Trần Trung Đạo với Mộng Hoang Tưởng Đại Đồng
Nhân đọc bài viết ” Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ và Mount Everest đang chờ” của Trần Trung Đạo đã không làm tôi thất vọng mà cũng chẳng thấy buồn về Trần Trung Đạo, chỉ cảm thấy thương hại cho con người đang sống tại hải ngoại lại có sự suy nghĩ quá hoang tưởng về một xã hội đại đồng trong khi người dân ở với VC gọi đó là “Thiên Đàng Mù”.
Trong phần đầu TTĐ viết:
“Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ là một người đa tài. Anh sinh ngày 2 tháng 12 năm 1957 tại xã Ân Phú, huyện Vũ Quang, tỉnh Hà Tĩnh). Anh tốt nghiệp tiến sĩ luật học, thạc sĩ văn chương, họa sĩ nhưng được biết đến nhiều nhất như một nhân vật bất đồng chính kiến với nhà nước CSVN. Anh bị bắt ngày vào 5 tháng 11 năm 2010 tại Sài Gòn và bị khởi tố ngày 15 tháng 11 năm 2010 về tội danh quen thuộc của CS “Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam”. Anh bị kết án 7 năm tù. Phiên tòa ngày 2 tháng 8 năm 2013 giữ nguyên bản án. Tuy nhiên, trong lúc đang ở tù, anh Cù Huy Hà Vũ được CS phóng thích và cùng vợ đi thẳng sang Mỹ ngày 7 tháng Tư năm 2014.”
Theo như nhận xét trên của TTĐ thì CHHV là người có tài vì có văn bằng Tiến Sĩ và Thạc sĩ. TTĐ xác định CHHV là một ngừơi bất đồng chính kiến với VC chứ không phải là một nhà phản tĩnh đấu tranh chống CS .
Bất đồng chính kiến theo TTĐ có nghĩa là chỉ không đồng ý nhà nước CSVN một vài điều cai trị nhưng chủ nghĩa CS vẫn còn giá trị trong đầu óc CHHV và tư tưởng của Hồ Chí Minh cũng vẫn được CHHV tôn thờ.
Tiếp theo Trần Trung Đạo viết “Tuy nhiên, trong lúc đang ở tù, anh Cù Huy Hà Vũ được CS phóng thích và cùng vợ đi thẳng sang Mỹ ngày 7 tháng Tư năm 2014.”
Khi Trần Trung Đạo dùng hai chữ “tuy nhiên” đã cho người đọc cái cảm nhận “nhà nước CSVN có một chính sách khoan hồng và có tự do trong chính sách tù đày vì theo TTĐ, CHHV bị tù “tuy nhiên ” VC vẫn cho cả nhà đi Mỹ ngay không làm khó khăn hay xách nhiểu điều gì
Đoạn văn trên theo sự suy diễn của ngừơi đọc cho thấy vô hình chung Trần Trung Đạo đã trở thành một “Văn Nô Nằm Vùng ” qua cung cách hành văn bốc thơm cho CSVN . Hơn nữa TT Đạo lại dùng chữ “được CSVN” chứ không viết là “Bị CSVN”.
Xét về ngôn ngữ phê phán thì người đọc đã thấy “một sợi chỉ hồng” đang xuyên qua lập trường và công tác lý luận của Trần Trung Đạo.
TTĐ đã quên hay cố tình quên khi biết lao tù của CSVN là địa ngục trần gian với 300 ngàn Quân Dân Cán Chính VNCH đã bị sĩ nhục, chà đạp nhân phẫm để biến họ thành những súc vật trên bản năng kiếm sống để sinh tồn.
Ấy vậy mà qua ngòi bút của TTĐ khi nói về tù đày của CHHV trong lao tù CSVN thì cái hỏa lò kia chỉ để sưởi ấm tù nhân chứ không phải đang tâm đốt cháy tù nhân thành tro bụi
Xin quí vị đừng cho rằng tôi đang vạch lá tìm sâu mà chính TT Đạo đã thể hiện chữ và nghĩa qua bài viết này trên một bút pháp có “chỉ đạo”.
