Tuần vừa qua người viết chúng tôi nhận được hai bài viết của hai người bạn cùng dùng cái biểu tượng con ngựa thành Troie để nói đến tình hình đất nước ta. Một bài nặng phần nghiên cứu lịch sử phân tách, ví cái hiện tượng Mặt Trận Giải phóng Miền Nam lịch sử như một con ngựa thành Troie được Cộng sản Việt Nam dùng để chiếm miền Nam Việt Nam. Một bài viết sau khi nhận được ý kiến bài trước, nhưng với một quan điểm lạc quan cho rằng nhơn vật Nguyễn Tấn Dũng của Cộng sản Việt Nam ngày nay được dùng làm một con ngựa thành Troie để giải phóng Việt Nam khỏi nạn Hán Hoá. Hai bài, hai người bạn, hai cách nhìn. Cách nhìn của người bạn thứ nhứt là một cái nhìn hàn lâm, xem cái con Ngựa thành Troie là một bài học, vì là một mưu kế có đã tự ngàn xưa dùng để gài bẩy những tấm lòng chủ bại, cầu hòa, những ý nghĩ đầu hàng, cuối cùng thế nào cũng thành công, vì nạn nhơn chủ bại, không muốn thắng, sẳn sàng làm hòa với bất cứ giá nào. Vì thế đây là một cái mưu kế lúc nào cũng vẫn thành công vì vẫn có kẻ bị gạt. Anh bạn thứ hai là điển hình những cá nhơn có cái nhìn của những nạn nhơn. Nghĩ rằng Nguyễn Tấn Dũng sẽ là một Gorbatchev, một Eltsine, một Poutine cho Việt Nam, có thể đưa Việt Nam ra khỏi cái vòng kim cô Cộng sản, thoát khỏi nạn Hán Hoá, là một suy nghĩ vội vàng, do cái nóng ruột, cái lòng thành, suy bụng ta ra bụng người. Nếu nghĩ rằng, hay mong rằng, hay ước rằng, người Cộng sản Nguyễn Tấn Dũng là dân sanh đẻ trong Nam, có cái lòng yêu nước, có cái tình dân tộc, có cái thật thà, chất phác đàng hoàng của dân Nam kỳ Cửu Long Đồng Nai phe ta, mà tin tưởng hắn ta, giao cả vận mạng đất nước, là thiệt tình mà nói là “giao trứng cho ác”, là chỉ “từ chết đến bị thương” thôi đó, anh bạn tui ơi !.
Xin phép được nói sơ đến chuyện con ngựa thành Troie.
Con Ngựa Thành Troie
Chuyện do Homère một nhà thơ người Hy lạp kể trong bài thơ trường ca, Odyssée. Odyssée là một huyền thoại dựa vào lịch sử Hy lạp tiền cổ, kể về cuộc đời của Ulysse, vua xứ Ithaque, một hòn đảo nhỏ của quần đảo Hy lạp. Sau 10 năm ròng rả, liên minh các vua các xứ Hy lạp, vây đánh thành phố Troie (ngày nay nằm gần Dardanelle, trên eo biển Dardanelle, hiện thuộc Thổ Nhỉ Kỳ) không thành công. Ulysse, được biết là một anh tài hùng biện, khôn khéo đầy mưu kế, bày mưu cho quân đồng minh hy lạp hãy làm một con ngựa bằng gỗ khổng lổ, và vứt lại trên bải biển và rút tất cả quân đội đi. Dân chúng thành Troie, sau một thời gian lưởng lự, nghe theo lời ly dán của Sinon một tên Hy lạp “nằm vùng” ở thành Troie, nói rằng: ” người Hy lạp, sau một thời gian bao vây Troie không thành công, con ngựa nầy là vật cúng vái thần thánh để chiếm được thành, vì không thành công nên nãn chí, nên vứt bỏ vật cúng bái vô dụng và rút quân.Thiệt đúng là dân Hy lạp, bất tài, thiếu kiên nhẫn, nên cả thần thánh Hy lạp cũng bỏ rơi Hy lạp, vì quân Hy lạp không có chánh nghĩa !”. Nghe lời Sinon nói bùi tai, quan quân dân chúng bèn kéo con ngựa vào thành Troie, làm vật chiếm hữu, để tế thần. Đêm đến, lợi dụng dân quân thành Troie say men chiến thắng, ngủ vùi, lơ là canh gát, Ulysse và một toán binh sĩ núp sẳn trong bụng con ngựa chui ra, giết sạch các quân canh gát, mở cửa thành. Quân Hy lạp phục binh bên các đồi núi bên cạnh, chỉ có một số ít là ra thuyền giả bộ ra về thôi. Quân Hy lạp, vào thành Troie giết sạch đàn ông, con trai trè, giữ lại đàn bà và con gái làm nô lệ và bán trên các chợ nô lệ. Thành Troie bị xóa sạch. Chuyện Odyssée tiếp tục sau với cuộc hành trình trên 10 năm đầy gian truân của Ulysse trên đường trở về quê cũ. Odyssée là một án văn cổ điển cho nền văn hóa La Hy, với các nhơn vật điển hình, nàng Hélène của thành Troie, Achille, Ulysse, chàng khổng lồ một mắt Cyclope, giọng ca quyến rũ của các nàng nửa cá nửa người syrènes…
