Người có học, có chuyên nghiệp; thân nhân gia đình, con cháu cán bộ đảng viên có quyền, có tiền; những nhà giàu nhờ ‘ăn theo CS’; doanh nhân mang hàng triệu Đô la đi nhập cư đầu tư; phụ nữ gần sanh chạy chọt qua Mỹ sanh; thường dân được gia đình bảo lãnh hay có dịp nhập cư lậu; học sinh du học để mẹ được theo làm bão mẫu, v.v. và v.v. — đang hàng hàng lớp chào Trung Cộng bằng chân, tạo thành phong trào bỏ nước ra đi. Tổng hợp tin tức cho thấy do một số nguyên do như sau.
Năm năm 2011, đã có 150,000 người đa số là giàu và có trình độ cao rời Trung Quốc. Hoa Kỳ, Canada, Úc hay New Zealand là miền đất hứa họ cố đến.
Hai là Mỹ đang lập vòng bao vây kinh tế TC.Tin mới nhứt Tổng Thống Obama cam kết hoàn tất hiệp định TPP gồm 12 nước hai bên bờ đông và tây của Thái Bình Dương nhưng không có TC trong năm nay. Ô. Obama cam kết điều này với Thủ Tướng Nhật Bản Shinzo Abe, một đồng minh thân cận nhứt của Mỹ, một đệ tam siêu cường thế giới, hôm Thứ Sáu 6/9/13, bên lề hội nghị thượng đỉnh G-20 ở thành phố Saint Petersburg của Nga. Nhựt là nước chào TC bằng chân sang Miến Điện, VN, Nam Dương tổ chức sản xuất kinh doanh sau vụ TC tranh chấp khuấy rối đảo Senkaku và biểu tình toàn quốc bài Nhựt.
Bên cạnh Hoa Kỳ, nước chủ động, nhóm Đối Tác Xuyên Thái Bình Dương bây giờ gồm có: Úc, Brunei, Chile, Malaysia, New Zealand, Peru, Singapore và Việt Nam.Việt Nam là nước duy nhứt theo chế độ CS là thành viên của TPP. Trung Cộng hòan tòan không có mặt, bị gạt ra ngoài.
Ba là Mỹ đã hoàn thành vòng bao vậy chính trị, quân sự đối với TC. Dù đang chuẩn bị can thiệp bằng quân sự đối với Syria, Mỹ đã điều 6 trên 11 hàng không mẫu hạm chuyển 60% hải lực sang Thái Bình Dương, tái phối trí quân Mỹ ở Okinawa, lần đầu tiên đổ quân thường trú ở Úc, dàn xếp sữ dụng các căn cứ tiếp liệu thuận lợi cho Mỹ như tăng quân Mỹ ở Phi luật tân và tái sử dụng lại căn cứ hải quân chiến lược ở Vịnh Subic thời Chiến Tranh Lạnh.
Tháng Tư năm 2012, Bộ Quốc Phòng Mỹ lập một cơ quan tình báo mới chuyên trách chánh yếu về Trung Cộng. Đó là cơ quan tình báo mật của quân đội Mỹ (Defense clandestine service, DCS). Cơ quan này kết họp làm việc với CIA với nhiệm vụ như gián điệp.
Bộ Quốc Phòng và Tổng Tham Mưu Mỹ cũng đã tái phối trí Thủy Quân Lục Chiến ở Á châu để đáp ứng nhu cầu chiến lược, chiến thuật mới, mà mục tiêu là tấn công và phòng ngự TC. Điều 9000 Thủy Quân Lục Chiến từ Okinawa qua Guam 5000 người, qua Úc 2500 người và qua Hawai khỏang vài ngàn để làm lực lượng tiếp ứng, giữ lại tại Okinawa 10,000 người.
Mỗi nơi phụ trách một vùng chiến thuật ở Á châu Thái bình dương, xung quanh TC. Các đơn vị Thủy quân lục chiến đồn trú tại Okinawa sẽ phụ trách khu vực bán đảo Triều Tiên và biển Hoa Đông; lực lượng ở Guam, vùng Tây Thái Bình Dương; lực lượng ở Darwin, miền Bắc Úc khu vực Biển Đông và Ấn Độ Dương và Thủy quân lục chiến đặt ở Hawaii, trừ bị,tiếp ứng.
Ngoại trưởng Nhật Koichiro Gemba tuyên bố với báo chí rằng thỏa thuận này «là tất yếu phản ánh một thực tế trong khu vực trong bối cảnh Trung Quốc gia tăng sức mạnh». Nhựt đóng góp khoảng 8,6 tỷ đôla để chia xẻ với Mỹ việc điều động này.
Mỹ cũng đã được sự đồng ý của Úc cho phép hàng không mẫu hạm, các tàu lặn nguyên tử Mỹ ghé thành phố Perth phía tây của Úc để tiếp tế, nghỉ ngơi, như một căn cứ an tòan hải ngọai của Mỹ.
Úc cũng đồng ý cho Mỹ sử dụng quần đảo Cocos, một nhóm đảo san hô của Úc nằm trong Ấn Độ Dương và ở phía tây bắc của Australia, làm nơi xuất phát cho các máy bay dọ thám không người lái của Mỹ. Theo tin của AFP, quần đảo Cocos của Úc sẽ thay thế cho căn cứ Diego Garcia của Mỹ tại Ấn Độ Dương. Chính Đại sứ Mỹ tại Úc Jeffrey Bleich nhận định là từ căn cứ Darwin ở miền Bắc nước Úc, có thể đi thẳng ra Thái Bình Dương, Ấn Độ Dương, Biển Đông Timor và tất cả các tuyến đường thương mại xung quanh. Điều này tạo một lợi thế mạnh và lớn cho Mỹ trên Thái bình Dương. Mỹ có thể dễ dàng tung quân ra xa một cách nhanh chóng.
Sau cùng qua thế giới sử người ta thấy Mỹ rất dè dặt, cẩn trọng trong việc tham gia các cuộc xung đột có tính quốc tế nên thường can dự vào rất chậm. Nhưng đã tham gia thì dồn mọi nỗ lực, huy động mọi tài nguyên nhân tài vật lực, chỉ có thắng chớ không có thua như trong Thế Chiến 1, 2 và Chiến tranh Lạnh.
TC đã làm một sai lầm chiến lược khi tỏ ra là một nước lớn, muốn giành thế hải thượng trên Thái bình Dương với Mỹ. Chánh quyền Mỹ, bất phân đảng phái, hành pháp, lập pháp và nhân dân Mỹ đã thấy mối nguy của TC. Đến đổi chỉ đồng phục của phái đòan lực sĩ Mỹ mặc đi dự Olympic mà “made in China”, quí vị dân biểu nghị sĩ đã phẫn nộ, đòi đốt bỏ. TC hãy coi chừng, không yên thân, im tiếng với Mỹ để tăng gia kinh tế như Ô. Đạng tiểu Bình dặn dò những người hậu bối đang cầm quyền Đảng Nhà Nước TC đâu.