Võ nguyên Giáp, phó chủ tịch nước Nguyễn thị Bình, bộ trưởng TN-MT Đặng hùng Võ và rất nhiều các cán bộ cấp cao khác trong đảng cùng lên tiếng phản đối việc cho kẻ thù TQ khai thác quặng Bô xít Tây nguyên mà quý vị có nghe đâu.
Tại sao điều 102HP quy định: chủ tịch nước do QH bầu và nhiệm kỳ của chủ tịch nước theo nhiệm kỳ của QH. Nhưng trên thực tế, toàn bộ chức danh từ chủ tịch nước đến chủ tịch QH và thủ tướng đều do đại hội đảng quyết định điển hình như, trong đại hội thứ XI của đảng vừa qua kết thúc ngày 19/1/2011 mặc dù, QH khóa mới tới tháng 5/2011 mới bầu mà chủ tịch nước, chủ tịch QH, thủ tướng đã được đảng ấn định sẵn rồi…v.v…, còn rất nhiều những vi phạm pháp luật nghiêm trọng khác nữa, nhưng tôi không muốn nêu ra thêm nữa bởi vì, càng nêu ra thì càng đau lòng thêm.
Kính thưa quý vị
Nếu quý vị chỉ biết có quyền lợi cá nhân, bỏ qua quyền lợi chung của đất nước và nhân dân thì tôi không có gì để nói, nhưng nếu trong lòng của quý vị còn chút tình với quê hương đất nước, còn chút tình với dân tộc đã từng cưu mang và bao bọc quý vị thì xin quý vị đừng để cho ý đảng lòng dân phải rơi vào hoàn cảnh của 2 đường thẳng song song không bao giờ gặp nhau. Muốn bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ của đất nước, muốn có nhân tài và đoàn kết dân tộc để phục vụ đất nước tiến lên ngang bằng với nền văn minh của thế giới, muốn có công bằng, tự do dân chủ và nhân quyền, muốn chống sự độc tài và tiêu diệt tham nhũng đang phá nát nền kinh tế của đất nước thì chỉ có một con đường duy nhất là đa nguyên đa đảng bởi vì, khi đó nhân dân mới chọn được người tài lãnh đạo đất nước, khi đó nhân dân mới có đầy đủ quyền tự do ngôn luận để vạch mặt chỉ tên những con sâu và ung nhọt trong xã hội, chớ còn hiện nay với chủ trương và đường lối của đảng thì không thể nào tốt được. Xin hãy nhìn về đất nước Indonesia sau khi lật đổ được nhà độc tài Xuhacto năm 2004 cho đến hôm nay, chỉ có 6 năm thôi mà đất nước Indonesia đang nằm trong danh sách cường quốc của Châu Á. Còn tại VN sự thụt lùi và mất lòng tin của nhân dân đối với chính quyền càng ngày càng xa cách, khiến cho cậu quý tử Nguyễn Bảo Hoàng (rể yêu quý của đương kim thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ) khi trả lời phỏng vấn của 2 PV Reuter là Jon Ruwitch và Jason Szep có nói rằng: Nhân dân có thái độ chua cay, khó chịu đối với chính phủ và trong nhiều trường hợp thái độ đó là đúng, còn về vấn đề giáo dục thì cậu
quý tử công nhận là nền giáo dục VN hiện nay là đa số phải học trong nền giáo dục tồi tệ nhất mà ta có thể hình dung được.
Một chân lý khách quan đang hiện hữu trên thế gian này là không có một chủ nghĩa hoặc một việc gì mà tồn tại mãi mãi, muốn tồn tại thì phải thay đổi cho phù hợp với tiến trình phát triển theo thời gian. Hãy nhìn sự trả giá của các nhà độc tài trên thế giới như Hitler của thời đệ nhị thế chiến, Pôn Pốt của Camphuchia, Ceausescu của Rumani, Honecker của Đông đức, Milosevic của Ý v.v., và hiện nay, sự phẫn nộ của nhân dân tạo thành cuộc cách mạng không gì lay chuyển nổi để lật đổ chề độ độc tài, ngọn đuốc đầu tiên từ đất nước Tunisia lan tỏa đến Yemen, Jordan và nhất là Ai Cập v.v., điều chắc chắn VN sẽ không bao giờ là ngoại lệ. Thiết tưởng đây là bài học cho quý vị nhìn lại chính mình, xin đừng để cho con cháu của quý vị sau này phải hổ thẹn khi học lịch sử về các việc làm của quý vị hôm nay.
Trần Bảo Việt