Nếu chuyện Tây Du ký đã làm dẫn đắt suy nghĩ phương đông thì Odyssée cũng dẫn dắt tư tưởng phương tây. Nếu những điển tích phương đông của Tề Thiên biến hóa thần thông, của Đường Tăng, của Trư Bát Giới ảnh hưởng văn hóa phương đông thì những nhơn vật điển tích như Achille, Hector, Ulysse hay nàng Hélène cũng ảnh hưởng văn hóa phương tây. Từ ngữ “Tomber de Charyde en Scylla” được người mình ví như câu “tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa” ( Charydbe và Scylla là tên hai eo biển tại Địa Trung Hải là nơi các thuyền tàu bị những vòng nước xoáy và sóng ngầm nhận chìm, được Homère tả trong chuyện Odyssée) Chuyện con Ngựa thành Troie cũng vậy, từ điển tích Con Ngựa Thành Troie của Odyssée của thi hào Homère, ngày nay biến thành một từ ngữ để nói đến một mưu kế của kẻ địch gài, và được nạn nhơn đem vào nhà.
Xin trở về với Việt Nam
Việt Nam ngày nay cũng vậy. Nếu trường ca thi truyện Odyssée kể cuộc chiến thành Troie, dài trên 10 năm, thì ngày nay, cuộc đấu tranh để Việt Nam thoát Trung, thoát Cộng cũng dài đẳng đẳng vậy ! Năm nay là năm thứ 40, và viển ảnh đất nước Việt Nam thoát Trung thoát Cộng cũng chưa sáng tỏ. Lòng người trong nước tuy có bất mãn đó, nhưng vẫn phải tự kềm chế. Với trong nước, đấy là chuyện chẳng đặng đừng vi chế độ độc tài công an trị, chứ còn ở hải ngoại, tuy ở xứ dân chủ tự do đó, sao vẫn có những hiện tượng lơ là, xao lãng ? Thậm chí có cả những hiện tượng ngụy biện, ngụy tạo, giả nhơn giả nghĩa, đánh lận con đen, tráo trở, lật lọng
Cuộc chiến Quốc Cộng của người dân Việt Nam ngày nay không còn là một cuộc chiến vũ khí nữa. mà là một cuộc chiến về ý thức hệ, về văn hóa, về tập tục sống chung, về nhơn sanh quan, về cả nếp sống, cách đối xử giữa con người với nhau, tuy có vẻ bất bạo động đó nhưng cũng không kém phần khó khăn và cam go. Những nhà đấu tranh cho nền dân chủ, cho nền tự do, cho độc lập, cho tự chủ đất nước, hay cho nhơn quyền, hay cho cả quyền con người đơn thuần bình dị hay chỉ quyền làm con người dản dị, trong nước vẫn phải trả và tiếp tục trả những cái giá nặng nề không kém phần nguy hiểm cho bản thân, cho gia đình, cho người quen. Người trong nước, hoạt động trong lòng địch thủ, tuy hoạt động bất bạo động, ôn hòa, chỉ dùng thông tin, đấu tranh chỉ bằng tư tưởng, bằng ngôn luận, vẫn phải nhận lại những đòn thù không kém phần bạo động. Công an của Nhà cầm quyền Cộng sản không ngại ngùng dùng đủ mánh khóe nghề nghiệp công an trị, dùng tất cả những phương tiện từ hợp pháp đến bất hợp pháp, bên lề, không ngại ngùng những hành động du côn, kể cả dơ bẫn như ném phấn, hay cả ngụy tạo, dùng cả trò ném đá dấu tay để triệt hạ những tư tưởng hay hành động hay cả những manh nha sửa đổi, vì tất cả bị xem như “chống nhà cầm quyền, chống Đảng cầm quyền” ! Đàn áp, Công an trị chỉ để Giữ Đảng, Giữ Quyền, Giữ Thế, Giữ Lực !