Lại một sự “bốc phét” khác mà người Huế thường nói là phách tấu phách tá khi Trần Trung Đạo viết . Trích :”Ngoài nước, Cù Huy Hà Vũ đứng hàng đầu trong danh sách tù nhân mà các tổ chức nhân quyền dùng để gây áp lực cho CSVN”.
CSVN cũng nghĩ như TTĐ có nghĩa là cho một người có tài như CHHV qua Mỹ để thảo luận về vấn đề “giải toả cấm vận vũ khí cho VC ” chứ CHHV có cái gì để Mỹ phải đem ra làm con bài thảo luận trong khi trên thực tế NHÂN QUYỀN ĐỐI VỚI CON BUÔN CHÍNH TRỊ KHÔNG PHẢI LÀ MỘT MÓN HÀNG ĐẮT GIÁ . Trần Trung Đạo có thấy cái lý luận tào lao của mình chưa ? Mỹ xem trọng nhân quyền thì tại sao chúng lại bỏ 300000 đồng minh của chúng và dân chúng Nam VN chết trong lao tù cs và chết trên đường vượt thoát tìm tự do??
Chẳng qua là CSVN muốn người “có tài” và “Con giòng cháu giống Xã Hội Chủ Nghĩa” như Cù Huy Hà Vũ qua Mỹ cấu kết với bọn chính khách Cây Me tại đây thổi ống thù đủ cho CHHV lên làm người đại diện cho dân tỵ nạn cs tại hải ngoại nói nôm na là muốn dàn dựng cho CHHV về làm Tông Tông ở VN nhưng chỉ mới thai nghén chưa đấy tháng và đã bị sẩy thai ngay . TTĐ có hiểu vì sao không ? Vì văn nô và tay sai của VC đã không đủ tài năng và kế hoạch để điều hướng Tập Thể Người Việt Tỵ nạn cs tại đây Vì thế mà TTĐ đã miệt mài ráng gân cổ lên ca bài Ánh Sáng Điếu Cày Anh Hùng Dân Tộc và người lãnh tụ đứng hàng đầu tài ba lỗi lạc Cu Huy Hà Vũ.
Trần Trung Đạo có nhìn ra thái độ miệt thị của mình đối với sự hiểu biết của Ngừơi Việt Ty nạn CS tại đây chưa?
Tiếp đến TTĐ đề cập đến phương thức đấu tranh cũa CHHV xét ra không có gì để phê phán vì theo TTĐ, CHHV chỉ đấu tranh trong lòng chế độ “nghĩa là chấp nhận và dựa trên hiến pháp CS, luật pháp CS.” Như vậy theo Hiến pháp của CSVN thì Đảng CSVN có quyền độc tôn thống lãnh cai trị dân tộc VN. Nếu CHHV đấu tranh dựa trên Hiếp Pháp của CSVN tức nhiên phải chấp nhận sự độc tôn thống lãnh cai trị dân tộc VN, lấy tư tưởng Hồ Chí Minh làm chủ đạo và lấy Cờ Đỏ Sao Vàng làm quốc kỳ thì xin hỏi TTĐ? CHHV đang đấu tranh cái gì vậy?
Hơn nữa một khi CHHV chỉ đấu tranh dựa trên Hiến pháp của VC thì CHHV phải chấp nhận Nhà Nước VC phải thi hành chỉ thị của Đảng. Đảng làm ra luật thì ở đây làm gì có cơ quan Quốc Hội mà bảo vệ cho ngừơi dân. Ấy thế mà nhà đấu tranh CHHV vẫn ra ứng cử vào Quốc Hội. Một ngừơi tài như CHHV theo TTĐ mà không thấy rõ nguyên tắc căn bản của Pháp Quyền là gì ? thì đấu tranh cái gì vậy?
Nhưng TTĐ trên công tác lý luận bốc thơm cho CHHV thì cứ tiếp tục “nổ” nhưng ngòi đạn đã bị tịt ngay từ khi châm ngòi.
Trong phần Hậu Thuẩn Đấu Tranh TTĐ đã chửi xéo tập thể Người Việt tỵ nạn ở hải ngoại như sau:
“Người Việt hải ngoại không phải bao giờ cũng bằng mặt, bằng lòng với nhau nhưng có một lập trường dứt khoát giống nhau đối với chế độ CS như một điều kiện tiền đề, không có chuyện “tuy nhiên”, “lẽ ra” hay “nói gì thì nói” nào cả.”
