Vụ Án Cù Huy Hà Vũ
Trần Lâm: ‘Vụ Cù Huy Hà Vũ khó xử’
Bản chất những việc làm vừa qua của Cù Huy Hà Vũ
Bài viết này mới được truongton (đại diện cho những người sắp xét xử TS CHHV tới đây?) gửi lên lên diễn đàn. Xin đăng lại để những ai quan tâm tiện tham khảo.
Từ mấy ngày gần đây, khi biết tin Tòa án Hà Nội sắp mở phiên tòa hình sự sơ thẩm xét xử Cù Huy Hà Vũ (CHHV) về tội “Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam” theo điều 88, khoản 1, điểm c Bộ luật Hình sự, một số phần tử cơ hội, một số tổ chức thù địch ở nước ngoài hùa nhau bám vào sự kiện này để tìm cách liên hệ với người nhà CHHV, bám sát phỏng vấn các luật sư bảo vệ quyền lợi cho CHHV, kích động, tung tin, hô hào ủng hộ CHHV, ca ngợi Vũ trên một số trang mạng internet nhằm chống lại việc Tòa án xét xử Vũ, xuyên tạc và lu loa bằng những luận điệu cũ rích rằng “Việt Nam vi phạm nhân quyền”, “ Hành vi của CHHV là hợp pháp”, … làm cho CHHV ngày càng thêm bảo thủ và một số thân của Vũ tiếp tục có những hành động xa rời thực tế.
Trong một lá đơn của CHHV viết gần đây tại trại tạm giam gửi Tòa án Hà Nội, CHHV đưa ra một yêu cầu khá bất ngờ là muốn được Tòa án tối cao xét xử sơ thẩm, không hiểu CHHV không hiểu pháp luật tố tụng Việt Nam hay cố tình tỏ ra ngây ngô? Tuy nhiên, chính yêu cầu này đã bộc lộ mâu thuẫn trong tư duy của CHHV, bởi vì CHHV luôn cho mình là người “đấu tranh cho công bằng, dân chủ”, nhưng CHHV không biết rằng chính một trong các lý do đảm bảo công bằng, dân chủ mà pháp luật tố tụng Việt Nam đã bỏ thẩm quyền xét xử sơ thẩm đồng thời chung thẩm của Tòa án tối cao từ khá lâu rồi. Việc Tòa án Hà Nội xét xử sơ thẩm đối với CHHV là đúng thẩm quyền tố tụng, sau khi xét xử, nếu CHHV không đồng ý với bản án sơ thẩm, CHHV có quyền kháng cáo trong thời hạn 15 ngày để Tòa án tối cao xét xử phúc thẩm. Chẳng lẽ những quy định về thủ tục tố tụng cơ bản như vậy mà vợ CHHV – LS. Nguyễn Thị Dương Hà chưa nói với CHHV hay sao? Thực ra, với CHHV, ý thức không cần hiểu và thực hiện theo pháp luật đã thể hiện ở chính các hành vi tự do tuyên truyền không theo quy định của pháp luật về các quan điểm sai trái, viết bài, trả lời phỏng vấn, lưu giữ, tàng trữ các tài liệu có nội dung chống Nhà nước Cộng hòa XHCNVN.
Trước khi đề cập đến các quy định của pháp luật Việt Nam, cần phải nhắc lại các quy định quốc tế về quyền dân sự và chính trị tại khoản 2 và khoản 3 điều 19 Công ước quốc tế (Được Đại Hội đồng LHQ thông qua theo nghị quyết số 2200 (XXI) ngày 16/12/1966) mà Việt Nam gia nhập ngày 24/9/1982 rằng: “Mọi người đều có quyền tự do phát biểu quan điểm; quyền này bao gồm quyền tự do tìm kiếm, tiếp nhận, và phổ biến mọi tin tức và ý kiến bằng truyền khẩu, bút tự hay ấn phẩm, dưới hình thức nghệ thuật, hay bằng mọi phương tiện truyền thông khác, không kể biên giới quốc gia. Nhưng việc hành sử quyền tự do phát biểu quan điểm đó đòi hỏi phải có những bổn phận và trách nhiệm đặc biệt và bị giới hạn bởi pháp luật vì nhu cầu: a. Tôn trọng những quyền tự do và thanh danh của người khác. b. Bảo vệ an ninh quốc gia, trật tự công cộng, sức khỏe công cộng hay đạo lý”.
Việt Nam đã thực hiện đúng các quy định pháp luật quốc tế nêu trên. Điều 69 Hiến pháp quy định: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật”. Các quy định cụ thể trong các luật Báo chí (điều 10), luật Xuất bản (điều 10)… trong các Nghị định của Chính phủ, như Nghị định 97 ngày 28/8/2008 của Chính phủ về quản lý, cung cấp, sử dụng dịch vụ Internet và thông tin điện tử trên internet. Trong đó có quy định tại điểm a, khoản 1, điều 6 về các hành vi bị nghiêm cấm “1. Lợi dụng Internet nhằm mục đích: a) Chống lại nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam…”
Căn cứ các quy định nêu trên, các hành vi của CHHV như viết bài, trả lời phỏng vấn Đài tiếng nói Hoa Kỳ (VOA), đài Châu Á tự do (RFA) với nội dung kêu gọi đa nguyên, đa đảng, đòi xoá bỏ điều 4 Hiến pháp;… CHHV còn tự viết nội dung các bài trả lời phỏng vấn và lưu vào máy tính xách tay, lưu giữ ở nhà và công khai đưa lên mạng Internet là hành vi chủ quan của CHHV nhằm tuyên truyền rộng rãi các quan điểm, phát biểu, bài viết có nội dung bị pháp luật nghiêm cấm, gây tác động đến xã hội (Sở TTTT kiến nghị, báo chí viết bài phản ứng (QĐND), gây dư luận nhiều chiều trong xã hội, gây bức xúc trong nhân dân, làm ảnh hưởng xấu đến việc bảo vệ an ninh quốc gia (các thế lực thù địch, phản động, cơ hội lợi dụng, kích động, hô hào nhân dân tụ tập, biểu tình chống phá Nhà nước CHXHCNVN).
Được các phần tử cơ hội từ nước ngoài tung hô, kích động, vợ chồng CHHV đã nhờ em gái là Cù Thị Xuân Bích gửi đơn khiếu nại ra Hội đồng Nhân quyền LHQ (Uỷ ban Nhân quyền) hy vọng tổ chức quốc tế này can thiệp. Chắc chắn, việc làm này của Cù Thị Xuân Bích là do sự xúi bảy, kích động cuả một số phần tử cơ hội từ nước ngoài mà không biết rằng việc làm này không thể đem lại kết quả. Vì theo quy định tại Điều 1 “Nghị định thư không bắt buộc thứ nhất” của Công ước quốc tế về các quyền dân sự, chính trị (mà Việt Nam không phải là thành viên của Nghị định thư này: “Một quốc gia thành viên của Công ước mà trở thành thành viên của nghị định thư này thừa nhận thẩm quyền của Uỷ ban Nhân quyền được nhận và xem xét, xử lý những thông tin từ các cá nhân, những người mà tuyên bố rằng, họ là nạn nhân của những hành động vi phạm của các quốc gia thành viên với bất kỳ một quyền con người nào đã được ghi nhận trong Công ước. Uỷ ban sẽ không nhận xem xét những khiếu nại như vậy nếu chúng liên quan đến hành vi của những quốc gia thành viên của Công ước nhưng chưa phải là quốc gia thành viên của Nghị định này”.
Các quan điểm trả lời phỏng vấn, các tài liệu của CHHV có nội dung đòi xóa bỏ điều 4 Hiến pháp, xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với đất nước và xã hội,…là những hành vi vi phạm pháp luật. Hiến pháp của nước ta là đạo luật cơ bản được Quốc hội thông qua, tại Điều 4, Hiến pháp quy định về sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với Nhà nước và xã hội là ý nguyện của toàn dân.
Nếu CHHV cho rằng những ý kiến đi ngược lại lợi ích dân tộc của mình là sự góp ý với Nhà nước cũng có thể trình bày với các cơ quan chức năng theo quy định của pháp luật chứ không phải tự do phát biểu trả lời phỏng vấn với báo chí nước ngoài và viết bài đưa lên mạng internet một cách đầy tức tối.
Là một trí thức sinh ra và lớn lên trên đất nước Việt Nam, CHHV phải hiểu rằng, thắng lợi của công cuộc đổi mới hơn 20 năm qua do Đảng ta khởi xướng và lãnh đạo, được nhân dân ghi nhận, đồng tình. Đến nay, tuy còn không ít khó khăn, nhất là ảnh hưởng tiêu cực của cuộc khủng hoảng kinh tế-tài chính toàn cầu, nhưng bước đầu chúng ta đã kiềm chế được lạm phát, bảo đảm an sinh xã hội, kinh tế tiếp tục phát triển tăng trưởng, đời sống đại bộ phận nhân dân được cải thiện; chính trị ổn định; quan hệ đối ngoại mở rộng. Nước ta đang trong thời kỳ đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa, chủ động và tích cực hội nhập kinh tế khu vực và thế giới. Đó là xu hướng chủ đạo trong quá trình phát triển của đất nước. Không có Đảng Cộng sản lãnh đạo, sẽ không có thành tựu vĩ đại đó.
Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân ta, là sự lựa chọn đúng đắn của Đảng Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh, phù hợp với xu thế phát triển của lịch sử. Xã hội xã hội chủ nghĩa mà nhân dân ta xây dựng là một xã hội: Dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh; do nhân dân làm chủ; có nền kinh tế phát triển cao dựa trên lực lượng sản xuất hiện đại và chế độ công hữu về các tư liệu sản xuất chủ yếu; có nền văn hoá tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc; con người có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện; các dân tộc trong cộng đồng Việt Nam bình đẳng, đoàn kết, tôn trọng và giúp nhau cùng phát triển; có Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân do Đảng Cộng sản lãnh đạo; có quan hệ hữu nghị và hợp tác với nhân dân các nước trên thế giới.
Toàn thể dân tộc Việt Nam đoàn kết xây dựng đất nước đi lên theo con đường Chủ nghĩa xã hội dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam thuộc về quyền tự quyết của dân tộc Việt Nam. Việc lấy tên Nhà nước CHXHCNVN, quốc huy, quốc hiệu, quốc ca, quốc kỳ của Nhà nước ta được Quốc hội thông qua là ý chí, nguyện vọng của nhân dân, được Hiến pháp ghi nhận thuộc quyền tự quyết của quốc gia, của dân tộc ta.