Đó là trong nước, ở Hải ngoại, nhà cầm quyền Cộng sản có cả một chánh sách, có cả một bộ phận, tổ chức, cả một phương thức để xâm nhập, lũng đoạn, phá rối những cộng đồng Người Việt Tự Do Tỵ nạn Cộng sản Hải ngoại, không cho người Việt Nam Tỵ nạn Cộng sản Hải ngoại được yên lành giúp đở người trong nước, không cho người Tỵ nạn Cộng sản, được yên lành sống, sanh hoạt dưới danh nghĩa Tỵ nạn Cộng sản.
Mặc dù bị lũng đoạn tấn công như thế, mặc dù Đảng Cộng sản cùng đám tay sai bỏ ra rất nhiều công của, những biểu tượng của Nước Việt Nam Tự Do, của Việt Nam Cộng Hòa vẫn ngạo nghể biểu dương mỗi khi có dịp: lá quốc kỳ Vàng Ba Sọc Đỏ, bài quốc ca Tiếng Gọi Công dân, hay Ngày Quốc Hận đầy biểu tượng, hay Ngày Quân Lực đầy ý nghĩa. Đó là căn cước của chúng ta, cộng đồng Người Việt Tỵ nạn Cộng sản Hải ngoại ! Đó là những biểu tượng căn cước của một Nước Việt Nam Tỵ nạn Cộng sản Hải ngoại !
Tuy nhiên, ngày hôm nay, mặc dù vẫn duy trì được những hình ảnh Yêu nước, chuộng Tự Do, Dân Chủ, Công Bằng, Đạo Đức, Tử Tế, cộng đồng đấu tranh Người Việt Tỵ Nạn chúng cũng có phần hao hụt mất mát nhiều. Thế hệ thứ nhứt nay đã mai một với thời gian, già, yếu, bệnh hoạn, mất mát. Thế hệ thứ hai vì cuộc sống hằng ngày và cũng có thể chưa nắm rõ thực sự đối tượng, nên xa lánh với cuộc chiến đấu. Cũng một phần do địch thủ, Đảng Cộng sản cầm quyền điêu ngoa gian trá, đang trá hình, núp dước bóng Tư bản để xóa mờ cái bóng quỷ sứ Cộng sản đi !
Con người Cộng sản, chế độ cầm quyền Cộng sản vẫn muôn thuở Cộng sản. Dù rằng ngày nay bề ngoài áo vét, cà vạt, đi giầy, (quần lĩnh, áo the, giầy Gia định bóng của thời Tú Xương) bảnh bao, vẻ tư bản, dù rằng mở miệng lúc nào cũng nói, nào kinh tế tư bản thị trường, lúc nào cũng nói biết chứng khoán, lúc nào cũng nói biết thị trường là luật Cung Cầu; nhưng cái cốt lõi Cộng sản vẫn đấy, trị dân trị nước thì độc tài, làm ăn kinh tế thì độc quyền và tham nhũng, chánh trị thì độc diễn.