Đọc xong câu này chúng ta nghe TTĐ chửi Người Việt tỵ nạn ở hải ngoại là cố chấp không biết phân biệt phải, trái không nghe, không chấp nhận, bảo thủ, cực đoan vân vân và vân vân. Chửi sướng thôi ha Trần Trung Đao.
Nhưng có một điều TTĐ không dám nói là bởi họ có lâp trường chống Cộng rõ ràng, một khi có lập trường chống Cộng rõ ràng thì họ có đường lối minh bạch do đó họ không điều kiện tiền đề, không có chuyện “tuy nhiên”, “lẽ ra” hay “nói gì thì nói”. Chính vì họ rõ ràng lằn ranh Quốc/Cộng vì thế bọn Việt gian khó lòng tuyên truyền mới đâm ra chửi họ? Phải không TTĐ?
Bây giờ xin quí vị nghe TTĐ đang lấy chân trái đá chân phải nè.
TTĐ viết : ” – Lý luận đấu tranh: Anh Cù Huy Hà Vũ không phải là nhà tư tưởng hay nhà lý luận. Hầu hết các hoạt động của anh chỉ mang tính chiến thuật, ngắn hạn, gây khó khăn cho chế độ nhưng không tấn công vào nền tảng của ý thức hệ Mác Lê”
Trần Trung Đạo mở đầu cho CHHV là một người tài nhưng dưới đây lại bảo CHHV không phải là nhà tư tưởng hay nhà lý luận. Không phải là một nhà tư tưởng thì CHHV có tài gì? Một ngừơi có tài là một người phải có óc sáng tạo và có tư tưởng để kiến trúc sự sáng tạo của mình. CHHV không có óc sáng tạo thì làm sao mà gọi là có tài?
Thứ hai một khi làm một nhà đấu tranh thì phải có tài lý luận để thu phục nhân tâm quãng bá tư tưởng đấu tranh của mình. Hơn nữa CHHV tốt nghiệp tiến sĩ luật học mà không phải một nhà lý luận thì NGỌNG mất tiêu rồi lấy đâu mà làm thợ điện cho có power??
Hơn nữa TTĐ lại hãnh diện cho CHHV là người tài “nhưng không tấn công vào nền tảng của ý thức hệ Mác Lê ” Như vậy CHHV đang đấu tranh tạch đùng du kích để mang cái mác đấu tranh ra hải ngoại để cầm đầu hải ngoại chứ CHHV không tấn công vào chủ nghĩa CS Mác Lê.
Như vậy có nghĩa là gì thưa quí vị. Có phải TTĐ xác định CHHV vẫn là một tên CS chuyên chính hay không? Mô Phật bốc thơm CHHV kiểu này là chôn CHHV không cần một nắm đất. Hay là TTĐ cho biết trước là CHHV vẫn là một tên CS chuyên chính mà quí vị đang ủng hộ thì chính quí vị đang ủng hộ nhà nước CSVN đấy . Như vậy thì hải ngoại đâu có phải là tiền đồn chống Cộng mà là mãnh đất nối dài của nhà nước ta ? Vậy có phải TTĐ đang tuyên truyền cho CSVN?
Chữ và nghĩa là vậy . Tất cà cuộc tranh luận đều khởi nguồn từ đó chỉ từ một chữ. Chữ là nghĩa mà nghĩa thì có nhiều nghĩa, mỗi nghĩa cưu mang nhiều trình độ khác nhau .
Con ngươi cũng vậy chỉ khác nhau ở chỗ là còn chính mình hay đã mất chính mình. Còn Mình với mình thì còn biết mình đang ở đâu không cần phải kiếm tìm Còn kẽ khi đã mất chính mình không biết mình lạc lỏng ổ xó xỉnh nào thì thường hay nói sảng nói mê .
Trên tình quen biết cũ tôi hy vọng TTĐ sẽ tìm lại được chính mình khi mang hoang tưởng đang trải lá dâu cho tằm ăn nhưng thưc tế là con tằm đã biến thành con nhộng trong kén từ lâu rồi. Chỉ hoài công thôi.