Tại Điều 1 Công ước quốc tế về những quyền dân dự và chính trị ghi nhận:
“1. Các dân tộc đều có quyền tự quyết. Chiếu theo quyền này, họ được tự do quyết định về chế độ chính trị và tự do theo đuổi đường hướng phát triển kinh tế, xã hội và văn hoá. 2. Để đạt được mục tiêu này, các dân tộc có quyền tự do sử dụng các nguồn lợi thiên nhiên của mình, miễn là không vi phạm những nghiã vụ phát sinh từ sự hợp tác quốc tế về kinh tế, đặt căn bản trên quyền lợi hỗ tương và luật pháp quốc tế. Trong mọi trường hợp các phương tiện sinh sống của nghiệp đoàn không thể bị tước đoạt. 3. Các quốc gia hội viên ký kết Công Ước này, kể cả những quốc gia có trách nhiệm bảo hộ hay giám hộ các lãnh thổ khác, phải tôn trọng và xúc tiến việc thực thi quyền dân tộc tự quyết chiếu theo các điều khoản của Hiến Chương Liên Hiệp Quốc”
Việc CHHV trả lời phỏng vấn một số báo chí nước ngoài và đưa các bài viết có nội dung đòi thay đổi thể chế chính trị nước ta với những lời lẽ phỉ báng Nhà nước ta, phê phán Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam gây chia rẽ, thù hằn dân tộc, “đòi lấy “Việt Nam” làm quốc hiệu để hòa giải dân tộc” lên mạnh internet là cố tình tuyên truyền chống phá Nhà nước CHXHCNVN, vi phạm Hiến pháp, pháp luật Việt Nam, vi phạm Điều 1 Công ước quốc tế.
CHHV nên hiểu rõ những điều nêu trên, đừng nên trở thành con mồi béo bở để các phần tử cơ hội, thù địch, phản động lợi dụng, châm ngòi cho những hành vi phá hoại tinh vi, có cớ để tiếp tục chống đối sự nghiệp đổi mới của đất nước, của nhân dân ta.
Đã đến lúc CHHV cần phải tỉnh ngộ, nhận thức đúng về các hành vi phạm tội của mình đối với Nhà nước, đối với nhân dân để được hưởng lượng khoan hồng của Nhà nước trong phiên tòa xét xử sắp tới, mở ra cơ hội rèn luyện, phấn đấu và có trách nhiệm cống hiến cho sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
truongton
[Theo vietland forum]
Kêu gọi ký tên vào Thỉnh nguyện thư
gửi lãnh đạo VN về Luật sư Cù Huy Hà Vũ
This entry was posted in Bài vở liên quan. Bookmark the permalink.
← Tặng Hà Vũ – Dương Hà!LS Trần Lâm: ‘Vụ Cù Huy Hà Vũ khó xử’
28 Responses to Bản chất những việc làm vừa qua của Cù Huy Hà Vũ
H h says:
Tháng Ba 22, 2011 lúc 10:44 chiều
Mot bai viet hay
Trả lời
Nguyễn Văn Minh says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 4:17 chiều
Thối không chịu nổi, bọn bồi bút rẻ mạt, mới đọc một đoạn đã suy ra hết cả bài, chẳng thèm đọc nữa cho bẩn mắt, buồn não.
Trả lời
không tên says:
Tháng Ba 22, 2011 lúc 11:58 chiều
Hay cái nỗi gì hở Hh! bọn bồi bút, luận điệu cũ rích” Đi lên cnxh là khát vọng của nhân dân ta…” nhân dân nào !? chắc chắn không có TA ở đây.
Trả lời
BỒI BÚT, PHẢN QUỐC, HẠI DÂN says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 5:58 sáng
Một tên bồi bút, phản quốc, bán nước, phản nhân dân, phản dân chủ
Trả lời
My Khe says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 8:20 sáng
Không biết ông (bà) nào viết bài này nhỉ? Mong trang chhv.tk cho biết đích danh và địa chỉ để My Khe này gởi tặng ông (bà) ta ít trứng vịt… thúi.
Trả lời
Người dân Việt Nam lên tiếng ! says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 8:30 sáng
Truongton là tay chân của họ mà nên họ viết theo lỗi văn sáo mòn cũ rích luân điệu nghe nhàm tai từ mấy thập niên vừa qua rồi, ai mà chẳng biết mục đích của họ là gì, hôm nay Wikilead công bố: Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng được trả 150 triệu đô la, (nguyên) Tổng Bí Thư Nông Đức Mạnh được 300 triệu đô la về khai thác bô-xít nhôm ở Tây Nguyên
Posted on Tháng Ba 23, 2011 by truongthondlb1
Dân Làm Báo – Những chuyển ngân cho gia đình Thủ Tướng Nguyền Tấn Dũng chỉ bắt đầu vào cuối năm 2006 và đến tháng 6 năm 2009 thì tổng số cũng đã lên khoảng gần 150 triệu đô la. Kể từ cuối năm 2001 đã có những giao dịch chuyển ngân hàng chục triệu đô la từ Trung Quốc sang các tài khoản của gia đình Tổng Bí Thư Nông Đức Mạnh ở Thụy Sĩ và ở Cayman Islands. Vào thời điểm của điện văn này là tháng 6 năm 2009 thì tổng số đã chuyển ngân lên tới gần 300 triệu đô la heo tin từ một thân hữu báo chí ở Norway (Na Uy), một điện văn trong số 250,000 mà WikiLeaks lấy được từ Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ và đã giao cho tờ báo buổi chiều lớn nhất Na Uy là tờ Aftenposten thì có một điện văn liên quan về Việt Nam nói đến dự án khai thác bô-xít nhôm ở Tây Nguyên.
Nội dung điện văn chính yếu là yêu cầu Bộ Tài Chính Hoa Kỳ giúp điều tra và xác minh một số giao dịch ngân hàng quốc tế. Cụ thể, theo điện văn này thì một nguồn tin trong giới ngân hàng Việt Nam cho biết kể từ cuối năm 2001 đã có những giao dịch chuyển ngân hàng chục triệu đô la từ Trung Quốc sang các tài khoản của gia đình Tổng Bí Thư Nông Đức Mạnh ở Thụy Sĩ và ở Cayman Islands. Vào thời điểm của điện văn này là tháng 6 năm 2009 thì tổng số đã chuyển ngân lên tới gần 300 triệu đô la.
Cũng trong điện văn này, nguồn tin từ ngân hàng Việt Nam cho biết những chuyển ngân cho gia đình Thủ Tướng Nguyền Tấn Dũng chỉ bắt đầu vào cuối năm 2006 và đến tháng 6 năm 2009 thì tổng số cũng đã lên khoảng gần 150 triệu đô la. Các chuyển ngân trong phần của Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng thì không đề cập đến ngân hàng nước nào.
Khi Dân Làm Báo hỏi thân hữu ở Na Uy là có được tận mắt đọc điện văn này không thì thân hữu đó cho biết là tất cả 250,000 điện văn từ WikiLeaks được lưu trữ trong một căn hầm dưới đất trong một tòa nhà bình thường của báo Aftenposten và có một ủy ban đại diện báo chí, và cả chính phủ Na Uy, để tham khảo các điện văn trước khi công bố nhằm tránh nguy hiểm cho các nguồn tin cũng như tránh những nhạy cảm về chính trị, ngoại giao. Những thành viên của ủy ban này không được mang theo giấy bút, hay phương tiện sao chép gì vào phòng làm việc và chỉ có thể đọc và ghi nhớ mà thôi.
Thân hữu ở Na Uy cũng cho biết là nguồn tin từ ngân hàng Việt Nam không được tiết lộ trong điện văn mà chỉ nói là một quan chức cao cấp, có khả năng biết được thông tin loại này và đã được kiểm chứng là khả tín trong quá khứ.
Cũng theo thân hữu của Dân Làm Báo thì Đại sứ của Việt Nam tại Liên Hiệp Châu Âu tại Bỉ là bà Phan Thúy Thanh đã nhiều lần trực tiếp giao thiệp với Bộ Ngoại Giao Na Uy. Thân hữu của Dân Làm Báo đang tìm hiểu nội dung của các buổi làm việc ngoại giao này và có tin gì thêm sẽ thông tin sau.
DLB có hỏi là khi nào thì báo Aftenposten sẽ đăng tải những điện văn này thì thân hữu cho biết là thường chỉ khoảng 10 điện văn được đăng tải một lần và phải có sự đồng ý của tất cả các thành viên của ủy ban thẩm định nội dung điện văn. Cho đến hôm nay 22/3/2011 thì vẫn chưa có quyết định nào về đăng tải.
Trả lời
Khách says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 8:33 sáng
Bài viết hay lắm,đúng là “đỉnh cao trí tuệ”.Những kẻ viết những lời này có chết đường chết xá chắc người ta cũng không thương tiếc bằng thấy một con chó chết.
Trả lời
Dong Lam says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 8:42 sáng
Bài này nên đăng ở báo QĐND và báo CA thì đúng hơn!
Trả lời
Pingback: Bản chất những việc làm vừa qua của Cù Huy Hà Vũ | Dinhtan’s Blog
Phó thường dân says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 9:12 sáng
“Đến nay, tuy còn không ít khó khăn, nhất là ảnh hưởng tiêu cực của cuộc khủng hoảng kinh tế-tài chính toàn cầu, nhưng bước đầu chúng ta đã kiềm chế được lạm phát, bảo đảm an sinh xã hội, kinh tế tiếp tục phát triển tăng trưởng, đời sống đại bộ phận nhân dân được cải thiện; chính trị ổn định; quan hệ đối ngoại mở rộng. Nước ta đang trong thời kỳ đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa, chủ động và tích cực hội nhập kinh tế khu vực và thế giới. Đó là xu hướng chủ đạo trong quá trình phát triển của đất nước. Không có Đảng Cộng sản lãnh đạo, sẽ không có thành tựu vĩ đại đó.”
Nghe quen quen.
Trả lời
Công Dân says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 9:44 sáng
Thế lực thù địch của đất nước ta là gì?
1. Các quan chức tham nhũng. Giặc này đặc biệt nguy hiểm. Giặc này có quyền lực, nên chúng có khả năng thay đổi luật pháp, biến trắng thành đen, đàn áp công lý;
2. Giặc bất công;
3. Bọn giặc nội sâm bán nước, phá rừng;
4. Trình trạng trộm, cướp tràn lan làm cho người dân bất an (đeo dây chuyền ra đường con chừng bị giật, xe máy để không cẩn thận là bốc hơi,…)
5. Trình trạng người dân làm quần quật mà thu nhập thấp, phần đông nhân dân trong tình trạng chỉ lo đủ ăn là chính. Đây là giặc ăn theo các giặc khác. Các loại giặc khác chết là giặc này biến mất.
………………
Cuối cùng là thế lực thù địch… Giặc này bị thổi phồng nhiều. Tuy nhiên, giặc này có mạnh cỡ nào, nếu những giặc trên chết, thì giặc này không làm gì được đất nước Việt Nam.