Nhưng hởi ôi, cái hình ảnh bên ngoài ấy đã đánh lầm người Việt hải ngoại lẫn cả người ngoại quốc ! Có người dám bảo đảm với cá nhơn chúng tôi, dám chứng minh và lý luận với chúng tôi là Nhà cầm quyền Việt Nam ngày nay hết Cộng sản rồi !
Chúng tôi ngao ngán khi nhìn những hiện tượng mà từ bao nhiêu năm nay bạn bè chúng ta thường tự hỏi do đâu mà ra: từ những bung xung Hòa Hợp Hòa Giải, những bung xung Kiến nghị, Thư gởi, Đề nghị…đến những bung xung Đổi tên những biểu tượng của Việt Nam Cộng Hòa như Ngày Quốc Hận, như Ngày Quân Lực , như Ngày Quốc Khánh 1 tháng 11 để xoa dịu nỗi hận thù Quốc Cộng.
Gần đây, sau bài viết “tâm thư người tỵ nạn” của chúng tôi về ngày Quốc Hân, có người trách chúng tôi “quá khích”!
Tôi nói tôi ghét Cộng sản, tôi uất hận, gia đình tôi uất hận vì mất nhà mất cửa mất đất mất đai mất cả nước mất cả quốc tịch cha mẹ sanh ra cho chúng tôi, tôi uất hận. Và vì tôi uất hận nên góp chung vói uất hận của đồng bào để biến thành cái Quốc Hận chung của đất nước ! Thế mà có quý ông quý bà bảo rằng tôi “quá khích”!
Xin thưa rằng: từ ngữ quá khích ngày nay với nghĩa dịch tây phương là extrêmiste là một từ ngữ đã kích, mắng người rất nặng, người có tư tưởng extrêmiste có thể đi tù ! Giới extrêmistes của tôn giáo như Hồi giáo có thể đi đến bạo động, khủng bố ! Hồi xưa Việt Cộng khủng bố, mổ bụng dồn trấu, chặt đầu thả sông làm thằng chỏng, pháo kích đuổi theo dân tỵ nạn đường Buồn Hiu ( Rue Sans Joie – Street Without Joy) tên do cố nhà báo Bernard Fall đặt cho quộc lộ số 1 từ Quảng Trị đến Huế năm 1972, hay quốc lộ 19 tử Komtum về Qui Nhơn năm 1975 hay pháo vào trường Tiểu học Cai Lậy mà không được gọi là quá khích. Mà ngày nay chúng tôi chỉ nói đến Quốc Hận mà bị gọi là “quá khích”. Thật là “lạm phát phi mã” chữ nghĩa !
Tất cả những hiện tượng nầy chúng tôi xin mượn ý hai bài viết hai ông bạn gọi chung là “Hội Chứng Con Ngựa Thành Troie.”
Hội Chứng Con Ngựa Thành Troie
Con Ngựa Thành Troie có muôn mặt. Nhưng tựu trung đều là những mưu kế của địch để thắng ta !
– Con Ngựa Thành Troie có thể là một nhơn vật gián điệp nhị trùng, tam trùng, trực tiếp hay gián tiếp, được chiêu hồi , trá hàng, lặn sâu, nằm vùng…
– Cũng có thể là một đoàn thể một tổ chức, hay cả một ý thức hệ thời đại, loại tư tưởng, thí dụ Hòa Hợp Hòa Giải chẳng hạn. Vì Hòa Hợp Hòa Giải là một quan niệm ôn hòa thoạt xem tử tế, dễ rước vào nhà.
– Cũng có thể là những tin tức , lời đồn làm bấn lòng, loạn trí.