Tôn Nữ Hoàng Hoa
1/7/2015
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ và Mount Everest đang chờ
Trần Trung Đạo (Danlambao) – Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ là một người đa tài. Anh sinh ngày 2 tháng 12 năm 1957 tại xã Ân Phú, huyện Vũ Quang, tỉnh Hà Tĩnh). Anh tốt nghiệp tiến sĩ luật học, thạc sĩ văn chương, họa sĩ nhưng được biết đến nhiều nhất như một nhân vật bất đồng chính kiến với nhà nước CSVN. Anh bị bắt ngày vào 5 tháng 11 năm 2010 tại Sài Gòn và bị khởi tố ngày 15 tháng 11 năm 2010 về tội danh quen thuộc của CS “Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam”. Anh bị kết án 7 năm tù. Phiên tòa ngày 2 tháng 8 năm 2013 giữ nguyên bản án. Tuy nhiên, trong lúc đang ở tù, anh Cù Huy Hà Vũ được CS phóng thích và cùng vợ đi thẳng sang Mỹ ngày 7 tháng Tư năm 2014.
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ ra khỏi nhà tù CS là một tin vui chung cho phong trào dân chủ Việt Nam. Cuộc vận động và tranh đấu thay mặt anh đã diễn ra không ngừng trên mọi lãnh vực, mọi bình diện, mọi phương tiện, mọi giới và mọi tầm vóc đã có hiệu quả. Trong nước Cù Huy Hà Vũ đã trở thành niềm thôi thúc của tuổi trẻ dấn thân. Ngoài nước, Cù Huy Hà Vũ đứng hàng đầu trong danh sách tù nhân mà các tổ chức nhân quyền dùng để gây áp lực cho CSVN. Phần lớn các nhà phân tích và đồng bào quan tâm đều nghĩ CSVN phải trả tự do cho anh sớm. Và họ đoán đúng. Tuy nhiên thay vì trở về với bạn bè cùng tranh đấu, với công cuộc vận động dân chủ đang quá cần anh, với phong trào bảo vệ Hoàng Sa Trường Sa mà anh từng gắn bó, anh được đưa từ nhà tù sang Mỹ ngay là một tin làm nhiều người ngạc nhiên. Không ít người thất vọng, lo lắng và ngay cả buồn phiền.
Lần nữa, chọn lựa đi hay ở là chọn lựa cá nhân. Nếu anh chọn ra đi để chửa bịnh và được sống bình an sau những năm tháng dài đấu tranh mệt mỏi ở Việt Nam thì đó là chọn lựa riêng tư. Mỗi người trong thế giới này có quyền chọn lựa một cách sống riêng cho mình và gia đình mình. Quyết định đó phải được tôn trọng. Đất nước Việt Nam là của 90 triệu người chứ không phải chỉ của một mình Cù Huy Hà Vũ. Và đừng quên, phong trào dân chủ từ thập niên 1990 đến nay có những lãnh tụ đấu tranh tưởng chừng như “gươm đàn nửa gánh, non sông một chèo” đã tự biến mất đi không để lại một dấu vết gì. Thỏa hiệp, đầu hàng, mệt mỏi hay dù gì cũng không ai trách và sau một thời gian sẽ không còn ai nhắc. Cuộc vận động dân chủ như một
chuyến tàu, tại mỗi sân ga, có người bước xuống nhưng cũng có người khác bước lên. Lịch sử đã, đang và sẽ diễn ra như thế.