Trả lời
DOQUOCMINH says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 9:51 sáng
Danh không chính thì liệu ngôn có thuân?.Vậy xin hỏi Trường tồn là thằng nào vậy?.Đúng là đồ theo đóm ăn tàn ,sống chỉ vì ba miếng cơm thừa canh cặn.
Trả lời
Khách says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 10:33 sáng
….co the day la ban an bo tui danh cho A.VU vao ngay xu an 4/4/2011 , ma nguoi viet co tinh bat mi , toi thi nghi la nhu vay.
Trả lời
TM says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 12:06 chiều
Cứ không vừa ý là chụp mũ “phản động”, bây giờ kiểu đó lỗi thời rồi, nhân dân biết tỏng rồi không thể lừa bịp được ai.
Vu khống bằng “2 bao cao su qua sử dụng” để bắt, rồi truy tố tội ” chống chính quyền Nhân dân” ? thử hỏi có xứng đáng là “Chính quyền của dân vì dân không” ?
Nhân dân ủng hộ CHHV đến tặng hoa, cũng cử CA tới cướp hoa ? tại sao lại sợ như vậy ? r4 ràng là không chính nghĩa trong vụ CHHV.
Nếu đã mạnh thì cứ bắt giam rồi tuyên bố luôn CHHV phạm tội rồi bắt đi tù luôn cần gì xét xử cho mất công?
Tốt nhất là thả CHHV ngay vì vô tội ( tội yêu nước ? ), vừa được tiếng với ND trong nước và TG.
Trả lời
THUA THIEN – HUE says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 12:12 chiều
Đọc qua bài viết này, chúng ta không cần phải phản biện làm gì bởi vì kẻ đó không dám ra mặt, xưng rõ tên tuổi, địa vị. Kẻ này thua xa tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ, và thua cả những người đã tâm huyết dám đứng ra có những bài viết, bài trả lời phỏng vấn đứng về anh mà không sợ liên lụy. Kẻ này rất hèn, không đáng để xách dép cho tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ…!
Trả lời
“Người ở” trung tá Nguyễn Văn Huệ says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 12:23 chiều
Mấy Bạn muốn biết “Tôi” là ai hả ? “Tôi” xin tự xưng là “Người ở, cũng là con cháu” của Trung tá Nguyễn Văn Huệ. Vì ngày xưa người ta nói “Ăn cơm Tây phải nói chuyện Tây” nên ngày nay “Tôi là người ở, ăn cức cho ĐCS VN” thì ĐCS nói gì phải nghe nấy cho dù ” giết Người lương thiện” cũng phải làm. Bởi vậy, các bạn biết không, trong những Người mặc dù phải đứng ra xử vụ Cù Huy Hà Vũ nhưng “lòng đau như cắt” có lẻ họ ” khi chết sẽ không nhắm mắt được”. Qua bản thân, tôi chân thành cảm thông cho một câu nói rất đúng ” Đừng nghe gì Cộng Sản nói, hãy nhìn vào những gì Cộng Sản làm”.
Trả lời
tự ái??? says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 1:10 chiều
bài viết rất hay, rất hay nhưng sao sao không trưng cầu ý dân
Trả lời
tự ái??? says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 1:15 chiều
cái gì không hay cũng đưa,do nhân dân có ngưowng không đấy ????
Trả lời
BỒI BÚT, PHẢN QUỐC, BÁN NƯỚC, HẠI DÂN says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 2:37 chiều
TÊN VIÊT BỒI BÚT, VIẾT BÀI NÀY, NÊN XƯNG DANH, VỚI CHẾ ĐỘ NÀY, TỎ ĐỘ TRUNG THÀNH, CÓ GÌ PHẢI SỢ. NẾU VIẾT BÀI NÀY, VÌ YÊU NƯỚC, HÃY XUẤT ĐẦU LỘ DIỆN, CON CHÁU MI, SẼ NHỤC NHÃ VỀ MI, DÒNG HỌ SẼ TẢY CHAY MI, NHÂN DÂN, DÂN TỘC PHỈ NHỔ MI. CHỈ CÓ KẺ PHẢN QUỐC, BÁN NƯỚC, HAI DÂN, MỚI DÁM LÊN ÁN NGƯỜI YÊU NƯỚC, THƯƠNG NÒI.
Trả lời
BỒI BÚT, HÈN, U MÊ says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 2:40 chiều
HÃY HỌC 1/TRIỆU CHHV,SỰ CAN TRƯỜNG, HÃY XƯNG DANH
Trả lời
Chánh Án Tòa Đà Nẵng học luật ở đâu. says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 2:51 chiều
Chánh Án Toà Đà Nẵng học luật ở đâu?
Thanh Trúc, phóng viên đài RFA
2009-08-03
Phiên xử của Toà Án Nhân Dân thành phố Đà Nẵng ngày 20 tháng Bảy, do chánh án Nguyễn Văn Quận thụ lý, với bị cáo Trần Văn Thanh được đưa tới pháp đình trong tình trạng hôn mê, đã bị một luật sư trong nước mô tả là không những trái luật hình sự mà còn vi phạm nhân quyền nghiêm trọng.
Photo: RFA
Luật sư Cù Huy Hà Vũ giải thích lý do vì sao ông viết bài “ Chánh Án Toà Đà Nẵng Lập Kỷ Lục Vi Phạm Nhân Quyền.”
Hành động vô cùng tàn bạo và man rợ
Trong bài phỏng vấn do Thanh Trúc thực hiện, luật sư Cù Huy Hà Vũ giải thích lý do vì sao ông viết bài “ Chánh Án Toà Đà Nẵng Lập Kỷ Lục Vi Phạm Nhân Quyền.” Đầu tiên ông sơ lược nguyên do thiếu tướng công an Trần Văn Thanh bị truy tố ra toà:
Luật sư Cù Huy Hà Vũ: Thiếu tướng công an Trần Văn Thanh, nguyên chánh thanh tra của Bộ công an, nguyên giám đốc công an thành phố Đà Nẵng và các đồng phạm đã bị Viện kiểm sát qui tội lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của nhà nước, tập thể và cá nhân theo Khoản 1, Điều 258, Bộ luật hình sự.
“Dù ông Thanh có bị kết tội theo cáo trạng chăng nữa thì hành vi đưa một người ra tòa trong tình trạng bị hôn mê đang truyền dịch, thở bằng oxy, không còn khả năng nhận thức là vô cùng tàn bạo, vô cùng man rợ
Luật sư Cù Huy Hà Vũ
Theo cáo trạng của Viện kiểm sát, ông Trần Văn Thanh có hành vi xúi giục, kích động một số người khác làm đơn tố cáo lãnh đạo thành phố Đà Nẵng, bí thư thành ủy thành phố Nguyễn Bá Thanh liên quan đến vụ tham nhũng.
RFA: Thưa luật sư ngày 20 tháng Bảy toà án hình sự Đà Nẵng mang vụ án ông Trần Văn thanh ra xét xử và bị cáo Trần Văn Thanh được đưa đến tòa trong tình trạng hôn mê. Sau đó ông viết bài tựa đề Chánh Án Toà Đà Nẵng Lập Kỷ Lục Vi Phạm Nhân Quyền, tại sao?
Luật sư Cù Huy Hà Vũ: Dù ông Thanh có bị kết tội theo cáo trạng chăng nữa thì hành vi đưa một người ra tòa trong tình trạng bị hôn mê đang truyền dịch, thở bằng oxy, không còn khả năng nhận thức là vô cùng tàn bạo, vô cùng man rợ và vì thế tôi viết bài có tên đầy đủ là “Đưa tướng công an Trần Văn Thanh hôn mê ra xét xử, Chánh án tòa Đà nẵng lập kỷ lục vi phạm nhân quyền”.
“Khơme đỏ Ieng Sary bị buộc tội diệt chủng hàng triệu người hoặc Tổng thống Nam Tư Milosevic cũng bị tòa án quốc tế cáo buộc tội ác chiến tranh, những người như thế vẫn nhận được sự công bằng khi đối diện với pháp luật tức là khi họ đủ sức khỏe để tham gia phiên tòa, để hiểu được những lời kết tội và tự bào chữa.
Luật sư Cù Huy Hà Vũ
Phiên tòa chưa từng có trong lịch sử thế giới?
Trong lịch sử xét xử của các nước không có trường hợp nào đưa một bị cáo ra tòa trong tình trạng bất tỉnh, tình trạng hôn mê hay nói cách khác là không biết người ta đang làm gì mình, đang xét xử mình. Tôi lấy ví dụ Tướng Pinochet, nhà cựu độc tài của Chile, bị tòa đưa ra xét xử về tội vi phạm dân quyền bởi dưới thời cai trị của ông đã có hàng nghìn người chết, Khơme đỏ Ieng Sary bị buộc tội diệt chủng hàng triệu người hoặc Tổng thống Nam Tư Milosevic cũng bị tòa án quốc tế cáo buộc tội ác chiến tranh, những người như thế vẫn nhận được sự công bằng khi đối diện với pháp luật tức là khi họ đủ sức khỏe để tham gia phiên tòa, để hiểu được những lời kết tội và tự bào chữa. Đó là vấn đề công bằng của pháp luật.
RFA: Thưa luật sư, theo lẽ và đứng về mặt pháp lý, (thì) khi bị đơn đau ốm , hôn mê, nghĩa là trong tình trạng không tỉnh táo để mà đối chất, lúc đó Toà phải làm gì?
Luật sư Cù Huy Hà Vũ: Về nguyên tắc, khi một bị cáo ở trong tình trạng mất nhận thức hoặc không mất nhận thức mà khi tham gia phiên tòa kéo dài vài tiếng bị cáo có thể bị ngất, thậm chí tử vong ngay tại tòa thì trở thành vấn đề phản pháp luật cho nên thường người ta phải đợi bị cáo gần như hoàn toàn (khỏe mạnh) để bảo đảm bị cáo ra tòa được thì mới đưa ra. Còn tình trạng sức khỏe bị cáo yếu thì người ta không đưa ra tòa bởi việc đó không bảo đảm quyền lợi hợp pháp của bị cáo.
“Chánh án tòa án Nguyễn Văn Quận đã không hề trưng cầu giám định y khoa, thì rõ ràng chánh án Đà Nẵng đã cố tình bỏ ra quy định bắt buộc phải có. Tôi nói rõ thêm là pháp luật quy định rằng nếu bị cáo vắng mặt có lý do chính đáng thì chánh án phải ra quyết định hoãn phiên tòa.
Luật sư Cù Huy Hà Vũ
Nếu như chánh án tòa Đà nẵng cho rằng ông thiếu tướng Trần Văn Thanh đóng kịch, giả vờ thì ông chánh án đó phải lập tức ra quyết định trưng cầu giám định pháp y. Nếu hội đồng giám định pháp y kết luận ông Thanh đủ khả năng (về sức khỏe) thì đó sẽ là căn cứ để chánh án quyết định đưa ông Thanh ra tòa xét xử.