Nhớ lại lúc xưa, trước những ngày cuối tháng ba qua tháng tư 1975, với những tin hành lang – Radio Catinat – thí dụ như một Việt Nam chia ba thành phần, ba thể chế ! Nước Việt Nam chia thành ba nước gồm từ Bắc xuôi Nam, Cộng sản ở Bắc Vìệt và Nam Bác Việt, Mặt Trận Giải Phóng Miền Trung và Nam Trung Việt – Từ Quảng tri- đến Phan Rang – và Miền Nam Tự Do với Miền Đông Sông Bé và Sông Đồng Nai, Thủ đô Saigon và Miền Tây Hậu Giang. Hay tin tức cho rằng ngành Ngoại Giao Pháp sẽ sắp đặt đình chiến ! Hay vai trò Nhơn Vật Đại sứ Pháp Mérillon giải quyết vấn đề với Big Minh và nhóm thân Pháp vân vân …Hoặc vai trò Thầy Trí Quang, vai trò Bà Ngô Bá Thành …
Rút cuộc … trớt quớt… “tout le sud est dépouillé – cả miền nam bị lột truồng ! tout le sud est cocu – Cả miền Nam bị cặm sừng !” Thằng bạn Tây đồng nghiệp ở BGI bình luận !
– Con Ngựa Thành Troie có thể là một chiến lợi phẩm, chiếm được do địch để lại, nhưng dùng làm vũ khí nội gián :
Ngày xưa, thời Xuân Thu bên Tàu, Việt Câu Tiển, vua nước Việt thua trận, nước Việt bị nước Ngô xâm chiếm và đô hộ. Vua Câu Tiển theo kế của Phạm Lãi quân sư của mình, dâng người đẹp Tây Thi cho Ngô Phù Sai vua nước Ngô. Sắc đẹp và tài nghệ “đàn bà” của Tây Thi đã làm mê hoặc Ngô Vương đến Nhà Vua phải bỏ bê lơ là quốc sự. Nhờ vậy, Câu Tiển đã phục quốc thành công, giải phóng đất Việt đánh đuổi được Quân Ngô.
Tây Thi là một Con Ngưạ thành Troie.
– Con Ngựa Thành Troie có thể là những tên chiêu hồi “nằm vùng”.
Thời Đệ Nhứt Cộng Hòa Việt Nam, có tay Vũ Ngọc Nhạ, một con chiên đắc lực của Nhà Thờ Thiên Chúa Giáo La mã, được các linh mục chiêu hồi mang từ kháng chiến trở về thành, “dinh tê”, phục vụ cho Nhà Thờ Thiên Chúa Giáo La mã miền Bắc. Vũ Ngọc Nhạ tiếp tục theo các linh mục đưa các giáo dân di cư vào Nam, được các linh mục gởi gắm tiến cử làm việc với gia đình cụ Ngô Tổng Thống, cùng gốc Thiên Chúa Giáo. Về sau, phát giác hắn ta là một tay gián điệp nằm vùng, và nội gián Việt Cộng.
Hay cùng trường hợp, bên Phật Giáo cũng vậy, một số các Chùa chiền, một số các các sư sãi Phật giáo thời Đệ Nhứt Cộng Hòa được Việt Cộng tạo thành Những Con Ngựa Thành Troie, ngụy trang là nơi thờ phượng, ngụy trang tham qia đấu tranh xã hội, bề mặt đấu tranh, xây dựng đóng góp cho một nền dân chủ, cho tự do tôn giáo, cho công bằng xã hôi, cho một Việt Nam Tự Do, viện lý rằng chế độ Cụ Ngô Tổng Thống là độc tài, là Gia đình trị, hóa ra chỉ là một Con Ngựa Thành Troie của Việt Cộng tổ chức, không hơn không kém.
– Con Ngựa Thành Troie có thể là một tổ chức chánh trị, một Mật Trận gọi là Yêu Nước nổi lên Giải Phóng Đất nước khỏi ách Ngoại Bang.
Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, Con Ngựa Thành Troie của Việt Cộng tổ chức ra đời cuối năm 1960, với những người miền Nam, tung khẩu hiệu Chống Mỹ Cứu Nước, giải phóng miền Nam. Thế là Việt Cộng đột nhập miền Nam Việt Nam. Thế là Bắc Việt Cộng sản đột nhập Miền Nam Việt Nam.
1965, Mỹ và đồng minh đến giúp đở Việt Nam be bờ Chống Cộng. Nhưng chỉ be bờ, không đánh lại.