Nhưng nếu anh Cù Huy Hà Vũ chọn ra nước ngoài để vừa được bình an vừa tiếp tục con đường tranh đấu như phương cách anh đã làm trong nước thì đó sẽ là một chọn lựa vô cùng khó khăn để thực hiện:
– Phương pháp đấu tranh: Từ trước đến nay, anh Cù Huy Hà Vũ chọn phương pháp đấu tranh trong vòng cơ chế, nghĩa là chấp nhận và dựa trên hiến pháp CS, luật pháp CS. Anh từng ứng cử vào chức vụ Bộ trưởng Thông Tin, tranh cử Đại biểu Quốc Hôi. Anh từng kiện Ủy Ban Nhân Dân tỉnh Thừa Thiên, kiện cả Thủ tướng CS Nguyễn Tấn Dũng, đòi hỏi phải thay đổi hiến pháp. Nói chung, anh tìm mọi kẽ hở của chế độ để tấn công, nhưng những kẽ hở đó đã được đóng lại cùng lúc với cánh cửa máy bay. Điều kiện đầu tiên để đấu tranh trong vòng cơ chế là phải có mặt. Không gian đấu tranh chính trị như thế không tồn tại ở hải ngoại. Ở Mỹ không có “gậy ông” để anh “đập lưng ông”. Lịch sử đấu tranh giành độc lập cho Việt Nam trong thời kỳ Pháp thuộc có rất nhiều người đã đấu tranh trong vòng cơ chế thực dân như Bác sĩ Nguyễn Văn Thinh, nhà báo Nguyễn Phan Long, kỹ sư Bùi Quang Chiêu, nhà văn Diệp Văn Kỳ v.v… và đã giúp tạo nền móng vững chắc cho chế độ dân chủ tại miền Nam Việt Nam từ 1954 đến 1975 nhưng họ đều trực diện một mất một còn với chế độ thực dân tại Việt Nam.
– Hậu thuẫn đấu tranh: Anh Cù Huy Hà Vũ vận dụng tích cực các mối quan hệ cá nhân, gia đình, môi trường xã hội mà anh xuất phát để làm điểm tựa đấu tranh. Những điều kiện đó thuận lợi bao nhiêu ở trong nước sẽ bất lợi bấy nhiêu ở hải ngoại. Giả thiết rằng điểm hẹn cuối cùng trong hành trình tranh đấu của anh Cù Huy Hà Vũ cũng là một nước Việt Nam tự do dân chủ như phần lớn người Việt trong và ngoài nước đang tranh đấu, điểm khởi hành của anh phát xuất từ trong lòng chế độ CS và vì thế không đi cùng một ngã với đại đa số người Việt hải ngoại. Người Việt hải ngoại không phải bao giờ cũng bằng mặt, bằng lòng với nhau nhưng có một lập trường dứt khoát giống nhau đối với chế độ CS như một điều kiện tiền đề, không có chuyện “tuy nhiên”, “lẽ ra” hay “nói gì thì nói” nào cả.
– Lý luận đấu tranh: Anh Cù Huy Hà Vũ không phải là nhà tư tưởng hay nhà lý luận. Hầu hết các hoạt động của anh chỉ mang tính chiến thuật, ngắn hạn, gây khó khăn cho chế độ nhưng không tấn công vào nền tảng của ý thức hệ Mác Lê và các nguyên nhân dẫn đến một đất nước điêu tàn, nghèo đói, phân hóa như hôm nay. Có thể đó phương cách đấu tranh anh nghĩ là thích hợp nhưng trong điều kiện hải ngoại những chiến thuật như thế không hiệu quả và cũng không thuyết phục được bao nhiêu người. Tham nhũng tại Việt có tính đảng và sinh sôi nảy nở tốt tươi dưới bóng cây cổ thụ quyền lực của đảng, do đó, đánh tham nhũng mà tránh đánh vào đảng CS cũng chẳng khác gì đánh vào chiếc bóng đen mà để yên cho kẻ trộm dọn nhà mình.
Anh Cù Huy Hà Vũ có thể nói đã một mình đã tạo nên một phong trào đấu tranh đầy sinh động. Các nhà chiến lược và lý luận có thể không đánh giá anh cao nhưng cách đấu tranh của anh lại dễ gây phong trào quần chúng và gây khó cho lãnh đạo CS. Nhiều bạn trẻ đã khóc, đã xuống đường, đã bị tù vì anh khi anh bị chế độ CS hạ nhục. Nhiều cụ già đã thương quý anh như con, như cháu khi anh bị lao tù. Ngoài việc can đảm, gan dạ, với tuổi trung niên, anh là chất keo nối kết các tầng lớp xã hội. Quốc tế nhìn anh như một lãnh tụ đấu tranh nổi bật của giai đoạn này và luôn dùng để gây áp lực nhân quyền với chế độ. Nhưng chất keo đó chỉ còn là những giọt nước mưa rớt rơi trên mặt phi đạo khi chuyến bay mang anh đi vừa cất cánh. Nụ cười và dấu V chiến thắng của anh đưa lên khi ra khỏi phi trường Dulles ở Washington DC có thể chỉ để xã giao với người đang cầm máy ảnh nhưng làm đắng cay cho bao nhiêu đồng bào, anh em đang kỳ vọng ở nơi anh.