Hình ông Trần Văn Thanh được đưa đến tòa trên băng ca được đăng tải trên trang web của vnexpress Nhưng trong ngày, chánh án tòa án Nguyễn Văn Quận đã không hề trưng cầu giám định y khoa, thì rõ ràng chánh án Đà Nẵng đã cố tình bỏ ra quy định bắt buộc phải có. Tôi nói rõ thêm là pháp luật quy định rằng nếu bị cáo vắng mặt có lý do chính đáng thì chánh án phải ra quyết định hoãn phiên tòa.
Vậy lý do chính đáng là gì? đó chính là kết luận của bệnh viện. Khi có kết luận sức khỏe ông Thanh không hoàn toàn, (vì ông) bị tai biến mạch máu não thì lẽ ra chánh án tòa án Đà nẵng phải ngay lập tức ra quyết định hoãn phiên tòa, thế nhưng, chánh án tòa án tuy không có thẩm quyền mà vẫn bắt ông Thanh di chuyển từ Hà Nội vào Đà Nẵng trong tình trạng hôn mê như chúng ta đã chứng kiến.
“Tôi nói rõ hơn tội làm nhục người khác là gì? Bởi vì một người không có năng lực để nhận thức việc mình bị xét xử mà đưa ra tòa thì không khác gì trong thời trung cổ, người ta gọi là bêu xác ngoài chợ cho biết, nó tạo ra hình ảnh rất là dã man, rất là tàn bạo.
Luật sư Cù Huy Hà Vũ
Truy tố chánh án này ra tòa để làm gương
Luật tố tụng hình sự không quy định chánh án có quyền đó.
RFA: Trong bài viết của luật sư thì ông cũng có đề nghị cách chức và truy tố chanh án Nguyễn Văn Quận của Toà Án Nhân Dân Đà Nẵng về “tội làm nhục người khác” và “tội ép buộc nhân viên tư pháp làm trái pháp luật” . Ông không sợ không e ngại gì sao mà lại có đề nghị táo bạo như thế?
Luật sư Cù Huy Hà Vũ: Tôi là một chuyên gia về pháp luật. Tôi thấy cái gì làm trái luật thì tôi tố cáo.
Tôi nói rõ hơn tội làm nhục người khác là gì? Bởi vì một người không có năng lực để nhận thức việc mình bị xét xử mà đưa ra tòa thì không khác gì trong thời trung cổ, người ta gọi là bêu xác ngoài chợ cho biết, nó tạo ra hình ảnh rất là dã man, rất là tàn bạo. Coi như để cho bàn dân thiên hạ thấy người dám chống đối, dám tố cáo sai trái thì kết cục là như thế và tôi cho rằng đây cũng mang hàm ý đe dọa người dân, đe dọa những người chống tham nhũng.
“Có thể trong trường hợp này những người tố cáo là sai nhưng cũng không loại trừ việc đó là trả thù để đừng bao giờ tố cáo tham nhũng nữa bởi tố cáo tham nhũng thì sẽ bị đưa ra xét xử mà thậm chí chưa xét xử cũng bị đưa ra bêu riếu trước bàn dân thiên hạ.
Luật sư Cù Huy Hà Vũ
Có thể trong trường hợp này những người tố cáo là sai nhưng cũng không loại trừ việc đó là trả thù để đừng bao giờ tố cáo tham nhũng nữa bởi tố cáo tham nhũng thì sẽ bị đưa ra xét xử mà thậm chí chưa xét xử cũng bị đưa ra bêu riếu trước bàn dân thiên hạ.
Cho nên tôi mới kết luận việc đưa ra tòa một người không còn khả năng nhận thức, rơi vào hôn mê chỉ có thể là hạ nhục, bêu riếu, (như trường hợp) ông Trần Văn Thanh.
Ông chánh án đã phạm tội làm nhục người khác theo quy định tại điều 121, bộ luật hình sự đồng thời phạm luôn tội ép buộc nhân viên tư pháp làm trái pháp luật bởi vì chánh án cũng không thể tự mình đưa ông Trần Văn Thanh hôn mê đến tòa được mà rõ ràng phải ra lệnh cho các nhân viên tư pháp.
“Ông chánh án đã phạm tội làm nhục người khác theo quy định tại điều 121, bộ luật hình sự đồng thời phạm luôn tội ép buộc nhân viên tư pháp làm trái pháp luật bởi vì chánh án cũng không thể tự mình đưa ông Trần Văn Thanh hôn mê đến tòa được mà rõ ràng phải ra lệnh cho các nhân viên tư pháp.
Luật sư Cù Huy Hà Vũ
Cho nên hành vi của chánh án tòa án nhân dân Đà Nẵng là vô cùng, vô cùng nghiêm trọng.
Các cấp thẩm quyền cụ thể là bộ trưởng bộ công an, chánh án tòa án nhân dân tối cao, viện trưởng viện kiểm sát nhân dân tối cao chỉ đạo các cơ quan dưới quyền tiến hành điều tra, khởi tố và truy tố ông chánh án này ra tòa để làm gương cho mọi người rằng đừng có lợi dụng cương vị chánh tòa, cương vị là thẩm phán, tức là người định đoạt sống chết của người khác, lại có thể đạp lên luật pháp.
Đấy là điều thứ nhất tôi muốn nhắm tới. Điều thứ hai là tôi muốn qua đây tố cáo sự man rợ có thể nói là (đang còn) tồn tại trong hệ thống pháp luật Việt Nam.
Trường hợp ông Nguyễn Văn Quận là một ví dụ điển hình thôi chứ trong thực tế tôi biết các cơ quan và cá nhân tiến hành tố tụng có những hành xử không những không nhân đạo mà thậm chí vi phạm pháp luật, tức là dùng nhục hình hoặc truy bức, lăng mạ người khác. Đấy là chuyện tương đối nhiều ở Việt Nam.
RFA: Xin cảm ơn luật sư Cù Huy Hà Vũ đã dành thời giờ để lý giải bài viết của ông.
Trả lời
tự ái??? says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 6:42 chiều
cù huy hà vũ anh hùng trường tồn. nội dung bài này trường tồn!
Trả lời
My Khe says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 3:19 chiều
Thấy bài thơ này hay quá, gởi các bác đọc chơi:
Huy Cận – Lửa vẫn còn thiêng
Cù Huy Cận lửa thiêng đâu
Huy hoàng xưa mộng lá sầu tử tôn
Hà hơi thế sự vô hồn
Vũ đài ngất ngất biển cồn tang thương
Trần Mạnh Hảo
Trả lời
LUẬT SƯ CÙ HUY HÀ VŨ KIẾN NGHỊ CẤM BỘ PHIM PHẢN QUỐC says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 6:42 chiều
LUẬT SƯ CÙ HUY HÀ VŨ KIẾN NGHỊ CẤM BỘ PHIM PHẢN QUỐC
________________________________________
Luật sư Cù Huy Hà Vũ hôm Thứ Bảy đăng bản kiến nghị trên trang boxitvn.net, nội dung được đặt nhan đề “Kiến nghị cấm chiếu bộ phim “Lý Công Uẩn – Đường tới thành Thăng Long” của TS Cù Huy Hà Vũ” trên trang này.
Lời giới thiệu kiến nghị do trang Boxitvn viết:
“Mặc dù đã được tin Hội đồng duyệt phim quốc gia mở rộng sau khi thẩm định lần thứ hai, có để xuất kiến nghị không công chiếu phim “Lý Thái Tổ – Đường tới thành Thăng Long” trong dịp Đại lễ 1000 năm Thăng Long, nghĩa là từ 1-10-2010 đến 10-10-2010, ông Cù Huy Hà Vũ vẫn khẩn thiết nhờ BVN đăng bản kiến nghị của cá nhân ông gửi Quốc hội xin cấm chiếu bộ phim vĩnh viễn trên phạm vi toàn quốc, vì theo ông, đây là một bộ phim bôi nhọ văn hóa dân tộc một cách hệ thống với dụng ý rất xấu mà với thói quen dùng từ của mình, ông gọi thẳng thừng là “phản quốc”. BVN tán thành đưa bản kiến nghị này lên công luận, bởi theo chúng tôi, tuy Hội đồng duyệt phim đã đi đến những kết luận xác đáng, song về mức độ giải quyết đối với nó thì cách nói có phần quá uyển chuyển của Hội đồng vẫn chừa lại một khả năng là bộ phim có thể sẽ được tự do công chiếu sau ngày Đại lễ kết thúc, mà như thế, tác hại rất nghiêm trọng của nó đối với công chúng, nhất là thế hệ trẻ, vẫn còn nguyên. Kiến nghị của ông Cù Huy Hà Vũ chính là nhằm chấm dứt khả năng nguy hại này mà những người chịu trách nhiệm trước dân tộc không được phép nhân nhượng. Bauxite Việt Nam”
Và sau đây là bản kiến Nghị, gửi từ Hà Nội, đề ngày 01 tháng 10 năm 2010.
KIẾN NGHỊ CẤM BỘ PHIM PHẢN QUỐC
“LÝ CÔNG UẨN – ĐƯỜNG TỚI THÀNH THĂNG LONG”
Kính gửi: QUỐC HỘI VIỆT NAM
UỶ BAN THƯỜNG VỤ QUỐC HỘI
Tôi là Cù Huy Hà Vũ, công dân Việt Nam, 24 Điện Biên Phủ, Hà Nội, nhân dịp Đại lễ 1000 năm Thăng Long – Hà Nội – Thủ Đô nước Việt Nam, xin gửi tới Quốc hội lời chúc tốt đẹp nhất.
Thưa Quốc hội,
Cũng chính để tôn vinh Thủ đô yêu dấu ngàn năm tuổi của tất thảy người Việt chúng ta, bằng Kiến nghị này tôi yêu cầu Quốc hội khẩn cấp CẤM BỘ PHIM PHẢN QUỐC “LÝ CÔNG UẨN – ĐƯỜNG TỚI THÀNH THĂNG LONG” do Trịnh Văn Sơn, Giám đốc Công ty cổ phần truyền thông Trường Thành sản xuất, Tạ Huy Cường đạo diễn, Đoàn Thị Tình thiết kế trang phục… được chính thức đưa vào Chương trình Kỷ niệm 1000 năm Thăng Long – Hà Nội do Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng phê duyệt, Phó Thủ tướng thường trực Nguyễn Sinh Hùng làm Trưởng Ban chỉ đạo quốc gia, trước khi được bí mật quay ở trường quay Hoành Điếm, Trung Quốc!