Như Thành Troie năm xưa chỉ giữ, giữ mãi, tự vệ mãi, nên nãn chí, chỉ mong Hòa Bình, chỉ mong Bình Yên.
Vì vửa đánh giặc tự vệ, chỉ mong cầu hòa, Mỹ thì muốn “ra đi trong danh dự”. Tay thí sanh Tổng Thống Mỹ nào cũng hứa mang lại Hòa Bình, đem quân mình về. Mỹ đi đánh giặc mà sợ chết, sợ mất xác, sợ mất tích.
Chỉ có dân miền Nam đơn độc, kẻ quyết tâm không bao nhiêu, kẻ thờ ơ nhiều hơn, dễ dàng gởi thân gời phận, nên khi được lời đường mật thi xiêu lòng. Tất cả đấu tranh chống đối thời Việt Nam Cộng Hòa đều do chế độ Dân Chủ mở rộng, chế độ Tự Do mở rộng, Tự Do báo chí, Tự Do chỉ trích, Tự Do Chánh trị dân biểu đối lập chẳng những đối lập với chánh quyền, còn phản lại chánh quyền và nối giáo cho giặc. Bao nhiêu dân biểu đối lập, bao nhiêu nghị sĩ đối đối lập là bao nhiêu con Ngựa Thành Troie !
– Tuy Con Ngựa Thành Troie do địch gài mưu, nhưng chính thành công là do các nạn nhơn tương lai cũng sẳn sàng mở lòng mở cửa rước vào, để rồi cuôi cùng, cũng bị gạt.
Ngày xưa, dân chúng miền Nam vì quá muốn yên lành, quá sợ giặc giả, quá sợ bạo động nên chấp nhận tất cả. Nào là Phong trào Phụ nữ Hòa Bình, nào là Phong trào chống Tham Nhũng, nào Cha Thanh, Cha Tín phía Thiên Chúa Giáo, nào Thầy Quang Thầy Điển phía Phật Giáo…Cha Thầy các vị tu hành gì mà không đứng ra nói Đạo lý, mà chuyện nói chuyện Cách Mạng, nói chuyện đổi đời, đổi Chánh phủ, đổi thể chế, xúi dân xuống đường biểu tình ? Thế mà chế độ Việt Nam Cộng Hòa không bắt, không giam. Trái lại, chế độ Việt Nam Cộng Hòa bị nhơn dân nguyền rủa !
Ai bảo vậy ? Việt Cộng xúi phải nói vậy. Và tất cả những tay đầu xỏ xúi dục con nít xuống đường biểu tình chống chánh phủ Việt Nam Cộng Hòa ! Vi trọng tôn giáo nên Việt Cộng xài toàn các thầy tu, Thiên Chúa Giáo hay Phật giáo. Nhưng sau ngày 30 tháng tư Việt Cộng thắng trận, vào Sài gòn, chả thấy ai cả, từ linh mục Trần Hữu Thanh đến Thầy Chùa Thích Trí Quang đều mất tích ! trốn biệt. Giúp Việt Cộng, làm nôi dán Việt Cộng, cuối cùng chẳng có sơ múi gì !
Trái lại chỉ có ở Chế độ Việt Nam Cộng Hòa mới thấy có chuyện một cô bé Quách Thị Trang phản chiến biểu tình chống một Chánh phủ nhưng chẳng may bị lạc đạn chết, và được chế độ Việt Nam Cộng Hòa đặt tên cho một Quảng trrường. Thật hết ý !
Một hiện tượng lạ, một nghịch lý, một thể chế với những con người đầy nhơn ái, nhơn bản như vậy chỉ có thua thôi.
Vì vậy nên nhớ rằng:
– Con Ngựa Thành Troie chỉ thành công khi những con người nạn nhơn tương lai sẳn sàng nghe lời đường mật, sẳn sàng bị mua chuộc, sẳn sàng THỎA HIỆP với địch.