Lịch sử cũng từng chứng minh không phải đi là hết.
Rất nhiều chính khách đối lập lưu vong hay tự lưu vong ở nước ngoài sau đó đã trở về và thành công trong việc lãnh đạo quốc gia như Benazir Bhutto, Kim Đại Trọng ở Á Châu, Jacob Zuma, Moncef Marzouki của Phi Châu và nhiều người khác.
Nhiều độc giả đã biết trường hợp Kim Đại Trọng của Nam Hàn và Benazir Bhutto của Parkistan, xin giới thiệu trường hợp của Tổng thống Tunisia Moncef Marzouki mới đây. Sau khi tốt nghiệp bác sĩ tại đại học Strasbourg, Pháp, Bác sĩ Moncef Marzouki trở lại Tunisia và thành lập Trung Tâm Y Tế Cộng Đồng để ngăn chận lạm dụng thiếu nhi. Bác sĩ Moncef Marzouki không có tham vọng chính trị nhưng trước việc nhà độc tài Ben Ali trấn áp một cách dã man các thành phần đối lập, ông đã đứng ra thành lập Ủy Ban Quốc Gia Bảo Vệ Tù Nhân Lương Tâm (the National Committee for the Defense of Prisoners of Conscience). Ông bị tù nhiều lần trước khi lưu vong sang Pháp. Tại Pháp, ông tiếp tục lãnh đạo Nghị Hội Vì Nền Cộng Hòa (Congrès pour la République) gọi tắt là CPR. Nghị Hội Vì NềnCộng Hòa quy tụ một tập thể trí thức thuộc nhiều tôn giáo, thành phần xã hội, hữu và tả, Arab và không Arab nhưng theo đuổi một mục tiêu tối hậu là thành lập một chế độ Cộng Hòa đầu tiên tại Tunisia bao gồm tự do ngôn luận, tự do hội hộp, tự do bầu cử và ứng cử. CPR đòi hỏi một hiến pháp mới đặt cơ sở trên các nguyên tắc của chế độ Cộng Hòa. Sau khi nhà độc tài Ben Ali bị lật đổ, Moncef Marzouki trở về Tunisia để tham gia cuộc bầu cử quốc hội và được chọn làm Tổng thống của Tunisia ngày 12 tháng 12 năm 2011. Trả lời báo chí, Moncef Marzouki phát biểu về nhiệm vụ chính của ông ta “Khi một đất nước phải trải qua 50 năm độc tài, nhiệm vụ chính của tôi là ngăn chận độc tài tái diễn”.
Còn hơi sớm để đánh giá, nhận xét về việc anh Cù Huy Hà Vũ ra đi bởi vì có thể có nhiều yếu tố về phía Mỹ, phía CSVN và cả cá nhân anh vẫn chưa được biết, chưa được tiết lộ, chưa được tỏ bày. Những điểm người viết trình bày không có ý phê bình, chỉ trích nhưng chỉ muốn nêu ra một cách thẳng thắn về những hoàn cảnh và tình huống mà anh Cù Huy Hà Vũ có thể sẽ phải đương đầu trong những ngày tháng tới. Nếu anh chỉ muốn có cuộc sống bình an, đọc sách, họa, nghiên cứu luật sẽ không có gì để nói nhưng nếu anh tiếp tục dấn thân trên đường đấu tranh như đã từng làm thì trước mặt là đỉnh Everest đang đợi chờ anh.
Một góp ý chung cho tất cả những người ra đi, dù ra đi bằng ghe như kẻ viết bài này hay bằng máy bay như các lãnh tụ đấu tranh: Xa đất nước là một bất hạnh và ra đi, dù viện dẫn bất cứ một lý do gì, cũng có lỗi với quê hương.
Trần Trung Đạo
danlambaovn.blogspot.com