Chỉ những gì mà những kẻ chủ trương tung ra trên các phương tiện thông tin đại chúng cũng đã đủ cho thấy bộ phim này xuyên tạc lịch sử, xúc phạm vĩ nhân, xúc phạm dân tộc Việt Nam, tóm lại, phản quốc đến cỡ nào!
PHẢN QUỐC TỪ TÊN PHIM
Dân tộc Việt Nam ta có tục “kỵ húy”. “Húy” có nghĩa “kiêng, tránh”, sau được sử dụng để chỉ tên riêng, nhất là của người đã quá cố. Do đó mới có câu “nhập môn vấn húy”, nghĩa là đến nhà ai thì phải tìm hiểu tên riêng của gia tiên người ta để mà tránh.
Các triều đại phong kiến Việt Nam bắt đầu từ Nhà Trần nâng “kỵ húy” lên thành “Quốc húy”, cấm nói, viết tên riêng trước hết của vua. Kẻ nào phạm “Quốc húy” sẽ bị “tru di tam tộc”.
Vậy “Lý Công Uẩn” là tên riêng của Lý Thái Tổ thì chỉ nên sử dụng khi đề cập giai đoạn trước khi Ngài lên ngôi Hoàng đế nước Đại Cù Việt chứ dùng để đặt tên cho một bộ phim đề cập cả giai đoạn sau đó rõ ràng là phạm “Quốc húy”, là hành vi báng bổ, xúc phạm nghiêm trọng người đứng đầu Nhà nước phong kiến Việt Nam, qua đó, xúc phạm nghiêm trọng dân tộc Việt Nam!
Không những thế, Thăng Long chỉ tồn tại với tư cách là “Kinh đô” của nước Đại Cù Việt chứ chưa bao giờ là “thành” với nghĩa đơn vị hành chính thông thường. Do đó gọi “thành Thăng Long” thay cho “Kinh đô Thăng Long” hay “Kinh thành Thăng Long” dứt khoát là hành vi xuyên tạc lịch sử, như thể người Việt không có Vua, không có Kinh đô, và qua đó, không có Nhà nước của riêng mình!
Tóm lại, đặt cho phim cái tên “Lý Công Uẩn – Đường tới thành Thăng Long” là gián tiếp phủ nhận Độc lập dân tộc mà tổ tiên ta đã giữ vững trước phong kiến Trung Quốc cách đây 1000 năm!
PHẢN QUỐC QUA BÚI TÓC ĐẶC “HÁN”
Trong phim “Lý Công Uẩn – đường tới thành Thăng Long”, tóc của vua Lý Thái Tổ được búi trên đỉnh đầu, điều này khác biệt hoàn toàn với cách búi tóc của ngưòi Việt từ xưa tới nay.
Thực vậy, người Việt, nhất là nam giới, từ cổ xưa đã có tục vấn tóc thành một búi sau ót trông như củ hành nên cách búi tóc này được gọi là “búi tóc củ hành”. Hình người trên cán muôi Việt Khê thời đại Hùng Vương cho thấy rõ điều này.
Nhà bác học Lê Quý Đôn (1726 – 1784) trong Kiến văn tiểu lục chép: “Thời nhà Trần, người trong nước đều cạo đầu cho nên trong Sứ Giao châu thi tập của Trần Cương Trung nhà Nguyên chua rằng: “Con trai đầu trọc, người nào có quan chức thì trùm đầu bằng khăn xanh, nhân đân đều như sư cả… Lúc ở nhà để đầu trần, có khách mới đội khăn, nếu đi ra ngoài thì có một người mang khăn đi theo, duy có quốc vương búi tóc, dùng lụa là phủ lấy búi tóc trông xa như luân cân (khăn xếp bằng thao xanh – CHHV chú thích) của nhà đạo sĩ”.
Nói cách khác, “búi tóc củ hành” là Bản sắc văn hóa đậm đà của dân tộc Việt Nam, là Quốc hồn, hơn thế nữa, là Độc lập dân tộc tiềm ẩn trong từng người Việt yêu nước! Và tiêu biểu nhất cho người Việt biết giữ Quốc hồn – Độc lập dân tộc ấy chính là vua Hàm Nghi: cho đến cuối đời, sau 55 năm bị thực dân Pháp lưu đày tại Alger (thủ đô Algérie) sau công cuộc “Cần vương” bất thành, Ngài luôn để “búi tóc củ hành” cùng khăn vấn, áo the như một Tuyên ngôn Trường kỳ kháng chiến.
Vậy thì búi tóc trên đỉnh đầu đặc Hán mà Lý Thái Tổ có trong trong phim không chỉ là một sự bội phản văn hóa mà nghiêm trọng hơn, bội phản dân tộc Việt Nam!
PHẢN QUỐC QUA TRANG PHỤC, KIẾN TRÚC ĐẶC “HÁN”
Về trang phục của vua, trong Lịch triều hiến chương loại chí, ở mục Quy chế về mũ áo của đế vương, Phan Huy Chú (1782 – 1840) chép: “Lê Đại Hành lên ngôi, mặc áo long cổn, về sau mặc áo phần nhiều dùng vóc đỏ, mũ sức trân châu… Lý Thái Tông (vị Hoàng đế thứ hai của nhà Lý, trị vì từ năm 1028 đến năm 1054 – CHHV chú thích) mới chế thứ mũ gọi là ‘bát giác tiêu dao’ bằng vàng. Từ đời Lý, đời Trần trở về trước, mũ áo của vua thế nào, không thể khảo cứu được. Xem trong sử có hai thứ kể trên, tạm chép ra đây để biết đại khái”.
Như vậy, trước và sau Lý Thái Tổ, vua ta có dùng mũ đồng nghĩa vị Hoàng đế đầu tiên của Nhà Lý dùng mũ là chuyện không phải bàn cãi. Tuy nhiên, chụp cho Ngài cái mũ nhái từ mũ “Bình thiên” của Hoàng đế Trung Quốc có từ Tần Thủy Hoàng rõ ràng là bất chấp bản sắc văn hóa dân tộc. Thực vậy, mũ “Bình thiên” rất khó, nếu không muốn nói là không thể, dùng cho vua Việt vì mũ này được tạo ra để chụp vào búi tóc trên đỉnh đầu của người Hán trong khi người Việt, như trên đã mô tả, lại để “búi tóc củ hành” sau ót.
Để nói, nếu cần thiết phải có thì mũ cho Lý Thái Tổ phải được thiết kế có phần lồi phía sau, tương ứng với “búi tóc củ hành” được vén lên mà mũ của vua Gia Long (chân dung do người Pháp vẽ) hẳn là một gợi ý thích đáng.
Vả lại, cho dù độc lập dân tộc vẫn được giữ vững nhưng để giảm thiểu sinh sự từ đế quốc Trung Quốc, Lý Thái Tổ vẫn cử sứ sang nước này để cầu phong và được nhà Tống phong làm Giao Chỉ quận vương, rồi Nam Bình vương. Do đó, không thể có chuyện Lý Thái Tổ dùng mũ nói riêng, trang phục nói chung, y chang Hoàng đế Trung Quốc!
Còn nếu muốn thể hiện ý chí độc lập cao độ của người Việt ta với đế quốc phương Bắc thông qua cái mũ thì lịch sử cũng cung cấp cho ta đủ chất liệu để thực hiện. Thực vậy, khỏi cần nhái mũ “Bình thiên” (bằng Trời) để tỏ ngang bằng với Hoàng đế Trung Quốc mã hãy tạo cho Lý Thái Tổ hẳn mũ “Xung thiên” (chống Trời) có hai cánh chĩa lên trời mà người đứng đầu các triều đại sau của Việt Nam đều đội khi thiết triều hay tế lễ.
Tóm lại, chụp cho Lý thái Tổ cái mũ “Bình thiên” chẳng những không nâng cao được mà ngược lại, hạ thấp đến không ngờ vị thế của nước Đại Cù Việt so với đế quốc phong kiến Trung Quốc vì một trang phục đặc Hán như vậy rất dễ tạo cho người xem cảm giác vua ta là một người Hán được Nhà Tống phái sang cai trị nước Nam!
Tiếp nối ý đồ thâm hiểm nói trên là áo xống trong phim được thêu thùa rất lộng lẫy, y hệt trang phục của triều đình Trung Quốc trong khi nếu thừa nhận ông tổ nghề thêu ở Việt Nam là Lê Công Hành, đi sứ Trung Quốc vào thời Lê Thái Tông (trị vì từ 1433 đến 1442) – như có nhà nghiên cứu đã nêu – thì trang phục của vua, quan Nhà Lý quyết không thể nào như trong phim.
Áo giáp cũng vậy, rập theo mẫu của Trung Quốc. Đoàn Thị Tình người thiết kế trang phục không giấu giiếm: “Giáp trụ của tướng lĩnh dựa vào tám pho tượng Kim Cương”. Mà Kim Cương nào phải người Việt gì cho cam, là thần tướng hộ vệ Phật pháp – sản phẩm tôn giáo du nhập từ Trung Quốc.
Rồi đàn bà mặc quần, một hình ảnh phải nói thẳng là “quái thai” so với thực tế vì sử chép quân Minh, tức 4 thế kỷ sau, vẫn ra sức cấm phụ nữ ta mặc váy, lẽ dĩ nhiên với mưu đồ đồng hóa cho bằng được dân tộc Việt. Đó là chưa kể đến trang phục của diễn viên quần chúng, tất tật đều “sao y” Trung Quốc.
Trang phục có thể nói là duy nhất mang tính Việt là áo tứ thân dùng cho cung nữ, thế nhưng lại là xuyên tạc lịch sử. Thực vậy, loại trang phục này là của dân nghèo (thời xưa khổ vải do người Việt dệt chỉ rộng 35-40 cm nên phải chắp nhiều mảnh mới thành một cái áo) nên không thể là thứ dùng trong cung đình.
Bên cạnh trang phục thì kiến trúc trong phim cũng góp phần rất đắc lực trong việc xuyên tạc lịch sử Việt Nam theo hướng Việt Nam có nguồn gốc từ Trung Quốc. Điện Kính Thiên trong Hoàng thành Thăng Long còn lưu lại ở thế kỷ XIX chỉ có 2 mái thế nhưng trong phim cung điện 8 thế kỷ trước đó lại có những 3 mái; kiến trúc đặc thù Việt là mái đao uốn lên trời một cách tinh thế thì được thay bằng mái nhọn hoắt…
Đến đây, một câu hỏi không thể không được đặt ra: một bộ phim phản dân tộc, phản quốc như vậy tại sao có thể được đưa vào Chương trình quốc gia kỷ niệm 1000 năm Thăng Long – Hà Nội, một sự kiện trọng đại không chỉ mang tính lịch sử – văn hóa mà còn mang tầm vóc chính trị rõ rệt?