Thỏa hiệp cách nào cũng thua thôi ! Thỏa hiệp với muôn vàn lý do, từ mệt mõi đến nhơn đạo, từ yêu chuộng hòa bình đến yêu thương tình tự dân tộc, tình nghĩa đồng bào. Thỏa hiệp vì ghét chiến tranh, vì mình là tu sĩ, vì lý do triết lý, vì … hoặc vì bất bạo động, hay vì lòng nhơn từ, nhơn ái…. Nhưng tựu trung, tất cả do không quyết tâm, do thiếu ý chí, do không nắm rõ căn cước, gốc gác và căn bản nhơn sanh của mình. Và có thể thể do yếu đuối, hèn nhát, chủ bạị !
Ngày xưa, dân chúng miền Nam Việt Nam đã lãnh một bài học đầy kinh nghiệm máu và nước mắt do những quan niệm lưng chừng, những đắn đo lưởng lự của dân chúng Mỹ phản chiến đã không giúp chánh phủ Mỹ chu toàn được nhiệm vụ và vai trò của Quốc Gia Mỹ là Bảo Vệ Thế Giới Tự Do.
Ngày xưa, dân chúng miền Nam Việt Nam cũng lãnh bài học đầy kinh nghiệm máu và nước mắt do những lưng chừng lừng khừng, lưởng lự của các chánh phủ của các Quốc gia phía Đồng minh của phe Thế Giới Tự Do không nắm rõ được nhiệm vụ và vai trò là phải be bờ làn sóng đỏ.
Cho nên Việt Nam Cộng Hòa vi` quá tin tưởng vào đồng minh mình nên bị bỏ rơi, bức tử.
Ngày nay, vì những lý do trên, xin các người Việt Tỵ Nạn Chánh Trị Nạn Cộng sản hãy chớ quên căn cước của mình.
Luôn luôn cảnh giác nhớ rằng Việt Cộng và nhà cầm quyền Hán Ngụy đang tung cả chục Con Ngựa Thành Troie.
Từ chiếu khán thường trực về du hí quê hương.Từ mua chuộc chất xám, về nhà làm ăn. Từ du lịch rẽ tiền resorts năm sao đến ngắm sao trên Vịnh Hạ Long. Từ về thăm chợ nổi trên giòng Cửu Long đến những vườn khế ngọt, trái thơm miệt vườn. Từ vọng cổ hoài lang đến Nam ai vọng nguyệt. Tất cả đều là những con Ngựa Thành Troie !
Và nếu không dụ ta về cưởi Ngựa Thành Troie, thì đem, bế con Ngựa qua tận xóm làng người tỵ nạn Việt Nam Hải ngoại Orang County ở Mỹ hay Cabramatta Sydney Úc Châu bằng các ban nhạc, các ca sĩ…
Đường mật, ngọt bùi, nhớ quê, nhớ nước. Lòng người Việt tỵ nạn từ nay nhủn xuống. Uất hận quên cả, hận thù quên luôn. Ngày nay lòng ta mềm xuống, nhủn xuống.
Vì vậy phe ta đành Ba phải. Xá chi cái chữ xót xa chiến đấu, đấu tranh.
Vì muốn tránh tiếng “Quá Khích”, “Hận Thù”, ta đành khi thì nói giả nhơn giả nghĩa Hòa Hợp Hòa Giải.
Phe ta không thể vừa nói: ” Phải Dẹp Bỏ Đảng Cộng sản, vừa nói Hòa Hợp Hòa Giải”
Khi dẹp Đảng Công sản thì chỉ còn người dân với nhau thì Hòa Hợp Hòa Giải Với ai ?
Hết Đảng sản là Hết Đối Tượng để Hòa Hợp Hòa Giài. Vì Vậy
Khi Nghĩ đến, Nói đến Hòa Hợp Hòa Giải là Rước một Con Ngựa Thành Troie.
Cũng như, ngày nay Gọi Ngày Quốc Hận là Ngày Hành Trình Tự Do vậy, là rước một Con Ngựa Thành Troie !
Ngày Hành Trình Tự Do là một quan niệm dễ dãi, lạc quan để dễ quên Ngày Quốc Hận.