Công văn số 3055/BVHTTDL- ĐA ngày 14/9/2009 của Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch do Thứ trưởng Lê Tiến Thọ ký thay Bộ trưởng Hoàng Tuấn Anh gửi Phó Thủ tướng thường trực Nguyễn Sinh Hùng, Trưởng Ban chỉ đạo quốc gia kỷ niệm 1000 năm Thăng Long cho biết Văn phòng Chính phủ bằng Công văn số 5082 giao cho Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch nghiên cứu tham gia Dự án xây dựng bộ phim truyền hình “Lý Công Uẩn – Đường tới thành Thăng Long” có sự hỗ trợ từ phía Đài truyền hình ASEAN của Trung Quốc. Cũng tại Công văn trên, Bộ này khẳng định: “Bộ phim “Lý Công Uẩn – Đường tới thành Thăng Long” được hoàn thành hứa hẹn là một công trình nghệ thuật hấp dẫn, mang tầm vóc và ý nghĩa lịch sử to lớn” và “Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch kính trình Phó Thủ tướng xem xét, đưa bộ phim vào nội dung chính thức của chương trình kỷ niệm 1000 năm Thăng Long – Hà Nội”. Chẳng chậm trễ, ngày 23/9/2009, Văn phòng Chính phủ gửi Bộ này Công văn số 6599/VPCP – KGVX thông báo “Phó Thủ tướng thường trực Nguyễn Sinh Hùng có ý kiến: Đồng ý”.
Trong trao đổi nói trên giữa Chính phủ và Bộ Văn hóa – Thể thao và Du lịch, có 2 phi lý cùng cực:
Thứ nhất, phim chưa làm thì không thể đưa vào nội dung của bất cứ chương trình kỷ niệm nào chứ đừng nói Chương trình kỷ niệm 1000 năm Thăng Long – Hà Nội mang tầm quan trọng quốc gia bởi do Chính phủ chủ trì!
Thứ hai, ngay cứ cho rằng bộ phim đã được hoàn tất thì để được đưa vào Chương trình kỷ niệm 1000 năm Thăng Long – Hà Nội, bộ phim phải được trình Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch trước đã rồi sau đó nếu thấy ổn thì Bộ này mới có thể đề nghị Chính phủ đưa vào Chương trình. Thế nhưng như ta đã thấy, “Lý Công Uẩn – Đường tới thành Thăng Long lại theo quy trình ngược: “đi” từ Chính phủ xuống Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch để rồi sau đó Bộ này chỉ làm cái việc hợp pháp hóa “việc đã rồi”!
Để nói, chính Chính phủ, chứ không phải ai khác, đã chủ động đưa bộ phim phản quốc “Lý Công Uẩn – Đường tới thành Thăng Long” vào Chương trình kỷ niệm 1000 năm thăng Long –Hà Nội bởi nếu không, hai phi lý cùng cực nói trên khó có thể tồn tại.
Thưa Quốc hội,
Bất luận thế nào, một khi bộ phim phản quốc này được công chiếu thì chắc chắn đó sẽ là thảm họa không chỉ đối với Đại lễ kỷ niệm 1000 năm Thăng Long – Hà Nội mà còn đối với chính dân tộc Việt Nam vì những lý do đã rõ.
Bởi lẽ trên, tôi kiến nghị Quốc hội thực hiện quyền hạn của mình quy định tại Khoản 9 Điều 84 Hiến pháp (Bãi bỏ các văn bản của Chủ tịch nước, Ủy ban thường vụ Quốc hội, Chính phủ, Thủ tướng Chính phủ, Tòa án nhân dân tối cao và Viện kiểm sát nhân dân tối cao trái với Hiến pháp, luật và nghị quyết của Quốc hội) và căn cứ Khoản 4 Điều 11 Luật điện ảnh (Những hành vi bị cấm trong hoạt động điện ảnh: Xuyên tạc sự thật lịch sử; xúc phạm dân tộc, vĩ nhân, anh hùng dân tộc…) để bãi bỏ ngay tức khắc văn bản của Chính phủ đưa bộ phim phản quốc “Lý Công Uẩn – Đường tới thành Thăng Long” vào Chương trình kỷ niệm 1000 năm thăng Long – Hà Nội đồng thời yêu cầu Chính phủ cấm chiếu vĩnh viễn bộ phim phản quốc này trên phạm vi toàn Việt Nam.
Tôi đợi chờ hồi âm tích cực từ Quốc Hội.
Trân trọng,
NGƯỜI KIỄN NGHỊ
Cù Huy Hà Vũ
Trả lời
Ðồng hành quân sự với Hoa Kỳ là mệnh lệnh của thời đại says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 6:51 chiều
TS Cù Huy Hà Vũ: Ðồng hành quân sự với Hoa Kỳ là mệnh lệnh của thời đại
Các hành vi quân sự của Trung Quốc ở biển Đông ngày một gia tăng, tàu chiến Cheonan của Hàn Quốc bị Bắc Triều Tiên đánh chìm một cách vô cớ… đang biến Đông Á thành khu vực nổi sóng. Vậy thì Việt nam phải làm gì? Sau đây là một số nhận định của Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ từ Hà Nội dành cho VOA nhân dịp Diễn đàn khu vực ASEAN (ARF) vừa chấm dứt tại Hà Nội.
VOA: Thưa Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ, với tư cách một nhà tranh đấu có tầm nhìn chiến lược hàng đầu trong công cuộc bảo vệ độc lập và chủ quyền lãnh thổ của Việt Nam, ông có thể chia xẻ cảm nhận của cá nhân về những gì đang xảy ra liên quan đến an ninh của các nước ASEAN nói riêng, khu vực Đông Á nói chung?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Phải nói ngay rằng, bước sang thế kỷ 21, an ninh thế giới đã chuyển trọng tâm từ châu Âu sang Đông Á.
Một cách khái quát, an ninh thế giới từ sau Chiến tranh thế giới II được mặc định bởi nỗ lực ngăn chặn chiến tranh nóng mang tính hủy diệt hàng loạt giữa các nước phương Tây và khối cộng sản Đông Âu do Liên Xô đứng đầu và nỗ lực này đã thành công với sự sụp đổ ngoạn mục và được báo trước của khối cộng sản trên lục địa cũ vào cuối những năm 80 của thế kỷ 20.
Ngày nay bất an thế giới lại đến từ Đông Á, hay chính xác hơn, từ Trung Hoa cộng sản.
Thực vậy, chủ nghĩa cộng sản Trung Quốc “hậu Đông Âu” đang biến tướng thành chủ nghĩa đế quốc cổ điển hay chủ nghĩa Tân Đại Hán với đặc trưng là bành trướng lãnh thổ.
VOA: Dựa vào đâu Tiến sĩ cho rằng chủ nghĩa cộng sản Trung Quốc đang biến tướng?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Ở Đông Nam Á, như tôi đã từng đề cập, Trung Quốc đã và đang thực hiện xâm lược cả “cứng” lẫn “mềm”. “Xâm lược cứng” là dùng sức mạnh quân sự để thôn tính như Trung Quốc đã làm đối với quần đảo Hoàng Sa vào năm 1974 và đang làm đối với quần đảo Trường Sa của Việt Nam. “Xâm lược mềm” là di dân cùng các dự án kinh tế có thời hạn hàng chục năm đến 99 năm ký với các nước “con mồi’ như cựu bán đảo Đông Dương và Miến Điện.
Ở Đông Bắc Á, Trung Quốc đang thực hiện “xâm lược mềm” đối với Bắc Triều Tiên bằng cách làm cho chế độ Bình Nhưỡng phụ thuộc vào họ đến độ dứt ra là “tắc tử”. Nói cách khác, Bắc Kinh đang thực hiện một cái chết từ từ đối với Bắc Triều Tiên để thời cơ đến sẽ sáp nhập vào Trung Quốc, biến nước này thành một “Nội Triều” theo hình mẫu “Nội Mông”.
VOA: Nếu kịch bản “Nội Triều” là có thật thì nó sẽ xảy ra khi nào, thưa Tiến sĩ?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Theo tôi là vào giai đoạn “hậu Kim Chính Nhật” bởi lớp cháu nội của Kim Nhật Thành chắc chắn sẽ không đủ sức và nhất là không đủ bản lĩnh để cưỡng lại sự thôn tính của Bắc Kinh được chuẩn bị một cách công phu và cực kỳ thâm hiểm như đã phân tích.
Vả lại ở giai đoạn đó nếu Trung Quốc không “ra tay” trước thì một Bắc Triều Tiên kiệt quệ cả về kinh tế lẫn chính trị tất bị hút vào một Nam Triều Tiên thịnh vượng chẳng khác gì số phận của Đông Đức khi bức tường Berlin bị phá dỡ cách nay hai thập kỷ.
Để nói kịch bản “Nội Triều” tất yếu xảy ra nhưng Trung Quốc có thực hiện được chót lọt kịch bản này hay không lại là chuyện khác.
Ở Việt Nam phong kiến có câu: “Không ai giàu ba họ, không ai khó ba đời” nên thêm một lý do nữa để tôi tin lớp kế ngôi Kim Chính Nhật không thể nào giữ được Bắc Triều Tiên như “lãnh địa” của họ Kim và tôi cũng tin rằng không chóng thì chầy hai miền Nam – Bắc Triều Tiên sẽ xum họp một nhà, tức bán đảo này sẽ được thống nhất một cách hòa bình như đã diễn ra với nước Đức.
VOA: Thưa Tiến sĩ, ông có quá chủ quan không khi chế độ Bình Nhưỡng luôn khoe sở hữu vũ khí hạt nhân và sẵn sàng gây chiến tranh, như đã thể hiện bằng việc dùng ngư lôi đánh đắm tàu chiến Cheonan của Hàn Quốc vào tháng ba vừa qua, theo kết luận của một điều tra quốc tế do Hàn Quốc đứng đầu; và mới đây còn dọa sẽ mở “thánh chiến” với Mỹ và Hàn Quốc?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Tôi cho rằng vũ khí hạt nhân nếu có chỉ đáng gờm khi còn nằm trong tay thế hệ “chiến tranh lạnh” như Kim Chính Nhật.
Về vụ tàu chiến Cheonan của Hàn Quốc bị bắn chìm thì không nghi ngờ gì nữa, đó là một thách thức cực kỳ nghiêm trọng không chỉ đối với an ninh Đông Bắc Á mà đối với an ninh thế giới nói chung bởi nó diễn ra một cách vô cớ, không trong bối cảnh có xung đột quân sự công khai.
Chính vì tính chất siêu nghiêm trọng của vụ việc nên việc điều tra phải khách quan nhất có thể.
VOA: Ý ông muốn nói là cuộc điều tra do quốc tế tiến hành vẫn chưa được khách quan?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Đúng vậy. Chưa kể tính khách quan khó có thể đứng vững khi Hàn Quốc là nạn nhân lại lãnh đạo nhóm điều tra thì một trong những nguyên tắc giải quyết vụ việc hình sự dù quốc nội hay quốc tế là không được làm oan người vô tội bằng cách tìm cho hết chứng cứ gỡ tội chứ không được nhăm nhăm tìm chứng cứ buộc tội đương sự như nhóm điều tra quốc tế vụ Cheonan đã làm đối với Bắc Triều Tiên cho đến thời điểm này.
Cụ thể là nhóm điều tra quốc tế, tất nhiên không phải do Hàn Quốc lãnh đạo, phải mời Bắc Triều Tiên cùng điều tra theo một trong hai phương thức: hoặc là ngay từ đầu khi lập nhóm điều tra quốc tế, hoặc là sau khi nhóm điều tra quốc tế đã có kết luận sơ bộ về vụ Cheonan, cốt để nước này phản bác bằng cách đưa ra những chứng cứ chứng minh họ không dính líu. Rồi trên cơ sở xem xét một cách nghiêm túc mọi chứng cứ cả buộc tội lẫn gỡ tội cho Bình Nhưỡng nhóm điều tra quốc tế mới có thể đưa ra kết luận về vụ này.
Trong trường hợp kết luận điều tra xác định Bắc Triều Tiên là thủ phạm đánh chìm tàu chiến Cheonan mà nước này vẫn không chịu thì kết luận này vẫn được đệ trình Hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc xem xét kèm bảo lưu phản bác của nước này. Tiếp đó nếu Hội đồng bảo an đồng ý với kết luận điều tra mà ra nghị quyết xử lý Bắc Triều Tiên theo công pháp quốc tế thì cũng không mang tiếng là áp đặt và nếu thành viên nào phản đối thì đó sẽ là hành vi “lạy ông tôi ở bụi này”, tự bộc lộ mình là đồng phạm.
Do đó việc Bắc Triều Tiên đề nghị tham gia điều tra là một cơ hội trời cho để có được một cuộc điều tra công bằng dẫn đến một kêt luận công bằng. Thành thử việc Hàn Quốc bác bỏ đề nghị theo tôi là thiện chí này không những đẩy việc giải quyết vụ việc vào thế bế tắc mà nguy hiểm hơn, gia tăng sự đối đầu của Bình Nhưỡng đến mức không ai có thể kiểm soát.
Tóm lại, bằng mọi giá Hội đồng bảo an phải vạch ra được thủ phạm đánh chìm tàu Cheonan không chỉ để trừng trị theo công pháp quốc tế mà còn để phòng ngừa một cách có hiệu quả những vụ tương tự có thể xảy ra trong tương lai. Còn nếu tổ chức quyền lực nhất thế giới này không làm được như vậy thì điều này sẽ tạo ra tiền lệ xấu, vô cùng nguy hiểm ngay cả và trước hết đối với Bắc Triều Tiên. Thực vậy, nước này làm sao có thể kêu ai nếu tàu chiến của họ cũng bị đánh chìm một cách vô cớ như đã xảy ra với Cheonan!
VOA: Ông có nhận xét gì về lập trường của Hoa Kỳ trong vụ Cheonan, thưa Tiến sĩ?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Đáng tiếc là Hoa Kỳ không có lập trường nhất quán trong vụ này khi vừa cáo buộc Bắc Triều Tiên gây ra vụ Cheonan vừa tuyên bố đây “không phải là hành vi khủng bố quốc tế” cũng như không có tuyên bố nào coi đây là hành vi chiến tranh của Bình Nhưỡng, trong khi tàu chiến bị đánh chìm chỉ có thể là sản phẩm hoặc của chiến tranh hoặc của hoạt động khủng bố chứ không thể của cái gì khác!
Tóm lại theo tôi Hoa Kỳ cần thay đổi thái độ, tuyên bố dứt khoát việc Bắc Triều Tiên phóng ngư lôi đánh chìm tàu chiến Cheonan của Hàn Quốc là hành vi chiến tranh và yêu cầu Hội đồng bảo an xử lý.
Mặc dầu vậy, điều quan trọng trọng hơn rất nhiều là phải lần cho được nguyên cớ gì khiến Bình Nhưỡng có thể hành xử một cách nguy hiểm và ngạo mạn đến như vậy.
VOA: Theo Tiến sĩ, do đâu mà Bắc Triều Tiên có lối hành xử hiếu chiến đến như vậy?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Hỏi tức trả lời, chính Trung Quốc – chứ không phải ai khác – “chống lưng” Bắc Triều Tiên làm vụ này.
Thực vậy, vấn đề không chỉ là với tư cách ủy viên thường trực Hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc Trung Quốc hoàn toàn có thể bảo đảm cho Bắc Triều Tiên thoát khỏi sự lên án và trừng phạt của Liên Hiệp Quốc như thực tế đã diễn ra mà là ở chỗ Bắc Kinh thông qua Bình Nhưỡng thách thức Mỹ về quân sự ở Tây Thái Bình Dương.
Tóm lại, cần phải đặt vụ Cheonan trong “hồ sơ Bắc Kinh” theo đó vụ này chỉ là “phép thử” mạnh mẽ đầu tiên của Trung Quốc đối với độ tin cậy của Mỹ trong việc bảo vệ đồng minh quân sự của mình nói riêng, độ tin cậy của các liên minh quân sự mà Mỹ là một bên nói chung, nhằm thực hiện chiến lược “Trung quốc hóa Đông Á” bằng vũ lực mà Bắc Kinh hẳn đã hoạch định cho thế kỷ 21 này.
Điều rất cần lưu ý là tham vọng lãnh thổ của Trung Quốc dẫu hạn chế ở Đông Á nhưng vì nước này là cường quốc hạt nhân cũng như 1/3 lượng hàng hóa thương mại quốc tế và 50% số tàu chở dầu của thế giới qua lại trong khu vực nên chiến tranh xâm lược mà Bắc Kinh tiến hành tại đây tự nó mang tính toàn cầu. Bất an của thế giới ở thế kỷ 21 chính là chỗ đó.
Nói cách khác, an ninh thế giới mới phụ thuộc vào an ninh Đông Á.
VOA: Vậy theo Tiến sĩ, làm thế nào để hóa giải tham vọng lãnh thổ của Trung Quốc ở Đông Á?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Để có thể chống lại một mối đe dọa quân sự có tính toàn cầu như Trung Quốc tất không thể “tự lực cánh sinh” mà phải dựa vào liên minh quân sự với cường quốc hạt nhân khác. Tuy nhiên, như tôi đã từng đề cập trong một cuộc phỏng vấn của VOA về tham vọng của Trung Quốc trong cuộc tranh chấp biển Đông, chỉ có Hoa Kỳ với tư cách cường quốc duy nhất trên thế giới sẵn sàng đối mặt với Trung Quốc về quân sự mới có thể giúp Việt Nam nói riêng, các nước trong khu vực Đông Á nói chung, giải nổi bài toán an ninh lãnh thổ.
Cụ thể là liên minh quân sự với Mỹ sẽ giúp Việt Nam khẳng định và bảo vệ thành công chủ quyền của Việt Nam đối với quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa
Tuy nhiên để có thể vô hiệu hóa một cách nhanh chóng và hiệu quả nhất các cuộc tấn công quân sự từ phía Trung Quốc cần phải có một tư duy phòng thủ mới trong khu vực.
VOA: Điều này rất quan trọng, xin Tiên sĩ nói rõ thế nào là “tư duy phòng thủ mới”?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Các liên minh quân sự song phương hiện có giữa Nhật, Hàn Quốc, Đài Loan, Phillippines, Thái Lan với Mỹ là để đối phó với những nguy cơ của thế kỷ 20 chủ yếu bắt nguồn từ chủ nghĩa cộng sản. Nói cách khác, sự có mặt quân sự của Mỹ ở các nước đó là nhằm duy trì chính quyền sở tại phi cộng sản hay nói cách khác, mang tính chất đối nội, “nhà ai nấy lo”.
Nay thì nguy cơ khác hẳn, bắt nguồn từ tham vọng lãnh thổ của Trung Quốc mà để hiện thực hóa nước này sử dụng chiêu “giải quyết tranh chấp trên cơ sở song phương” hay “chia để trị”. Vậy để hóa giải thành công chiêu “chia để trị” thì “kế liên hoàn” ắt là thượng sách. Cụ thể là phải tổ chức phòng thủ tập thể trên cơ sở liên kết các liên minh quân sự sẵn có và sẽ có với Mỹ trong đó liên minh quân sự Việt – Mỹ là không thể thiếu.
Tôi tạm gọi tổ chức phòng thủ mới này là Phòng thủ chung Đông Á (EACD – East Asia Common Defense).
VOA: Tại sao ông lại quả quyết rằng liên minh quân sự Việt – Mỹ là không thể thiếu trong hình thái phòng thủ chung chống lại đe dọa xâm lược từ phía Trung Quốc, thưa Tiến sĩ?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Đơn giản là Việt Nam là nước có kinh nghiệm dày nhất và thành công nhất trong kháng chiến chống xâm lược Trung Hoa và kinh nghiệm này một khi chia xẻ chắc chắn sẽ rất hữu ích cho phòng thủ của các nước khác cũng trong “tầm ngắm” của Trung Quốc.
Thực tình mà nói, Việt Nam là nước Trung Quốc sợ phải giao chiến nhất.
VOA: Liệu có trở ngại gì không khi Việt Nam liên minh quân sự với Hoa Kỳ, đối tượng mà Hà Nội coi là “xâm lược” trong cuộc chiến tranh Việt Nam, thưa Tiến sĩ?
Tiến sĩ Cù huy Hà Vũ: Để cứu nước thì dù có phải liên minh với quỷ dữ cũng vẫn phải làm. Với Hiệp định 6 tháng 3 năm 1946 Hồ Chí Minh chẳng đã “rước” quân Pháp lăm le tái chiếm Đông Dương từ miền Nam ra miền Bắc Việt Nam để thay thế 20 vạn quân Trung Hoa Dân quốc chẳng phải là bài học lớn đó sao?
Thành thử liên minh quân sự với cựu thù hay “quân xâm lược” trong quá khứ để bảo vệ Độc lập và Chủ quyền lãnh thổ quốc gia đâu có phải là vấn đề!
Huống hồ quân đội Mỹ trong cuộc chiến tranh Việt Nam không phải là những kẻ xâm lược. Thực vậy, “xâm lược” là hành vi xâm chiếm lãnh thổ của nước khác trong khi cuộc chiến mà Mỹ đã tiến hành ở Việt Nam là nhằm đánh chặn chủ nghĩa cộng sản chứ không nhằm mục đích chiếm đất. Nói cách khác, cuộc chiến của Mỹ ở Việt Nam là cuộc chiến “ý thức hệ”.