Nói như anh bạn Luật sư Tiến sĩ Lưu Nguyễn Đạt: “chẳng khác nào cố tình cử hành hôn lễ chạy-tang cho vài người có hạnh phúc tới bến, trong khi chưa chôn xong ông bà, bố mẹ còn mục nát trên mảnh đất tổ tiên”!
Chúng ta sau 40 năm tỵ nạn, gia đình con cháu thành công nên cho rằng, phải trân trọng Ngày Ra đi Tỵ Nạn và sung sướng Mừng Ngày Hành Trình Tự Do.
Cám ơn và Mừng Canada ra Đạo Luật gì gì đó Nhưng đó là một Con Ngựa Thành Troie.
Mừng Hành Trình Tự Do quên đi Quốc Hận và tại sao không ? Ngày mai nầy sẽ cám ơn Việt cộng đã xâm chiếm miền Nam Việt Nam để ta được Hành Trình Tự Do ? Ai cấm ta nói như vậy ? Ai cấm ta nghĩ như vậy ?
Cái nguy hiểm hơn của “Con Ngựa Thành Troie Hành Trình Tự Do” là hiện nay đang chia rẽ cộng đồng người Việt Tỵ nạn.
Một bên những người bị mắng là quá khích như chúng tôi và bạn bè chúng tôi, tiếp tục ôm lòng uất hận và Ngày Quốc hận để cùng các chiến sĩ dân chủ trong nước quyết một ngày dẹp bỏ Đảng Cộng Sản.
Ngày ấy chúng tôi hân hoan trở về Hành Trình Tự Do Hồi Hương.
Một bên phe những ai cho rằng đã thành công, danh thành công toại, viện lý rằng thôi đất nước Việt Nam nay yên bình, Việt Cộng chiếm là xong rồi, yên ổn rồi, đánh đấm chi nữa !
Hãy cám ơn Canada, cám ơn Mỹ, Pháp…cám ơn cả Việt Cộng ngày nay nhờ vậy ta được “Hành trình đến xứ Tự Do” con cháu nhờ vậy từ nay Bác sĩ, Kỹ sư, nhà cao cửa rộng, làm ăn phát tài ..
Và vì được làm ăn phát tài nên mong được đóng góp với đất nước, viết Kiến nghị, ra Khuyên nhủ, đóng góp với Nhà Cầm quyền Hán Ngụy Hòa Hợp Hòa Giải, anh em một nhà.
Rước những Con Ngựa Thành Troie do địch tạo, hay do ta tạo để được yên ổn, không chóng thì chầy cũng bị Cộng sản xơi tái, nuốt trọn.
Còn nếu mơ rằng vì đưa tay volonteer, tự nguyện về nước đánh giặc Tàu cùng với Việt Cộng, sẽ được trọng dụng, lại càng lầm to !
Vì Việt Cộng là Hán Ngụy, là đồng minh với Tàu Cộng thì làm sao có thể chấp nhận ta về đầu quân chống Tàu được ?
Và cái anh tuyên bố tự nguyện đứng cạnh anh Việt Cộng là một anh làm chuyện rất vô duyên, vô thưởng vô phạt ! Vì cá nhơn anh ấy vốn là một anh sanh năm Nhâm Ngọ 1942 – cùng tuổi với thằng tui – nay trên 7 bó rồi ! Thì sức voi sao ? Mà chiến với đấu. Hay là anh cương ẩu ? Tính xúi trẻ ăn cứt gà ? Thì tội nghiệp con trẻ Việt Nam quá !
Thôi ít hàng bàn với bà con, hãy coi chừng những Con Ngựa Thành Troie.
Nó tuy cũng do địch bày ra, nhưng nó cũng ở tại lòng ta. Ta hay địch chớ để lẫn lộn !
Ta muốn tiếp tục thua thì ta cứ tiếp tục rước vào nhà.
Hồi Nhơn Sơn, Tháng 1 NămTha Hương thứ 41.
Phan Văn Song, TS
One Comment
tong sanjose
Toi van khoe van theo doc bai,2 anh Diem,Danh thi khong ro nghia la 3 a/e tui tui hoi yeu.Mong Anh luon manh… Tong sanjose…