Tương tự như vậy, nếu mục đích của Mỹ trong cuộc chiến tranh Triều Tiên những năm đầu thập kỷ 50 của thế kỷ trước là lãnh thổ chứ không phải để chống “cộng sản hóa” bán đảo này thì không loại trừ lá cờ của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ đã thêm một ngôi sao thay vì Hàn quốc bây giờ.
Vả lại, nếu ban lãnh đạo cộng sản Việt Nam khăng khăng tiến hành chiến tranh trên lãnh thổ nước khác là “xâm lược” để duy trì quan điểm “Mỹ xâm lược Việt Nam” thì cuộc chiến 10 năm của Việt Nam ở Căm Pu Chia, từ 1979 đến 1988, phải được gọi là gì?!
Nói cách khác, quan điểm “Mỹ xâm lược Việt Nam” thực sự “hết thiêng” với việc quân đội Việt Nam đánh thẳng vào Phnompenh để lật đổ chế độ diệt chủng của “cựu đồng chí” Khmer Đỏ.
VOA: Mới đây khi trả lời báo chí phỏng vấn về Hội nghị Shangri-La ở Singapore, Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh tuyên bố: “Không để các lực lượng xấu sử dụng vấn đề Biển Đông để kích động, chia rẽ quan hệ Việt Nam-Trung Quốc, chia rẽ quan hệ giữa Đảng, Nhà nước với nhân dân Việt Nam”. Phải chăng đây lại là trở ngại khác cho việc Việt Nam và Hoa Kỳ trở thành đồng minh quân sự của nhau, thưa Tiến sĩ?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Hoàn toàn không phải như vậy, ngược lại là đằng khác.
Thứ nhất, phải khẳng định rằng không có đảng phái chính trị nào, không có Nhà nước nào, không có nhân dân nào phi quốc gia và không có quốc gia nào lại có thể tồn tại không trên lãnh thổ cụ thể. Do đó bảo vệ chủ quyền lãnh thổ là chính là bảo vệ quốc gia, tức bảo vệ lợi ích của nhân dân và mọi thể chế chính trị tồn tại trong quốc gia đó. Nói cách khác, không bảo vệ được lãnh thổ là mất hết!
Vì vậy, không thể có chuyện ngược đời là hy sinh lãnh thổ mà ở đây là chủ quyền của Việt Nam trên biển Đông bao gồm Hoàng Sa và Trường Sa cho Trung Quốc lại có thể bảo vệ được lợi ích của đảng phái chính trị, Nhà nước hay nhân dân Việt Nam.
Thứ hai, phải nói thẳng là quan hệ “đồng chí” hay quan hệ “hữu cơ” phải bảo vệ bằng mọi giá giữa Đảng cộng sản Việt Nam và Đảng cộng sản Trung Quốc đã không còn lý do tồn tại.
Thực vậy, mục đích của chủ nghĩa cộng sản là tiêu diệt chủ nghĩa tư bản và xây dựng một thế giới phi quốc gia. Thế nhưng có lẽ trừ thời kỳ trước khi nắm chính quyền, cả Đảng cộng sản Việt Nam lẫn Đảng cộng sản Trung Quốc không đảng nào còn công khai “chí hướng” xây dựng một thế giới phi quốc gia và hiện nay thì cả hai đảng không những loại hẳn “đấu tranh giai cấp” ra khỏi cương lĩnh của đảng mà ngược lại, hối hả thực hành chủ nghĩa tư bản như thể lấy lại thời gian đã mất!
Thứ ba, nếu các chính khách như quan chức Đảng cộng sản hay Chính phủ Việt Nam mà tuyên bố như vậy thì hẳn nhiên đó là lời lẽ của những kẻ phản bội Tổ quốc và với loại người này mà bàn tính liên minh quân sự với nước ngoài để bảo vệ Tổ quốc thì quả thật hơn cả nhạo báng, là một sự sỉ nhục!
Tuy nhiên đây là phát ngôn của một tư lệnh quân sự mà phép quân thì được quyền nói dối, được quyền “nói một đằng, làm một nẻo”, mà theo binh pháp Tôn Tử là chiêu “Dương Đông kích Tây”. Nghĩa là phát ngôn trên của Tướng Phùng Quang Thanh nhằm che dấu nỗ lực ngày một gia tăng của quân đội Việt Nam trong việc chống lại hiểm họa xâm lăng từ Trung Quốc mà liên minh quân sự với Mỹ dù muốn hay không vẫn là sự lựa chọn hàng đầu.
Về phía ban lãnh đạo Bắc Kinh, tôi cho rằng họ, nhất là với tư cách hậu duệ của Tôn Tử, không dễ gì mắc kế “Dương Tây kích Đông” của tướng lĩnh Việt Nam nhưng cũng không dễ gì thoát khỏi như lịch sử chiến tranh giữa hai nước đã chứng minh.
VOA: Như tiến sĩ đã nói, liên minh quân sự với Mỹ là để cứu nước, cụ thể và trước mắt là để bảo vệ chủ quyền của Việt Nam đối với quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa. Thế nhưng vào năm 1958, Thủ tướng Việt Nam Phạm Văn Đồng đã gửi cho Thủ tướng Trung Quốc Chu Ân Lai Công hàm coi như tán thành Tuyên bố của Trung Quốc về lãnh hải của Trung Quốc, bao gồm cả quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, một sự kiện bị nhiều người Việt coi là “bán nước”. Vậy ý kiến của Tiến sĩ về Công hàm này như thế nào?
TS Cù Huy Hà Vũ: Năm 1979 trong Tuyên bố về quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa Bộ Ngoại giao Việt Nam đã khẳng định sự diễn giải của Trung quốc về văn bản ngày 14 tháng 9 năm 1958 của Thủ tướng nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà như một sự công nhận chủ quyền của phiá Trung quốc trên các quần đảo là một sự xuyên tạc trắng trợn khi tinh thần và ý nghĩa của bản văn chỉ có ý định công nhận giới hạn 12 hải lý của lãnh hải Trung quốc. Biên niên các hoạt động đối ngoại của Thủ tướng Phạm Văn Đồng trong sách “Phạm Văn Đồng và Ngoại giao Việt Nam” do Bộ Ngoại giao Việt Nam biên soạn năm 2006 đã không liệt kê văn kiện này.
Ngoài ra có ý kiến cho rằng Công hàm không thể có giá trị vì được ký vào Chủ nhật, tức không phải ở nhiệm sở.
Thế nhưng phản đối cách diễn giải của Trung Quốc, dùng tiểu xảo hay dấu nhẹm Công hàm đều không phải là cách để rũ bỏ văn kiện ngoại giao tai hại này. Theo tôi cách duy nhất để làm việc này là chứng minh Công hàm không có giá trị về mặt pháp luật.
VOA: Muốn chứng minh thì phải chứng minh như thế nào, thưa Tiến sĩ?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Công hàm ngày 14 tháng 9 năm 1958 của Thủ tướng Phạm Văn Đồng là vô hiệu với ba căn cứ sau:
Một là, Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa không có thẩm quyền đàm phán về lãnh thổ.
Hiệp định Genève 1954 đã chia cắt tạm thời Việt Nam làm hai tại vĩ tuyến 17 và dự kiến sự chia cắt tạm thời đó sẽ được xoá bỏ vào năm 1956 sau khi tổng tuyển cử được tiến hành trên toàn lãnh thổ Việt Nam bầu ra được một Quốc hội thống nhất và trên cơ sở đó định ra được một Chính phủ thống nhất.
Như vậy, cả Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hoà ở miền Bắc lẫn Chính phủ Quốc gia Việt Nam và tiếp đó nội các Việt Nam Cộng hoà ở miền Nam đều là những chính quyền tạm thời nên theo công pháp quốc tế không có thẩm quyền đàm phán lãnh thổ với nước ngoài. Nói cách khác, chỉ có Chính phủ của một nước Việt Nam thống nhất mới có thẩm quyền đó.
Thế nhưng như chúng ta đã thấy, Chính phủ Cộng hoà Xã hội chủ nghĩa Việt Nam với tư cách Chính phủ của nước Việt Nam thống nhất, hơn thế nữa, với tư cách Chính phủ Việt Nam duy nhất được Liên Hiệp Quốc công nhận, chưa bao giờ công nhận Hoàng Sa và Trường Sa thuộc chủ quyền của Trung Quốc, mà ngược lại, luôn khẳng định hai quần đảo này là lãnh thổ không thể tách rời của Việt Nam.
Hai là, ngay cứ cho rằng Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hoà là Chính phủ của nước Việt Nam thống nhất thì Công hàm này cũng không mảy may có giá trị pháp lý vì Công hàm này chưa bao giờ được trình Quốc Hội xem xét và phê chuẩn.
Thực vậy, theo thông lệ quốc tế, mọi cam kết quốc tế của Chính phủ, của Thủ tướng hay của người đứng đầu Nhà nước chỉ có giá trị pháp lý hay có hiệu lực thi hành nếu cam kết được Quốc Hội phê chuẩn. Nói cách khác, Công hàm chỉ dừng lại ở mức phản ánh quan điểm của cá nhân Thủ tướng Phạm Văn Ðồng hay của Chính phủ.
Ba là, Công hàm không có giá trị vì bản thân Tuyên bố ngày 4-9-1958 của Chính phủ Trung Quốc về lãnh hải của Trung Quốc hoàn toàn không có giá trị đối với quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.
Thực vậy, Trung Quốc chưa bao giờ phủ nhận dưới bất cứ hình thức nào chữ ký của Thủ tướng Chu Ân Lai tại văn bản Hiệp định Genève 1954 công nhận Chính phủ Quốc gia Việt Nam được quyền quản lý quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa.
VOA: Để kết thúc, Tiến sĩ có thông điệp nào nhắn gửi Diễn đàn khu vực ASEAN vừa chấm dứt?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Đồng hành quân sự với Hoa Kỳ là mệnh lệnh của thời đại vì một an ninh thế giới mới đến từ Đông Á.
VOA: Xin trân trọng cảm ơn Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ về sự mạnh mẽ và sâu sắc trong quan điểm cũng như về thời gian mà ông đã dành cho VOA trong cuộc phỏng vấn này.
Trả lời
công dan says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 7:10 chiều
bài này đọc xong trẻ 15 tuổi nói :” B truong ton nói gống sách giáo khoa quá”mẹ ơi
Trả lời
Khách says:
Tháng Ba 23, 2011 lúc 8:33 chiều
Toi la CA Hue day ! moi nguoi thong cam cho A Truong Ton va Toi! Chung Toi bat buoc phai lam va phai viet nhu the!
Trả lời
công dân hà nội đây says:
Tháng Ba 25, 2011 lúc 10:23 chiều
càng tìm hiểu cù huy hà vũ càng bộc lộ bản chất anh hùng.